CHƯƠNG 218
Đây là lần đầu Giang Kiến Huy thấy Lưu Thiên Hàn kiên nhẫn với một cô gái đến thế, kinh ngạc suýt rơi cằm xuống đất. Nhưng ngay sau đó, trong lòng lại dâng lên cảm giác nguy hiểm khó diễn tả thành lời. Chắc không phải Lưu Cửu phải lòng tiểu tiên nữ Nhã Tịnh của anh ta, muốn tranh với anh ta thật đấy chứ?
Không được, anh ta phải bảo vệ tiểu tiên nữ của mình.
Giang Kiến Huy đang định cướp Nhan Nhã Tịnh về vòng tay mình, thể hiện quyền sở hữu công khai thì lại nghe Nhan Nhã Tịnh cười hì hì nói: “Mạng của anh thiếu… Mạng của anh thiếu em rồi, có em thì anh mới viên mãn được.”
Nghe Nhan Nhã Tịnh nói xong, Cao Bắc Vinh không kìm được phì cười. Chị dâu Cửu đang tán tỉnh Lưu Cửu à?
Không tưởng tượng nổi, ngày thường trông chị dâu Cửu nghiêm nghị là thế, động cái là ngượng ngùng xấu hổ, thế mà uống rượu vào lại to gan lớn mật ghê gớm. Còn dám tán tỉnh cả Lưu Cửu!
Ánh mắt Lưu Thiên Hàn lại sâu thêm mấy phần, anh cũng cảm nhận được Nhan Nhã Tịnh đang tán tỉnh mình. Tuy cảm thấy dáng vẻ say rượu của Nhan Nhã Tịnh rất đáng yêu, nhưng trong lòng anh lại âm thầm hạ quyết tâm, sau này tuyệt đối không thể để Nhan Nhã Tịnh uống rượu bừa bãi được nữa.
Cô tán anh thì còn được, nếu cô dám tán người khác thì anh ghen lồng lộn mất.
“Nhan Nhã Tịnh, em say rồi.” Lưu Thiên Hàn thấy Nhan Nhã Tịnh còn đang sờ soạng cánh tay mình thì không nhịn được lên tiếng.
“Tôi không say! Tôi biết bói mà, tôi bói tiếp anh xem!” Nhan Nhã Tịnh nói xong, nhắm mắt lại, tiếp tục bói cho Lưu Thiên Hàn.
Nghĩ một lát, cô vẫn quay sang hỏi Lưu Thiên Hàn: “Anh đẹp trai, anh còn muốn tôi xem gì cho anh nữa?”
“Tiểu tiên nữ Nhã Tịnh, cậu ta không cần em xem bói đâu! Anh bói! Tới bói cho anh đi!”
Dứt lời, Giang Kiến Huy vươn tay muốn kéo tay Nhan Nhã Tịnh.
Nhưng anh ta còn chưa chạm vào Nhan Nhã Tịnh thì đã bị cô ghét bỏ vung ra: “Anh tránh ra, tôi không bói cho anh!”
Giang Kiến Huy tổn thương ra mặt, yếu ớt hỏi lại: “Tại sao chứ?”