“Đúng là một lũ ăn hại. Xem ra Hoa Vinh đã nghi ngờ chúng ta rồi.”
“Vậy bây giờ chúng ta phải làm sao đây? - Tên trợ lý mặt mày xanh mét.
Hoa Thiếu Hùng nhất thời không nghĩ ra được phương án gì đành nhắm mắt bảo thuộc hạ lui ra. Chương Tử Di nãy giờ có mặt trong phòng đã nghe hết tình hình nhưng cô nàng dường như rất bình thản xem chừng đã suy nghĩ xong hết rồi.
“Thật ra Hoa Vinh phát hiện sớm cũng là điều dễ hiểu.”
“Em nói vậy là sao?” - Hoa Thiếu Hùng vẫn còn chưa hết nóng giận.
Chương Tử Di nhanh nhảu nói.
“Hoa Vinh là ai chứ? Là giám đốc tập đoàn Trần Thị chưa kể đến anh ta đã lãnh đạo một tổ chức ngầm có tiếng. Việc anh ta điều tra ra được chúng ta chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.”
“Vậy em nói phải làm sao đây?”- Hoa Thiếu Hùng nhất thời nóng vội.
Chương Tử Di đi đến chậu cây trang trí trong phòng bức gần hết đám lá. Sau đó bỗng nhiên mắt của cô ta trợn lên rất đáng sợ.
“Em biết yếu điểm của hắn ta. Anh chỉ cần làm phân tán sự chú ý của Hoa Vinh khiến hắn bận rộn không thể về nhà được. Mọi việc còn lại anh cứ yên tâm giao cho em.”
Hoa Thiếu Hùng mặc dù không biết Chương Tử Di định làm gì nhưng vẫn gật đầu đồng ý.
Tại Thảo Điền, Lý Tử Thất đang say sưa ngắm nhìn người đầu bếp làm món ăn. Hiện giờ cô cũng đã đói rồi nên cảm giác vô cùng thèm thuồng.
“Sao hôm nay bà lại làm nhiều món thế?” -Lý Tử Thất ngơ ngác hỏi.
Bà bếp liền quay sang cô phì cười.
“Hôm nay cậu chủ nói sẽ về ăn cơm với cô nên bảo tôi chuẩn bị nhiều đồ ăn một chút.”
Lý Tử Thất nghe bà bếp nói Hoa Vinh sắp về liền nở nụ cười tươi rói trên mặt. Cô xăn tay áo lên định phụ giúp thì bà bếp bỗng cản lại.
“Cô để tôi làm được rồi, nếu không cậu chủ lại la mắng tôi.”
Lý Tử Thất thấy như vậy thật là chán nản liền ủ rũ định bỏ đi ra ngoài thì đột nhiên nghe giọng bà bếp nói.
“Sao dầu ôliu lại hết rồi phải làm sao đây?”
Lý Tử Thất nghe vậy liền quay đầu lại đề nghị.
“Bà để cháu đi mua cho.”
Bà bếp nhìn Lý Tử Thất với đôi mắt ái ngại.
“Cậu chủ đã căn dặn không được để cô ra ngoài, như vậy có ổn không?”
Lý Tử Thất nhảy cẫng lên.
“Ôi nếu bà không cho cháu ra ngoài cháu sẽ chết vì buồn chán mất. Bà xem này cháu đã hoàn toàn bình phục rồi hơn nữa cháu chỉ đến siêu thị gần đây mua dầu ôliu rồi về ngay sẽ không đi xa đâu.”
Bà bếp nghe vậy liền miễn cưỡng gật đầu.
“Thôi được, cháu đi nhanh về nhanh đấy.”
Lý Tử Thất chỉ chờ có thế liền chạy như bay ra cổng sợ bà bếp đổi ý.
Khu trung tâm mua sắm vốn nằm gần khu vực Thảo Điền, thế nên Lý Tử Thất chọn cách đi bộ bởi cô chỉ tốn khoảng 10 phút để đến nơi cần đến. Siêu thị những ngày cuối tuần có vẻ khá đông. Lý Tử Thất thích thú nhìn ngắm khí trời trong lành cùng dòng người ngược xuôi vội vã. Khó khăn lắm cô mới có thể được ra ngoài đành phải tranh thủ mới được.
Trần Hoa Vinh lúc này vẫn ở công ty xử lý một số chuyện rắc rối mới. Không hiểu từ đâu một đám người lạ mặt đến tận cửa công ty phá rối nói tập đoàn Trần Thị lừa đảo khách hàng. Có một số kẻ vô cùng quá đáng còn muốn hành hung cả bảo vệ. Trần Hoa Vinh hay tin liền phái Tôn Hạo đi xử lý thế nhưng đám người này thực chất không muốn nghe những gì Tôn Hạo giải thích. Họ một mực đòi gặp cho bằng được người đứng đầu Trần Thị là Hoa Vinh để đối chất với họ.
Bất đắc dĩ Hoa Vinh phải đích thân ra ngoài giải quyết. Vốn dĩ anh định về nhà ăn cơm với Lý Tử Thất nhưng nào ngờ lại xảy ra cớ sự như vậy. Hoa Vinh kiên nhẫn giải thích cả tiếng đồng hồ nhưng đám người ấy cố tình không hiểu những gì anh nói. Hoa Vinh thấy sự việc kỳ lạ bèn nháy mắt ra hiệu cho Tôn Hạo điều động lực lượng bảo vệ đuổi thẳng cổ đám người gây rối này. Rõ ràng là bọn họ không phải khách hàng mà chỉ muốn đến đây gây chuyện. Thời gian này bỗng nhiên xuất hiện những chuyện vô cùng kỳ lạ làm Hoa Vinh không sao hiểu được. Hoa Vinh suy đoán có thể những người gây rối lần này có liên quan tới Hoa Thiếu Hùng. Không phải mấy ngày trước anh mới dùng mưu đáp trả lão ta sao?
Sau khi vất vả xử lý đám người đó, Hoa Vinh nhìn đồng hồ thì đã trễ giờ cơm liền ngay lập tức giao việc lại cho Tôn Hạo một mình lái xe về Thảo Điền.