Chương 644:
Trong Đề Bar.
Có Dạ Cần đi tới phòng bao xa hoa, anh nhìn thoáng qua Mạc Tuân lúc này đang lười biếng dựa lưng vào sô pha, thờ ơ rót cho mình một ly rượu: “Nghe nói Lê Hương ban đêm xông vào Mạc gia cậu, khiến Liễu Chiêu Đệ giận đến tức ngực, bác sĩ tư nhân ra vào từng đọt lại từng đợt.”
“Tửu trang tư nhân kia ban nãy cũng bị máy đào đất san phẳng, thiên đường nhân gian ngợp trong vàng son lập tức biến thành một nắm đất, Hàn Đình, bố cậu quả nhiên là bố cậu, ông vừa ra tay liền kinh người như thế.”
Mạc Tuân ngồi trên ghế sa lon đỏ sậm uống rượu, anh cầm bình rượu rót, trên bàn trà đã ngã nghiêng đống vỏ chai rỗng.
Nghe nói chuyện Lê Hương ban đêm xông vào Mạc gia, còn có tửu trang tư nhân bị san bằng, anh cũng không nói lời nào, ánh đèn lờ mờ soi khuôn mặt tuần tú kia lúc sáng lúc tối.
“Ừ!” Mọi người đồng thanh đáp.
Lúc này Lệ Yên Nhiên mang theo người Đại học T tới, Lệ Yên Nhiên nhìn Lê Hương, vô tình cười nhạo nói: “Nghe nói mấy ngày này các người đều ở đây nỗ lực học tập, bình thường không dụng công, nước tới chân mới nhảy, câu này là dành cho các người, có gắng hơn nữa cũng vô dụng, học tập căn bản không phải chuyện một lần là xong.”
Lê Hương nhìn Lệ Yên Nhiên: “Học tập quả thực không phải chuyện một lần là xong, nhưng chúng tôi bây giờ lấy sách làm gốc, cũng không muộn! Nỗ lực sẽ mang đến vận may, chúng ta cứ chờ ở cuộc thi đi.”
Xem dáng vẻ tràn đầy lòng tin của Lê Hương, Lệ Yên Nhiên hết sức khinh thường: “Vậy các người phải thật nỗ lực, đừng để thua quá khó coil”
“Đại học T các cô càng phải nỗ lực, đừng đề thành trò cười cho bàn dân thiên hạt”
Lê Hương đối mắt nhìn Lệ Yên Nhiên, tia lửa trong mắt hai người văng ra khắp nơi, khói thuốc súng tràn ngập.
Lúc này “ding” một tiếng, tiếng chuông reo vào thi, cuộc thi sắp bắt đầu.
Lệ Yên Nhiên lạnh lùng phát tay áo: “Chúng ta đi!”
Cô ta mang theo người Đại học T rời đi.
Lê Hương tay khẽ vẫy, cũng mang theo người Đại học A tiến vào, khí thế hùng dũng vào sân đấu.
Kì thi liên hợp chính thức hạ màn, tất cả sinh viên thi xong đều mệt mỏi nằm gục trên bàn, nói mình mệt như chó, rốt cục có thể thở được rồi.
Bước tiếp theo là sửa lại bài, đếm điểm của từng trường và tiến hành đánh giá tổng điểm. Chỉ trong nháy mắt, một tuần nữa đã trôi qua.
Bây giờ hiệu trưởng của tất cả các trường đều tập trung tại một văn phòng, đây là chiến trường của họ.
Thầy Ngô lại bị bao vây.