CHƯƠNG 220
Nghĩ vậy, Giang Kiến Huy ôm mặt, vô cùng anh dũng tiến lên: “Lưu Cửu, buông cô ấy ra! Con thầy vợ bạn. Cô ấy là cô gái tôi thích, không cho phép cậu giở trò xấu xa với cô ấy!”
Thấy Lưu Thiên Hàn không buồn để ý đến mình, vẫn tiếp tục đi ra bên ngoài, Giang Kiến Huy nắm bàn tay phải đang run rẩy không ngừng của mình, cắn răng thét: “Lưu Cửu, nếu cậu không muốn nơi này máu chảy thành sông thì thả tiểu tiên nữ của tôi xuống!”
Dù sao cũng là anh em nối khố lớn lên bên nhau, thật ra Cao Bắc Vinh cũng không nỡ chứng kiến Giang Kiến Huy bị Lưu Thiên Hàn đánh cho tàn phế.
Anh ta kéo Giang Kiến Huy vẫn đang gắng gượng ra vẻ anh hùng lại: “Giang Nhị, cậu muốn quyết đấu gì với Lưu Cửu đấy à? Cậu phải nghĩ cho kỹ, dù ở đây có máu chảy thành sông thì máu đó cũng là của cậu đấy!”
Giang Kiến Huy phải công nhận những gì Cao Bắc Vinh nói rất đúng, nhưng không thể nhịn nổi mối hận bị cướp người yêu!
Người phụ nữ anh ta ưng ý lại bị người khác cướp mất ngay trước mặt mình, khiến Giang Kiến Huy chẳng biết ném mặt mũi vào đâu hết!
Tuy từ nhỏ đến lớn, anh ta cũng chưa từng có sĩ diện khi đứng trước mặt Lưu Thiên Hàn.
Giang Kiến Huy không cam lòng ngồi trở lại sofa. Cao Bắc Vinh thấy anh ta không giở trò nữa, sốt sắng lao tới cửa phòng VIP mở cửa giúp Lưu Thiên Hàn: “Lưu Cửu, chị dâu Cửu uống say rồi, một mình cô ấy ngồi sau không an toàn. Hay là hôm nay tôi làm tài xế cho cậu và chị dâu Cửu nhé?”
Nói xong, Cao Bắc Vinh đã tung tăng cùng đi ra ngoài theo Lưu Thiên Hàn.
Giang Kiến Huy kêu gào yếu ớt: “Cao Đại thật sự không biết xấu hổ! Rõ ràng tiểu tiên nữ Nhã Tịnh là người phụ nữ của tôi, vậy mà bây giờ cậu ta lại gọi là chị dâu Cửu! Không thể nhịn nổi, không nhịn được nữa!”
Giang Kiến Huy nhích mông tới bên cạnh Chiến Mục Hàng: “Chiến Thất, cậu phải làm chủ cho tôi. Cậu không thể trơ mắt nhìn tôi bị tên Lưu Cửu vô nhân tính kia bắt nạt được!”
“Chiến Thất, cậu đòi lại công bằng giúp tôi đi!”
Chiến Mục Hàng thật sự không chịu nổi một thằng đàn ông như Giang Kiến Huy làm nũng với mình. Anh ta rùng mình nổi hết da gà, cuối cùng cũng nâng mi lên. Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
“Giang Nhị, Lưu Cửu đã nương tay với cậu rồi đấy.”
“Chiến Thất, cậu thiên vị!” Giang Kiến Huy tức giận gào lên: “Lưu Cửu đánh tôi thảm như vậy mà cậu còn nói cậu ta đã nương tay. Có phải cậu ta đánh chết tôi thì mới không được coi là nương tay không?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!