Chương 1745
Trên trên người Tô Thu Quỳnh, cũng là một bài thơ khác.
“Khi xưa tiến bước ra đi, Nhành cây dương liễu xanh như thuở nào, Mà nay quay bước đến nơi, Mưa bay tuyết phủ mịt mù lối đi…
Mọi người đều nhìn đến chăm chú, không ngờ rằng, những bài thơ cổ khi được tô điểm lên trang phục, lại có thể đẹp đến Vậy.
Khi mọi người đang đắm chìm đến không dứt ra trong vẻ đẹp của dân tộc, thì một tràng nhạc cuồng nhiệt vang lên, Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ nắm tay nhau bước lên sân khấu.
Hồi sinh.
Ngay cả khi họ không biết tên của những bộ trang phục này, nhưng khoảnh khắc mọi người nhìn thấy Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ, thì xuất hiện trong đầu họ, chính là từ này.
Màu hồng nhạt, cùng màu xanh lá đầy sức sống, sự kết hợp này, đúng là hài hòa đến khó tả.
Giống như, khi băng tuyết tan, mùa xuân đến, vạn vật hồi sinh lại.
Mọi đau khổ, rồi cũng sẽ qua, và thứ thoát ra từ chiếc kén, chính là sức sống mãnh liệt.
Sức sống dồi dào như vậy, ngay lập tức, như thắp sáng cả khán trường, cậu bé tràn đầy sức sống, bước đi trên sàn diễn đầy tiêu sái, khiến mọi người ở đó, dường như đều ngửi thấy hơi thở thơm mát của cỏ xanh.
Lê Mặc yêu nhất bản sắc nước G, và không còn nghỉ ngờ gì nữa, những bộ quần áo trẻ em này, anh ấy vân sử dụng thiết kế mang đậm bản sắc dân tộc.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!