Chương 1705:
Lâm Thủy Dao nhìn thoáng qua, Thanh Thanh đại khái hai mươi bốn hai mươi lăm tuổi, vô cùng đẹp, hơn nữa ngực của cô ta đặc biệt lớn, nhìn có vẻ là cúp E!
Có thể tùy ý tiền vào phòng nam chủ nhân, còn giúp nam chủ nhân cởi áo thay đồ, nhất định là nha hoàn nhát đẳng của Lệ Quân Mặc.
Người thừa kế hào môn đều có vài nha hoàn nhất đẳng, những nha hoàn này có địa vị cao hơn so với nha hoàn thông thường, bởi vì các cô có cơ hội bò lên trên giường thiếu gia, khi các thiếu gia chưa kết hôn có thể giúp bọn họ giải quyết nhu cầu sinh lý.
Thời gian Lâm Thủy Dao chọn trúng Lệ Quân Mặc rất sớm, khi đó hai người đều mới chỉ hơn hai mươi tuổi, bà chỉ biết là một đêm kia ông vẫn tiểu xử nam, nhưng sau đó ông kết hôn rồi ly hôn, phụ nữ bên người hẳn hẳn đi một đọt lại đên một đọt, có vài nha hoàn động phòng cũng rât bình thường.
Thanh Thanh muốn chạm vào Lệ Quân Mặc, nhưng Lệ Quân Mặc tránh một cái, mím môi môi nói: “Nơi đây không cần cô hầu hạ, đi ra ngoài đi.”
“Vâng.” Thanh Thanh mặt mày cung kính lui xuống.
Lệ Quân Mặc cởi hai cúc áo, lúc này phía sau vang lên tiếng nói mềm chứa ý cười của Lâm Thủy Dao: “Lệ tổng, anh không cần ngại tôi, tối hôm nay anh có thể tìm cô Thanh Thanh kia hầu hạ anh, chỗ mẹ anh tôi sẽ giúp anh đánh yêm trợ.”
Lệ Quân Mặc cứng đờ, quay lại, ông rét lạnh nhìn chằm chằm bà: “Cô đang nói cái gì?”
*Tôi nói sai rồi?” Lâm Thủy Dao vô tội trừng mắt nhìn: “Lệ tổng, chúng ta đều là người trưởng thành, anh ở trước mặt tôi không cần ngượng ngùng.”
Lệ Quân Mặc đã biết, bà hiểu lầm, hiểu lầm ông và nha hoàn kial Thái độ của bà hết sức phong khinh vân đạm, dường như căn bản cũng không quan tâm.
Trong lồng ngực Lệ Quân Mặc không hiểu sao dâng lên tầng lệ khí, rất khó chịu, ông lại nghĩ đến máy năm nay cách xa, bà nhất định cũng có qua người đàn ông khác, bằng không lần trước bà lấy đâu ra mười tỷ một trăm triệu?
Xinh đẹp giống như bà, có thể thuần khiết có thể gợi cảm, có thể mặn có thể ngọt, sợ rằng không có gã đàn ông nào không thích bà!
Lệ Quân Mặc lạnh lùng nhìn bà, sau đó móc môi mỏng ra một đường vòng cung châm chọc: “Lâm Thủy Dao, cô tưởng tôi và cô giống nhau sao?”
Giống bà thì làm sao?
Lâm Thủy Dao không hiểu ý của ông, Lệ Quân Mặc hừ lạnh một tiếng, sau đó xoay người vào phòng tắm.
Mười phút sau, cửa phòng tắm mở ra, tóc Lệ Quân Mặc ẩm ướt khoác đồ ngủ lụa màu xanh đen đi ra, mang theo một thân hơi lạnh.
Cặp mắt phượng kia liếc chung quanh căn phòng lớn, không thấy được người, trên giường cũng không có người, mi tâm anh tuần nhiều hơn một tầng lệ khí.
Bà đi đâu rồi?
Ông nhắc chân dài muốn đi ra ngoài tìm người: “Lâm Thủy.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!