Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) - Lê Hương - Mạc Tuân (Dị bản)

Chương 356:

 

Lệ lão phu nhân già sợ đến mức cả người cứng đờ, bà sợ đắng, nhưng bà cũng sợ đaul Lúc này, Lê Hương chớp hàng mi cánh bướm, đôi mắt cong cong ý cười: “Lão phu nhân, thuốc bắc trong miệng chắc rất đăng bà nhỉ, mách cho bà một chiêu để khỏi chịu đắng, chính là dũng cảm nuốt xuống.”

 

Lệ lão phu nhân không dám nhúc nhích, không nôn được cũng không thể nôn, bà chỉ đành nhắm mắt lại nuốt thuốc xuống.

 

Từ Thiếu Nam ở một bên sững sờ, bà ngoại sợ nhất uống thuốc, mỗi lần uống thuốc cả Lệ gia đều vây quanh dỗ bà uống thuốc, nhưng bà quay đầu lại lén lút ném thuốc đi.

 

Đó là lần đầu tiên anh nhìn thấy bà mình nuốt thuốc.

 

Từ Thiếu Nam nhìn Lê Hương một chút, không ngờ lại có người có thể khống chế được lão bà cứng đầu này, đúng là vỏ quýt dày có móng tay nhọn, nhưng mà, sao lại là một con nhỏ chứ?

 

Lê Hương giơ tay lên, cây kim thứ hai rơi trên đầu bà, cô cười nhẹ: “ Lão phu nhân, cháu không nói dối bà, viên kẹo đó thực sự làm bằng cỏ Tuyết Lăng, mà cỏ Tuyết Lăng vốn là một bài thuốc đông y, khối u trong đầu bà đè lên dây thần kinh, chắc là lúc bình thường bà cũng không chịu uống thuốc để điều trị, cơ thể bà đang rất thiếu chất. Thuốc này có thể tạm thời bảo vệ tâm mạch bà, cháu châm cứu thêm nữa thì có thể tạm thời giữ an toàn cho bà, nhưng bà phải mổ càng sớm càng tốt, ca mổ này không dễ, sợ là cực kỳ nguy hiểm. Nhưng mà cháu nói rồi đấy, bà thật may mắn, cháu không phải là tiểu tiên nữ gì mà là Đại La Kim Tiên mà ông trời phái xuống cứu bà đó, cháu nhất định sẽ đem hết khả năng có thể để cứu bài!”

 

Lệ lão phu nhân già cảm thấy hơi buồn ngủ, giọng nói nhỏ nhẹ của cô gái như có ma lực thúc giục bà chìm vào giấc ngủ, bà bướng bỉnh lắm bẩm: “Bà cũng đã nói cháu là tiểu tiên nữ của bà.”

 

Nói xong Lệ lão phu nhân ngủ thiếp đi.

 

Lê Hương rút Kim Vàng ra, Chu Bình nhanh chóng bước tới kiểm tra mạch đập của Lệ lão phu nhân, cô ta sửng sốt nói: “Bà cụ đã thực sự qua khỏi cơn nguy kịch này, hiện tại mạch đập rất bình yên.”

 

Lê Nghiên Nghiên toàn thân như rơi xuống vực sâu, hai chân mềm nhũn, cô ta lùi về phía sau mấy bước, cuối cùng yếu ớt chống đỡ vào tường để tránh cho mình chật vật ngã quy dưới đắt.

 

Lê Hương vậy mà thật sự biết… dùng Kim Vàng châm huyệt?

 

Nếu vừa rồi không phải tận mắt chứng kiến, cô ta sẽ tuyệt đối không bao giờ tin Lê Hương là một con nhà quê lên tỉnh, trình độ chỉ mới tốt nghiệp cấp ba, là phế tài y học.

 

Cũng học y, Lê Nghiên Nghiên không quá ngu đến nỗi không nhìn ra được châm thuật kỹ năng của Lê Hương là tuyệt vời và tỉ mỉ thế nào, cô chắc chắn là một bậc thầy.

 

Lê Hương không có nói dối, cô thật sự đã cứu lão phu nhân.

 

Vì cái gì?

 

Tại sao có thể như vậy?

 

Đến tột cùng là sai ở chỗ nào?

 

Lê Nghiên Nghiên cảm thấy ánh sáng óng ánh ban đầu của cô ta lập tức trở nên tăm tối, cô ta không còn nhìn thấy con đường phía trước và tương lai sau này.

 

Mọi người cũng sôi sục, ai nấy đều chứng kiến Lê Hương dùng Kim Vàng châm huyệt.

 

“Trời ạ, hóa ra Lê Hương thật sự đã cứu lão phu nhân!”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!