Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Nghịch Tập Ở Rể

Vèo! Đường Trảm cấp tốc lướt ngang, lộn nhào, chạy đến đằng sau một khối đá.

Bùm! Hai viên lựu đạn cùng nhau phát nổ, Đường Trảm bị bắn đầy đất, tai cảm thấy ong ong nên không dám tùy tiện ngẩng đầu.

“Độ Biên, đừng dựa vào nơi hiểm yếu để chống lại. Ra đánh với tôi một trận, chỉ cần anh có thể thắng tôi, tôi cam đoan thả anh đi, nhưng không cho phép anh tiếp tục làm nhiệm vụ.” Diệp Vô Phong nằm ở sau một gốc cây tùng, trầm giọng nói.

“Anh là ai?” Độ Biên Qủy Hùng cũng đang ẩn nấp rất kỹ, lại bị đối phương gọi tên, trong lòng kinh hãi nên tò mò đáp.

“Tôi là Diệp Vô Phong, tư lệnh của Long Môn, chắc anh đã nghe nói qua chứ?” Giọng của Diệp Vô Phong vô cùng nhẹ nhõm.

Bởi vì anh cảm thấy, một trận chiến này đã định được kết cục, Độ Biên Qủy Hùng đã thua!

Du Kinh Hồng thì trực tiếp nhào về phía Tá Đằng: “Tước vũ khí thì không giết!”

Sao Tá Đằng lại có thể tuỳ tiện đầu hàng? Anh ta vung tay bắn ra một viên đạn: “Tách tách tách!”

Đường Trảm giận dữ, lập tức không để ý tính mạng, bắn về phía Tá Đằng: “Tách tách tách!”

Tá Đằng bị Đường Trảm bắn, bức đến mức nhảy trái nhảy phải, lại không để ý tới tay bắn tỉa Tiểu Yêu trên bầu trời.

Ầm! Tiếng súng ngắm của Tiểu Yêu vang lên, thân ảnh của Tá Đằng đang di chuyển, bỗng nhiên chấn động.

Tách tách tách! Súng của Đường Trảm lập tức bắn anh ta thành tổ ong!

Du Kinh Hồng nhìn Tá Đằng vặn vẹo ngã xuống đất, quay người dò xét chung quanh, ý đồ tìm ra tên địch cuối cùng.

Độ Biên Qủy Hùng thấy rõ tình thế, trên đường xuống núi, chí ít đối phương có sáu người mai phục ở ven đường, cho dù là thân thủ vô cùng cao minh của Độ Biên Qủy Hùng, cũng không thể thoát khỏi tuyến phong tỏa này.

Mà con đường lên núi đều là vách đá, cho dù là thân thủ của Độ Biên Qủy Hùng dùng tốc độ nhanh nhất để leo lên, nhưng cũng phải cao gần trăm mét, trong lúc đó, rất có thể Độ Biên Qủy Hùng sẽ trở thành bia ngắm của đối phương.

Vào lúc Diệp Vô Phong đối phó với Độ Biên Qủy Hùng, mấy người Đường Trảm cũng bắt đầu lục soát, tùy tiện tìm trong bụi cỏ rồi ném mấy quả lựu đạn, quét dọn mấy viên đạn, tiếng súng cực kỳ hỗn loạn.

Đương nhiên, Du Kinh Hồng gặp đây, liền lập tức hướng Độ Biên Qủy Hùng bên này, tiềm hành đi qua, phối hợp tác chiến với Diệp Vô Phong.

Đồng thời, cũng phòng ngừa Độ Biên Qủy Hùng đột nhiên tập kích bọn Đường Trảm.

“Bỏ vũ khí xuống, đi ra đánh một trận!” Diệp Vô Phong rất tùy ý, ném súng của mình sang một bên: “Độ Biên Qủy Hùng anh là võ sĩ, chớ mất mặt vì võ sĩ của nước anh, ra đi!”

“Được! Nếu là tư lệnh Long Môn, tôi tin tưởng anh!” Độ Biên Qủy Hùng trực tiếp ném hết súng của mình xuống rồi, ngang nhiên đi ra, sải bước đi về chỗ Diệp Vô Phong, sau đó ba một tiếng rút đao võ sĩ của mình ra: “Tư lệnh Long Môn, trong truyền thuyết, anh đã đạt tới cảnh giới chiến Thần, rất giỏi, hôm nay, hãy để tôi chiêm ngưỡng sự giỏi giang của tư lệnh Long Môn đi!”

Diệp Vô Phong chỉ có hai thanh dao, không chút nào yếu thế: “Được! Độ Biên, chỉ cần anh thua, sẽ gọi chiến sĩ kia ra rồi mổ bụng tự sát, như thế nào?”

Độ Biên cười lạnh: “Diệp Vô Phong, nếu anh bị thua, anh hãy tự sát ở đây, để chúng ta đi cạnh nhau, có dám đánh cược hay không?”

“Được! Quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy!” Diệp Vô Phong cười nhạt.

Bốp! Hai người vỗ tay một cái, bỗng nhiên thân ảnh đồng thời lui lại, kéo dài khoảng cách!

 

Võ đao của Watanabe Oniyo cũng không giống với đao của võ sĩ Hải Quốc dễ mở dễ đóng, mà là quỷ dị như một con rắn đang chực chờ xông ra, lại cuộn mình như rồng, bên trong thế đao rõ ràng ẩn chứa lực lượng vô cùng mạnh mẽ, lúc quét xuống dưới làm nổi lên một trận gió xoáy rất mạnh, hướng về phía Diệp Vô Phong mà đến, dày đặc đến mức khiến người khác không khỏi giật mình!

Hai tay Diệp Vô Phong nâng dao găm lên, chậm rãi tới gần, thoạt nhìn có vẻ chậm hơn nhiều so với động tác của Watanabe Oniyo.

Lúc vừa tiếp xúc, liền vang lên lên tiếng kêu ‘đinh đinh đang đang’ thấu tận trời đất, như muốn nổ tung lên! Ngay cả Du Kinh Hồng cũng thấy tinh thần bị dao động, không khỏi thảng thốt trong lòng: ‘Diệp Vô Phong quả nhiên là tuyệt đỉnh cao thủ!’

Động tác của Diệp Vô Phong tuy rằng thong thả, nhưng cho dù gió xoáy được tạo ra từ võ đao của Watanabe Oniyo có mạnh bao nhiêu đi nữa, cũng luôn ở thời điểm thích hợp nhất đúng lúc bị chặn lại, hơn nữa võ đao còn bị lực của dao găm ngăn lại, mà lực ở trên cổ tay Diệp Vô Phong so với Watanabe Oniyo càng thêm mạnh mẽ!

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!