Chương 2386:
Cố Dạ Cần cưng chìu xoa xoa mái tóc Diệp Linh: “Yên tâm, Hà Băng nhất định sẽ tới, quan hệ hai nhà Đường Dương không cạn.”
Dương gia chính là Dương Kim Đậu, cũng chính là mẹ của Hà Băng, Dương Kim Đậu là nữ doanh nhân số một của thành phố Hồng Khẩu, có quan hệ không tệ với Đường gia.
Diệp Linh nghi hoặc nhìn Cố Dạ Cẩn, cô luôn cảm thấy trong câu “quan hệ không cạn” này của Cố Dạ Cẩn như đang ám hiệu cái gì.
Lúc này bên tai truyền đến tiếng ồn ào: “Các người mau nhìn, Thành gia tới rồi!”
Thành gia?
Tiêu Thành?
Diệp Linh khẽ giật mình, bởi vì trước đó Cố Dạ Cần cũng không nói cho cô biết anh trai cũng tới đây, anh trai dĩ nhiên tới!
Diệp Linh nhanh chóng ngắng đầu nhìn lại, chỉ thấy cửa lớn phòng tiệc bị“ầm”
một tiếng mở ra, một thân thể đồ sộ cao ngất xông vào tầm mắt mọi người, Tiêu Thành tới thật.
Ba năm không gặp, trong ba năm này Tiêu Thành đã trở thành đại lão Hồng Kông, áo thun đen bây giờ đã thành áo sơ mi đen may thủ công, phía dưới là quần tây dài đen được cắt tỉa như đao phong, giày da đen được cọ sáng bóng, càng tôn lên anh tuần phi phàm.
Ba năm này Tiêu Thành dường như không thay đổi, nhưng vừa dường như cái gì đó đã thay đổi rồi, thời gian lắng đọng rồi vẻ sắc bén quang mang trên người anh, đôi mắt thâm trầm rất nặng, khí tràng của người ở địa vị cao ép tới người thở không được, chỉ có giữa lông mày còn lộ ra một chút cái bóng vẻ âm tà lạnh tận xương khi xưa.
Tiêu Thành đi đến, ánh mắt của toàn trường “xoát xoát” tập trung vào trên người anh, Diệp Linh cũng nghe được tiếng bàn tán hưng phấn của đám danh viện thục viện bên người.
“Trời ạ, là Thành gia! Thành gia dĩ nhiên tới!”
“Thành gia thật sự rất đẹp trai, thật không hồ là liêu xuân dược biêt đi, nghe nói rất nhiều thế gia thiên kim đều muốn… ngủ một đêm với với anh ấy!”
“Bình tĩnh một chút, cô là thượng lưu danh viện, lau nước miếng của cô lại đi, bảo trì tu dưỡng của mình”…
Ở chỗ này gặp được anh trai Diệp Linh dĩ nhiên rất vui vẻ, cô cũng biết mị lực cường đại của anh trai, so sánh với đám giám đốc nghiêm trang giới thương trường hay là nhóm thanh niên tuấn kiệt, một đại lão âm tà không kềm chế được như anh trai càng hấp dẫn ánh mắt đám thượng lưu danh viện, so với chinh phục một cậu “học trò ngoan”
thì tóm được trái tim của anh chàng “học sinh cá biệt” càng thú vị hơn.
Huống chỉ bây giờ Tiêu Thành có quyền thê, ở Hông Kông hô mưa gọi gió, người đàn ông đi ra từ biển máu luôn khiến người ta vừa sợ vừa yêu, đám danh viện thiên kim kiềm chế trái tim đang nhảy loạn, len lén liếc mắt nhìn anh.
“Chồng à, sao anh không nói anh trai em sẽ đến.” Diệp Linh nhỏ giọng nói với Có Dạ Cần.
Cố Dạ Cần câu môi: “Cho em bất ngờ O2 Diệp Linh hận không thể nhón chân lên hôn thật kêu lên khuôn mặt tuần tú của anh một cái.