Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Nghịch Tập Ở Rể

“Vậy bây giờ tôi có thể về rồi chứ?” Diệp Vô Phong đứng lên.

“À, đương nhiên có thể!” Lạc Viễn Chinh hơi sửng sốt.

La Hồ nói: “Ừ, cậu về đi. Nhưng cậu phải chờ cuộc gọi của chúng tôi bất cứ lúc nào.”

Diệp Vô Phong gật đầu: “Không vấn đề gì.”

Bạch Tinh Đồng nói: “Thông tin tình báo của cảnh sát chúng tôi sẽ thông báo cho anh bất cứ lúc nào. Nếu anh có bất cứ nhận xét hoặc đề xuất nào, anh luôn có thể nói với chúng tôi.” Cô ta cố tình nhấn mạnh vào câu này để nâng cao vị thế của Diệp Vô Phong trong mắt của Lạc Viễn Chinh và La Hồ.

Lạc Viễn Chinh gật đầu: “Đúng vậy, đây là chuyện đương nhiên.”

Có sự chấp thuận của ông ấy, lời đề nghị này của Bạch Tinh Đồng đã hợp tình hợp lý mà trở thành bố trí công việc.

Khi Bạch Tinh Đồng đưa Diệp Vô Phong trở về, Diệp Vô Phong có vẻ rất bất lực: “Bạch Tinh Đồng, cô đang kéo tôi xuống nước đó.”

Bạch Tinh Đồng nói: “Chẳng phải anh càng đóng góp nhiều cho đất nước càng tốt sao?”

Diệp Vô Phong lắc đầu: “Việc mà tôi phải làm là công việc bí mật. Tôi không cần trở nên nổi tiếng, cũng không muốn để cho nhiều người biết.”

Bạch Tinh Đồng lắc đầu khó hiểu, đôi mắt sáng như sao, khi nhìn Diệp Vô Phong, không tránh khỏi mang theo một chút hâm mộ.

Diệp Vô Phong nói: “Hồ Quý là anh em ruột của Hồ Bá ở Tam giác vàng. Vì vậy, cho dù phải đối đầu với anh ta, tôi cũng phải cố gắng tránh Hồ Bá. Hơn nữa, trước đây, tôi đã từng tiếp xúc với Hồ Bá. Giữa bọn tôi vẫn còn rất nhiều việc cần phải giải quyết… Thôi, đừng nói chuyện này nữa, ý tôi muốn nói là cố gắng không phải đối đầu trực diện với Hồ Quý. “

“Nhưng cảnh sát bọn tôi phải bắt được Hồ Quý!” Bạch Tinh Đồng trợn mắt: “Một ông trùm ma túy lớn như vậy đã làm hại quá nhiều người. Tôi không thể chờ đợi được để đưa anh ta ra công lý ngay lập tức và dùng pháp luật để xét xử anh ta!”

Diệp Vô Phong nói: “Đó là vấn đề của tất cả cảnh sát, không phải một mình cô.”

“Anh! Anh đang nói cái gì vậy?” Đương nhiên Bạch Tinh Đồng không nghĩ vậy, bởi vì cô ta đã coi Diệp Vô Phong là người đồng đội thân thiết của mình.

 

Đột nhiên cô ta phanh xe kít một cái, nhìn chằm chằm vào Diệp Vô Phong: “Dù sao, chỉ cần có tin tức về Hồ Quý hãy thông báo cho tôi, được không?”

“Không được.” Diệp Vô Phong không cho cô ta chút mặt mũi nào: “Tôi có nguyên tắc của mình. Tôi không thể để Hồ Quý bị bắt bởi vì tôi tiết lộ.”

“Anh! Làm sao anh có thể tham gia vào cuộc truy bắt của cảnh sát và quân đội nếu cứ lưỡng lự như thế này!” Bạch Tinh Đồng cảm thấy khó xử: “Cứ như vậy thì bảo tôi làm sao giải thích giúp anh được đây?”

Diệp Vô Phong nói: “Thực xin lỗi, thực sự thì đây là nguyên tắc của tôi.”

Bạch Tinh Đồng hỏi: “Vậy thì rốt cuộc bây giờ nguyên tắc của anh là gì? Chẳng phải là giúp đỡ cảnh sát và quân đội sao?”

Diệp Vô Phong lắc đầu: “Tôi đã và đang làm việc cho đất nước, nhưng nguyên tắc của tôi là dù bạn hay thù trước kia của tôi, tôi cần phải tự mình giải quyết, và tôi không muốn có liên quan gì đến cấp quốc gia. Đối với những kẻ thù mới hình thành, tôi hoàn toàn có thể sử dụng sức mạnh quốc gia để tiêu diệt chúng.”

“Ồ.” Trong lúc nhất thời, đầu óc của Bạch Tinh Đồng có chút rối rắm, sắp xếp cẩn thận lại một chút rồi mới nói: “Tôi hiểu rồi! Nếu như anh tham chiến, đối phó với Âu Dương Tất Tùng thì nhất định sẽ không gặp vấn đề gì về tâm lý, phải không?”

Diệp Vô Phong cười nhìn cô ta: “Không ngờ cô lại thông minh như vậy.”

Bạch Tinh Đồng trừng mắt: “Anh vẫn luôn coi tôi là đồ ngốc sao?”

“À, không.” Diệp Vô Phong nhún vai, nói với vẻ vô tội.

Bạch Tinh Đồng không khởi động xe mà bất ngờ nắm lấy tay Diệp Vô Phong, nhìn chằm chằm vào mắt anh: “Tôi biết, kinh nghiệm của anh rất phong phú. Vì vậy, anh coi thường cái gọi là trận chiến của chúng tôi. Nhưng vì anh đã ở đây rồi thì hãy cùng chúng tôi chiến một trận nhé! ”

“Ừm, tôi biết rồi.” Diệp Vô Phong gật đầu, muốn rút tay về.

Bạch Tinh Đồng lập tức giữ chặt hơn: “Đừng né tránh! Diệp Vô Phong, tôi thích anh!”

Thấy Diệp Vô Phong muốn nói, Bạch Tinh Đồng nhanh chóng cắt ngang mà nói: “Anh không cần nói gì cả! Nghe này, tôi không yêu cầu anh kết hôn với tôi. Nhà cửa, xe hơi, tôi không muốn gì cả. Tôi chỉ muốn anh có thể dành ra một chút thời gian để cho tôi được tận hưởng niềm hạnh phúc khi làm phụ nữ. Diệp Vô Phong, chẳng lẽ ngay cả điều này anh còn không thể đáp ứng tôi hay sao?”

Dứt lời, đôi mắt xinh đẹp của Bạch Tinh Đồng rưng rưng.

Trái tim của Diệp Vô Phong giống như bị ai đó bóp chặt!

Anh không sợ kẻ thù hùng mạnh, chiến trường máu lửa hay thương trường, điều anh sợ nhất là nước mắt của phụ nữ.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!