Chương 2685:
Diệp Minh ôm Hà Băng từ phòng tắm ra, nà nhàng đặt trên giường.
Mái tóc dài của Hà Băng ướt nhẹp, da thịt tỉnh tế trắng nốn, khuôn mặt đã ửng hồng, cả người giỗng như tiểu nữ yêu đi ra từ đáy nước, chuyên câu hồn đàn ông.
Cô vô lực rung động hàng mi tựa cánh ve, toàn thân bủn rủn, từ lúc ở với Diệp Minh, ngày hôm sau cô đều không xuông giường được.
Về sau, cô làm sao đối mặt với phòng bếp đây?
Làm sao còn nấu cơm ở bếp chứ?
Tên đàn ông xấu từ trong xương này!
Hà Băng đang nghĩ ngợi, Diệp Minh đã đi tới, bên giường sụp một khối, trong tay còn câm một cái máy sây: "Xoay qua chỗ khác, anh sấy tóc cho em.
Con gái còn trẻ không thể để tóc ướt đi ngủ, sau này già sẽ đau đầu.
Hà Băng cáu kỉnh xoay người, chừa cho anh tắm lưng đẹp.
Diệp Minh sấy tóc cho cô, trong tâm mắt rủ xuống nhìn là khuôn mặt nhỏ nhắn đó, cô hừ hừ kiều kiều, dáng vẻ vừa tức giận lại nũng nịu, làm anh.
thấy mà gân cốt đều mềm: “Vừa rồi không hầu hạ em thư thản à?”
Anh còn không biết xãt Hà Băng không để ý tới anh.
Diệp Minh Xuyên tay vào trong sợi tóc mm mại của cô, tóc cô như người cô, mêm mại vô cùng, còn thơm ngát. Thực sự là mùi thơm của phụ nữ.
"Không để ý tới anh?”
Hà Băng không nói lời nào.
“Thực sự không để ý tới anh?” Diệp Minh lại hỏi Hà Băng vẫn không đáp.
“Được, anh đi đây” Tóc cô đã sấy xong rồi, Diệp Minh cất máy sấy, đứng dậy đi liền.
Anh đi?
Hà Băng nhanh chóng Xoay đầu qua, kéo lây rôi ông tay áo của anh: “Anh đi đâu vậy?”
ồ nói lời như vậy?
lột câu.
Diệp Minh rủ mắt nhìn cô: “Đi rửa chén”
“Đừng rửa, để ngày mai rồi rửa”