CHƯƠNG 1296
Đẹp đẽ và lộng lẫy vô cùng, trông giống một giấc mộng vô vàn sắc thái hơn, chứ không còn chỉ những bộ trang phục nữa.
Sau khi giới thiệu tác phẩm của mình, Cao Chí Minh đắc chí đi xuống sàn diễn. Thấy Lê Mặc đang đứng chờ bên cạnh, anh ta không giấu nổi vẻ đắc thắng trong mắt.
“Lê Mặc, lâu rồi không gặp.”
Cao Chí Minh cảm thấy rất ái ngại khi Lê Mặc cũng tham gia cuộc thi này, bởi vì anh ta hiểu Lê Mặc có năng khiếu thiết kế cao siêu đến mức nào.
Tuy nhiên, nghĩ đến chuyện trang phục dự thi của Lê Mặc đã bị phá hủy, sự ngạo mạn và hả hê trỗi dậy trong lòng Cao Chí Minh.
Đến cả vòng bán kết mà Lê Mặc cũng không vào được thì lấy gì mà tranh hạng nhất với anh ta!
Trong máy tính của anh ta hiện đang giữ rất nhiều tác phẩm Lê Mặc thiết kế ở giai đoạn dồi dào cảm hứng nhất, Khuynh Quốc Khuynh Thành lại là tác phẩm Lê Mặc tự hào nhất trên đời từ trước đến nay. Có Khuynh Quốc Khuynh Thành, đừng hòng ai cướp giải quán quân khỏi anh ta!
“Cao Chí Minh, anh còn dám dự thi bằng tác phẩm của tôi, đúng là đồ mặt dày!” Vẻ căm ghét và trào phúng hiện rõ trong đôi mắt đen tuyền của Lê Mặc.
Cao Chí Minh vẫn chưa thôi cười: “Lê Mặc, người mặt dày tối nay là anh chứ không phải Cao Chí Minh này đâu!”
Cao Chí Minh kề sát vào tai Lê Mặc, giọng điệu hả hê khi người khác gặp nạn thấy rõ: “Lê Mặc, anh thử nói xem, nếu người mẫu của anh mặc đồ rách lên sàn diễn thì thể diện của nhà thiết kế như anh sẽ bị vứt đi đâu đây?”
Dứt lời, Cao Chí Minh đắc chí chỉ vào màn hình rồi giơ ngón giữa với Lê Mặc, không màng đến sự ngỡ ngàng pha tức giận của anh ta.
Trên màn hình đang hiện số điểm giám khảo chấm tác phẩm của Cao Chí Minh.
Lưu Thiên Hàn: 96, Phí Nam Châu: 99, ông Hans: 98; ông Hàn: 96.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!