CHƯƠNG 243
Lúc Nhan Nhã Tịnh cầm thiệp lên, Dương Mai đứng ngay bên cạnh cô, thấy cái tên ký trên thiệp thì lập tức bùng nổ.
Thì ra con Nhan Nhã Tịnh không biết xấu hổ này làm cậu Giang mê mẩn mất hồn!
Không thể nhịn nổi mà!
“Nhan Nhã Tịnh, đồ hồ ly tinh. Mày cũng dám cướp cậu Giang của tao. Tao phải đánh chết mày!” Dứt lời, Dương Mai giơ tay lên, vung thẳng bàn tay về phía mặt Nhan Nhã Tịnh.
Lúc nãy Nhan Nhã Tịnh chỉ nghĩ về việc phải nên xử lý bó hoa này như thế nào, ném vào thùng rác hay để lại làm đạo cụ cho đoàn làm phim. Cô cũng không để ý tới động tác của Dương Mai nên bị cô ta đánh thẳng vào mặt.
Lần này Dương Mai ra tay rất độc địa thật, Nhan Nhã Tịnh cảm thấy mặt mình sưng đau. Cô không có sở thích bị người ta ngược đãi, cũng không học được phẩm chất tốt đẹp như nhẫn nhịn, cam chịu gì đấy.
Nhan Nhã Tịnh ngay lập tức giơ tay lên, mạnh mẽ tát trả lại một bạt tay.
Dương Mai không thể nào ngờ được Nhan Nhã Tịnh lại dám đánh cô ta trước mặt nhiều người như vậy. Cô ta che mặt mình, trừng mắt nhìn Nhan Nhã Tịnh với vẻ không thể tin nổi: “Nhan Nhã Tịnh, mày dám đánh tao! Con hồ ly tinh này, mày mà cũng dám đánh tao sao?”
Lùm xùm của Dương Mai và Nhan Nhã Tịnh quá lớn, thu hút không ít người đến xem.
Lúc Nhan Nhã Tịnh mới vào đoàn phim, đúng là có rất nhiều người bị mấy người Dương Mai và Rose dắt mũi nên có thành kiến với Nhan Nhã Tịnh.
Nhưng khi tiếp xúc sâu hơn với Nhan Nhã Tịnh, không ít người đều có ấn tượng tốt về cô. Nhất là sau chuyện Dương Mai hãm hại Nhan Nhã Tịnh lấy trộm chiếc nhẫn lần trước, mọi người đã nhìn nhận vấn đề một cách lý trí hơn.
Dương Mai đã từng phải chịu thua thiệt lớn như vậy bao giờ đâu, cô ta lớn tiếng hét lên: “Hồ ly tinh đúng là không biết xấu hổ! Cướp người đàn ông của tôi còn dám đánh tôi! Loại người này không nên ở lại đoàn phim của chúng ta làm ô nhiễm bầu không khí.”
“Dương Mai, tôi nói cô chứ, bác sĩ Nhan người ta nhận hoa thì đã làm sao? Chẳng lẽ cô không chiếm được trái tim của anh Giang lại còn không cho anh ấy theo đuổi bác sĩ Nhan người ta à?” Liễu Đào nhìn bộ móng giả trên tay mình, nói dửng dưng.
Câu nói này của Liễu Đào đã hoàn toàn chặn đường xuống nước của Dương Mai. Cô ta bình ổn một lúc lâu, hơi thở mới thông thuận được đôi chút.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!