Chương 1025
Ăn món ăn Nhan Nhã Tịnh tự tay nấu, vốn dĩ khẩu vị của Lưu Thiên Hàn còn rất tốt, nhưng sau khi nghe thấy Nhan Nhã Tịnh nói lời này, anh bỗng nhiên không còn muốn ăn cơm nữa.
Anh không ngốc, đương nhiên biết rằng khám bệnh kín của đàn ông thì phải khám như thế nào.
Người phụ nữ này, lần đầu gặp mặt em trai anh đã khám chỗ đó của nó rồi. Nghe ý cô nói thì có vẻ cô không lạ lẫm gì với chuyện này, rốt cuộc cô đã khám bệnh kín cho bao nhiêu tên đàn ông vậy!
Lưu Thiên Hàn bỗng chốc cảm thấy anh chẳng còn hứng thú ăn cơm tối nữa luôn.
Thực ra đời này Nhan Nhã Tịnh thật sự chỉ từng khám bệnh kín cho Lưu Thiên Hàn thôi. Cô ở bên khoa ung thư chứ không phải khoa tiết niệu, làm gì có nhiều cơ hội để mà khám bệnh kín cho đàn ông chứ!
Nhan Nhã Tịnh nói lời này vốn dĩ còn hy vọng kích thích được trí nhớ của Lưu Thiên Hàn, không ngờ rằng anh hoàn toàn không có phản ứng, hơn nữa còn chẳng có ý định đáp lời, Nhan Nhã Tịnh thất bại cúi đầu, tập trung ăn cơm.
Sau khi ăn cơm xong, Nhan Nhã Tịnh và Lưu Thiên Hàn tới thẳng trường mẫu giáo của Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ.
Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ đã thay trang phục biểu diễn, Nhan Nhã Tịnh vừa đi vào cánh gà sân khấu đã nghe thấy Chu Tử Hào hung ác nói: “Lại còn hát ‘Đại Vương kêu ta đi tuần núi’ nữa! Mấy đứa mồ côi ba mà hát ‘Đại vương kêu ta đi tuần núi’ với ai đây!”
“Chu Tử Hào, cậu câm miệng cho tôi! Ai nói ba tôi chết rồi! Ba tôi chưa chết!” Nhan An Mỹ đỏ bừng mắt, tức giận nói.
“Cậu chính là đứa mồ côi ba! Tôi nghe mẹ tôi nói rồi, ba cậu bị tai nạn xe, bị đâm thảm lắm! Đứa trẻ mồ côi ba đáng thương thật đấy, Nhan An Bảo Nhan An Mỹ, lát nữa các cậu lên biểu diễn thì đừng có khóc đấy! Như vậy tôi chắc chắn sẽ cười chết!” Hai tay Chu Tử Hào chống eo, nói vô cùng có khí phách.
Để chứng minh với Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ, Chu Tử Hào còn cười thật luôn, nó ngoác cái miệng ra, cười to ba tiếng.
Thực ra trông Chu Tử Hào cũng rất đẹp trai, nhưng nói ra lời này thực sự khiến người ta tức giận, trẻ con đều không muốn tin hoặc thừa nhận rằng người ba anh hùng trên đời trong lòng mình đã không còn nữa. Nghe thấy tiếng cười của Chu Tư Hào, Nhan An Mỹ tức đến mức suýt thì khóc.
“Chu Tử Hào, tôi nói cho cậu biết, ba tôi chưa chết! Ba tôi vẫn còn mạnh khỏe! Lát nữa ba tôi sẽ hát cùng với tôi! Ba tôi đẹp hơn ba cậu gấp vạn lần! Hứ!” Nhan An Mỹ kiêu ngạo nâng cằm lên, vành mắt đỏ ửng, tràn ngập vẻ tủi thân.
Đúng thật là ba cô bé vẫn còn sống, nhưng ba đã không còn nhớ cô bé, không còn nhớ anh trai với mẹ nữa rồi.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!