CHƯƠNG 69
Cảm nhận được có ánh bắt sắc bén đang nhìn mình chằm chằm, Nhan Nhã Tịnh ngước mặt lên, ngay lập tức đối diện với con ngươi sâu thẳm của Lưu Thiên Hàn.
Bốn mắt nhìn nhau, Nhan Nhã Tịnh vì chột dạ mà trở nên e dè.
Cô gật đầu một cái với Lưu Thiên Hàn: “Anh Lưu.”
“Ừ.” Ánh mắt Lưu Thiên Hàn thâm trầm khó đoán, tầm mắt vẫn không rời khỏi gương mặt nhỏ nhắn của Nhan Nhã Tịnh, thấy dáng vẻ e dè luống cuống của cô, ánh mắt Lưu Thiên Hàn càng lúc càng trầm hơn.
Vừa rồi khi ở trước mặt Hách Trung Văn, cô hòa đồng vui vẻ là vậy, nhưng ở trước mặt anh, cô hệt như một học sinh phạm lỗi.
Anh đáng sợ đến thế sao?
“Tay còn đau không?”
Giọng nói trầm thấp dễ nghe vang lên bên tai Nhan Nhã Tịnh, cô gật đầu theo phản xạ, sau khi kịp phản ứng cô lại vội vàng lắc đầu.
Anh Lưu chẳng phải rất ghét cô ư, sao lại quan tâm đến việc cô có đau tay hay không? Cái này hẳn chỉ là sự quan tâm cho có lệ của bề trên đối với bề dưới mà thôi.
Thấy cô căng thẳng, ánh mắt Lưu Thiên Hàn tối sầm như bầu trời đêm.
“Cô sợ tôi lắm sao?”
Lần này Nhan Nhã Tịnh không dám gật đầu bừa bãi nữa, cô cẩn thận suy xét lời nói của Lưu Thiên Hàn, sau đó mới nhỏ nhẹ nói: “Chỉ là tôi kính nể anh Lưu thôi.”
Trả lời như vậy chắc đủ khéo léo rồi nhỉ?
Nào ngờ đôi môi mỏng của Lưu Thiên Hàn lập tức mím chặt lại, Nhan Nhã Tịnh khó hiểu, cũng cảm nhận được anh càng không vui hơn.
Lưu Thiên Hàn nhìn chằm chằm Nhan Nhã Tịnh mà không chớp mắt, kính nể là một từ có nghĩa tốt nhưng không biết tại sao anh lại cảm thấy rất chói tai.
Anh không thích việc tình cảm Nhan Nhã Tịnh dành cho mình là sự kính nể. Anh cũng không hiểu rốt cuộc anh mong cô sẽ có tình cảm gì với mình.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!