Chương 452: Nhục Nhã
Lúc này Mạc Tuân đi tới hai bước, đè thấp giọng nói lộ ra châm biếm tàn nhẫn: “Cô lấy đâu ra mặt mũi so với Lê Hương, khuôn mặt không bằng cô ấy, da thịt không bằng cô ấy, dáng người cũng không bằng cô ấy, mùi hương trên người cô ấy có thể khiến tôi mê muội, mà cô toàn thân tỏa ra thứ nước hoa rẻ tiền nhân tạo ấy, lại còn so sánh với cô ấy, từ đầu đến chân cô chính là một món hàng nhái kém chất lượng.”
Lê Nghiên Nghiên cảm giác mình bị anh đẩy xuống hầm băng, cô ta nghe không hiểu Mạc Tuân đang nói cái gì, chỉ có thể nhìn đôi môi mỏng của anh lúc mở lúc đóng, bật ra từng câu chữ mỉa mai bạc tình nhát.
Khiến cô ta khó chịu đến cùng cực.
Chật vật đến cùng cực.
Lúc này ánh mắt Mạc Tuân lại rơi vào trên chiếc váy ngủ màu rượu vang của cô ta: “Chiếc váy này cô ấy từng mặc cho tôi xem, sau này đừng nên dùng đồ thừa của cô ấy, mau đổi váy ngủ của cô đi, tôi nhìn đau mắt.”
Nói xong, Mạc Tuân nhắc chân đi ngay.
Lời anh nói đều là thật, Lê Nghiên Nghiên điểm nào cũng không bằng Lê Hương, chiếc váy ngủ màu rượu vang này Lê Hương mang thì tôn lên nước da trắng mịn của cô, còn Lê Nghiên Nghiên thì không được, mặc vào quê mùa vô cùng.
Mạc Tuân là người đàn ông rất có thưởng thức, nhất là khi nhìn phụ nữ, ánh mắt anh càng nghiêm khắc, Lê Nghiên Nghiên không lọt nổi mắt xanh của anh.
Lê Nghiên Nghiên lạnh cả người, cô ta tỉ mỉ ăn mặc một phen, vậy mà đổi lấy kết quả bị anh sỉ nhục như vậy?
Cô ta siết chặt tay thành quyền, Lê Nghiên Nghiên hướng về phía bóng lưng anh tuấn của người đàn ông, lên tiếng: “Em đã cứu anh, hiện tại em muốn anh hoàn thành chuyện thứ bal”
Quả nhiên, Lê Nghiên Nghiên thấy bước chân của Mạc Tuân ngừng lại.
Mạc Tuân xoay người, nhìn cô ta: “Chuyện thứ ba chắc sẽ không phải bảo tôi ngủ với cô chứ? Cái này tôi bất lực, lực bất tòng tâm, bởi vì tôi đối với cô, không hề có chút hứng thú nào.”
Sắc mặt Lê Nghiên Nghiên trắng bệch, da mặt cô ta có dày đi nữa cũng không chống cự nổi Mạc Tuân làm nhục như vậy, nhưng cô ta không nói gì, mà là ánh mắt quỷ dị nhìn Mạc Tuân.
Rất nhanh Mạc Tuân đã cảm thấy thân thể của mình có chút không bình thường, bởi vì nhiệt độ cơ thể anh từ từ trở nên nóng rực, hô hấp khó khăn, anh ngửi một chút, căn phòng này có một mùi hương kì lạ nhàn nhạt, từ khi anh bước vào cửa đã có, nhưng lực chú ý của anh đều ở đây đặt vào an nguy của Lê Hương nên không lập tức phát giác.
Án đường anh tuấn trong nhanh chóng hiện lên tằng khói mù, anh âm u nhìn Lê Nghiên Nghiên sắc lẻm: “Đâu là mùi hương gì? Cô giở trò gì hả?”
Lê Nghiên Nghiên biết dược tính bắt đầu phát tác: “Đây là thuốc em lấy được, là “mê hương kích tình”, là loại mạnh nhất trên thế giới, không có người đàn ông nào có thể chống lại, thuốc giải chính là phụ nữ.”
Mạc Tuân tiến lên, vươn bàn tay rõ ràng khớp xương, trong nháy mắt đã bóp cổ Lê Nghiên Nghiên: “Lê Nghiên Nghiên, cô là đang khiêu chiến độ dễ dàng tha thứ của tôi với cô sao, cô dám dùng thủ đoạn hạ đẳng như vậy với tôi!”
Bên người của anh chưa bao giờ thiếu mỹ nữ quyến rũ, anh đã thấy rất nhiều những thủ đoạn kia, thế nhưng dám dùng loại thủ đoạn bỉ ổi này lên người anh, quả thật chỉ có mỗi một Lê Nghiên Nghiên.
Lê Nghiên Nghiên nhanh chóng cảm thấy hô hấp không xong, anh thật bóp chặt cổ cô ta, rất nhanh sắc mặt cô ta đỏ bừng, bắt đầu thiếu dưỡng khí.
Ấn đường anh tuấn trong nhanh chóng hiện lên tầng khói mù, anh âm u nhìn Lê Nghiên Nghiên sắc lẻm: “Đâu là mùi hương gì? Cô giở trò gì hả?”