Chương 2525:
Hà Băng từ chối.
Đàn anh rât thât vọng: “Hà Băng, vậy em nghỉ ngơi đi, anh đi ra ngoài trước.”
“Ừm.”
Học trưởng đi.
Khách đã đi, Hà Băng xoay người, định đặt lưng nằm lên giường.
Thế nhưng lúc này phía sau “két” một tiếng, cửa phòng lại mở.
“Đàn anh, có gì…”
Lời của Hà Băng hơi ngừng, bởi vì tiến vào không phải đàn anh, mà là Diệp Minh.
Diệp Minh thân cao chân dài tiêu sái đi vào, đóng cửa phòng lại.
Nhìn dáng vẻ kinh ngạc của cô gái, Diệp Minh như cười như không câu môi: “Làm sao, không phải học trưởng của em, em rất thất vọng?”
Hà Băng biết anh ghen, cô dí dỏm chớp mắt: “Nếu như em nói rất thất vọng thì sao?”
Diệp Minh nhấc đôi chân dài đi lên trước, đi tới trước mặt cô, bởi vì hai người khác biệt chiều cao nên lú anh nhìn cô thời điểm có chút cảm giác từ trên cao nhìn xuống, anh đen mặt đe dọa: “Em dám!”
Hà Băng mỉm cười, cô vươn tay sờ lên gò má anh tuấn kia, giống như hôm qua, lòng bàn tay mềm mại dịu dàng vuốt lên râu ria trên mặt anh.
Gương mặt anh, cô rất thích.
Con người anh, cô cũng rất thích.
Cô sao có thể thích những người khác chứ?
Đôi mắt sáng của Hà Băng ươn ướt nước, trong giọng điệu mềm mại lộ ra vài phần hờn dỗi: “Lừa anh thôi, ngốc!”
Diệp Minh kéo lại tay cô, cầm tay cô thật chặt vào lòng bàn tay của mình: “Hà Băng, thích một người chính là chuyện cả đời, anh không cho phép em di tình biệt luyến, bằng không anh sẽ không tha cho em, đương nhiên người đầu tiên anh giết trước chính là đàn anh của eml”
Đàn anh của em?
Anh từ tiến đến nói được mấy câu, câu nào đều nhắc đến hai chữ “đàn anh”
kia, Hà Băng bật cười: “Diệp thượng quan, anh ghen kinh thật đấy!”
Ánh mắt Diệp Minh trầm xuống, bàn tay kéo cô vào trong ngực mình.
A.
Lúc này Hà Băng chau mày rên một tiếng.