Chương 1799:
Nhưng anh bây giờ, tự tay đâm anh ruột, mơ ước ngôi vị Quận Chúa, còn , ì muôn bức hôn cô, đã xa lạ đên thê.
Mạc Tử Tiễn trước mắt đã triệt để hắc hóa rồi.
Trên gương mặt tuần mỹ như ngọc của Mạc Tử Tiễn cũng không có tâm tình gì ớn: “Lê Hương, em bây giờ có thể một lần nữa làm quen với anh.”
Lê Hương dùng sức xoay mặt, không muốn đề cho anh đụng vào, hiện ại anh đụng vào chỉ làm cô cảm thấy mâu thuẫn chống cự: “Mạc Tử Tiễn, anh chết cái ý niệm này đi! Tôi sẽ không kết hôn với anh, tôi là chị dâu ruột của anhl”
“Người anh muốn, cho dù là chị dâu ruột thì có gì ngại, huống chi em không phải nữa, em và Mạc Tuân ly hôn rôi vân chưa phục hôn.”
Lê Hương cảm thấy cô và Mạc Tử Tiễn đã không còn cách nào trao đổi, cũng đúng, anh đã hạ thủ được với anh cả của mình, sao lại sợ hãi một cái danh xưng chị dâu chứ?
Lê Hương rũ xuống hàng mi nhỏ dài nhìn Mạc Tuân trong ngực, cô vẫn là chưa tin Mạc tiên sinh của cô cứ nhữ vậy mà chết.
Lê Hương tự tay mò mạch đập của Mạc Tuân.
Thế nhưng lúc này Mạc Tử Tiễn lên tiếng: “Người đâu, mang Thượng Quan Điện Hạ đi.”
Có mấy thị vệ đã đi tới, nhanh chóng từ trong lòng Lê Hương đoạt đi Mạc Tuân.
“Lê Hương, mấy ngày nay em cứ an tâm ở trong hoàng thành tu dưỡng điI Đại hôn đã và đang chuẩn bị, chúng ta sẽ mau chóng thành hôn, em tốt nhất đừng vùng vẫy, dù Dịch Dịch Bì Bì Tinh Tinh đều còn ở Hoa Tây, nếu như động đến bọn nhỏ sẽ không tốt!” Mạc Tử Tiễn lãnh đạm nói.
Anh lại dùng bọn nhỏ uy hiếp cô, Lê Hương không biết tại sao Mạc Tử Tiễn hiện tại có thể ti tiện vô sỉ tới mức này!
“Người đâu, mang Lan Lâu Công Chúa xuống dưới!”
Nhanh chóng có người đi tới: “Lan Lâu Công Chúa, xin mời.”
Lê Hương đi.
Chuyến đi đến tổ miếu lần này Thượng Quan Đằng đại thắng kết thúc, Thượng Quan Đằng đi tới bên người Mạc Tử Tiễn: “Tử Tiễn cháu, con quả nhiên không để cho ta thất vọng, ta biết con yêu Lê Hương, ta đã sai người chuẩn bị cho các con một hồi thịnh thế hôn lễ, sau khi hôn lễ kết thúc, ta cũng sẽ truyền vương vị cho con, giang sơn và mỹ nhân, đều là của con rồi.”
Mạc Tử Tiễn nhéch đôi môi mỏng, cũng không nói lời nào.
Tất cả mọi người rời đi, Thời Hi Ngọc làm người đứng xem suốt toàn bộ hành trình còn đứng tại chỗ, lúc này nha Ề ú hoàn bên người thâp giọng nói: “Tiêu thư, chúng ta đều nhìn lầm Mạc Thần y rồi, không nghĩ tới Mạc Thần y là một kẻ đáng sợ như thế này.”
Thời Hi Ngọc nhìn bóng lưng Mạc Tử Tiễn biến mắt, nhẹ giọng nói: “Cô cảm thấy anh ấy đáng sợ, tôi lại cảm thấy anh ấy không chút nào đáng sợ.”
Lê Hương bị giam trong hoàng thành, phía ngoài đang chuẩn bị hôn lệ, đã có tú nương vội đo ba vòng cho cô, thiết kế Phượng Quan Hà Bí riêng cho cô.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!