CHƯƠNG 1661
Hắn ta bỗng nhiên lôi ra một cái bật lửa từ trong túi áo, đè xuống: “Trên người tao có gắn thuốc nổi Thả anh cả của bọn tao ra, đảm bảo bọn tao an toàn dời khỏi đây!
Bằng không thì tất cả đều phải chết! “
Thuốc nổ?!
Lời này của hắn vừa nói ra, những đứa trẻ vừa được cứu ra khỏi đều bị dọa cho không nhẹ.
Bọn chúng khó khăn lắm mới đợi được đến ngày có thể một lần nữa nhìn thấy ánh sáng mặt trời, không ngờ rằng cuộc đời mới còn chưa bắt đầu thì đã lại bị thuốc nổ uy hiếp.
“Tao nhổ vào! “
Lưu Vấn hoàn toàn không để sự uy hiếp của tên đàn ông kia vào trong mắt, cô bước lên trước một bước liền đạp mạnh một phát vào tay đang cầm bật lử của tên kia.
Tốc độ phản ứng của tên kia lại khá nhanh, hắn nắm chặt chiếc bật lửa trong tay mình.
Hắn trợn trợn mắt, khuôn mặt vốn dĩ đã dữ tợn giờ nhìn lại càng đáng sợ hơn: “Tao cho chúng mày thêm một cơ hội nữa, thả anh cả tao ra! Nếu không thì tao sẽ lập tức châm thuốc nổ, đồng quy vu tận với mấy người! “
“Tao ẹo eo eol “
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn tỉnh xảo của Lưu Vấn viết đầy sự khinh thường, cô nhướn mày nói, cười như không cười nói: “Anh trai, đầu óc anh có vấn đề à? “
“Tay cầm cái bật lửa liền cảm thấy mình có thể cho nổ tung cả thế giới này sao? Mày hay như vậy sao không thăng thiên luôn đi?! Tao nhổ vào! “
Nói xong cô lại một lần nữa vung chân lên, lần này cô chuẩn xác đạp bay chiếc bật lửa trong tay tên đàn ông đó, còn về thuốc nổ gì đó, cô thật sự cảm thấy tên đàn ông kia là một tên thần kinh hết thuốc chữa, mùa hè mặc ít như vậy, trên người hắn ta còn có thể giấu thuốc nổ sao?!
Coi mọi người đều ngu ngốc như hắn saol An h trai não tàn bị đạp bay mất bật lửa trong tay, sắc mặt không khỏi có chút khó coi: “Trên người tôi không có thuốc nổ nhưng tôi có trôn ở xung quanh đây, mấy người…”
“Bốp! “
Lưu Vấn trực tiếp đấm cho hắn một phát lệch cả đầu: “Năm mơ gì vậy! “
Tiêu sái làm xong mọi việc, Lưu Vấn vẫy vây tay: “Xong việc! “
Mấy tên buôn người còn lại thực ra còn muốn giấy dụa sống chết một trận, chỉ là thực lực chênh nhau quá lớn, bọn họ căn bản là không có khả năng làm ra trò gì được.
Tống tên buon người cuối cũng lên xe cảnh sát xong, Lưu Vấn mới cười hì hì đi đến trước mặt Nhạc Dũng: “Nhạc Tiểu Dũng, lúc nấy em ngầu lắm đúng không? “
“Không được nói tục! ” Nhạc Dũng mặt lạnh tanh không dấu vết mà duy trì khoảng cách với cô.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!