Trong bệnh viện, mùi thuốc sát trùng làm con người ta cảm thấy vô cùng ngột ngạt. Hoa Vinh nhanh chóng được người ta khiêng trên băng ca đẩy vào phòng cấp cứu. Lý Tử Thất từ đầu tới cuối chỉ khóc không ngừng mãi thôi.
“Nếu như anh có mệnh hệ nào em phải làm sao đây?” -Lý Tử Thất nói khi bọn họ đang chờ ở ngoài phòng cấp cứu.
Lôi Hạo Nhiên đặt tay lên vao cô an ủi.
“Không sao đâu, lão đại của chúng ta sẽ không sao đâu. Anh ấy vốn rất kiên cường mà.”
Lý Tử Thất mệt mỏi gục đầu vào vai Lôi Hạo Nhiên. Sự việc xảy ra khi vừa xuống máy bay nên giờ này cô cảm thấy như thế giới đang quay cuồng.
“Lý Tử Thất cô làm sao vậy?”- Lôi Hạo Nhiên quay sang thì thấy Lý Tử Thất đã ngất xỉu gục lên vai anh.
“Bác sĩ, bác sĩ mau cứu người đi.”
Lôi Hạo Nhiên bế Lý Tử Thất lên một cách khổ sở. Anh thầm cảm thán hôm nay lại là ngày gì không biết. Lão đại của họ chắc là trước khi đi không xem ngay giờ nên mới gặp vận đen như thế này.
Nhưng Lôi Hạo Nhiên không biết rằng thực tế còn tệ hơn những gì anh biết. Lần này trên dưới Trần gia tổn thương vô số. Lực lượng đặc nhiệm còn lại nhanh chóng tiêu diệt hết đám sát thủ của tộc trưởng Trần gia phái đến. Ngọc Thanh Tùng bị trúng phát đạn tử vong tại chỗ. Những tên đàn em còn lại cũng bị tiêu diệt gần hết. Quả nhiên là đội đặc nhiệm được đích thân Hoa Vinh huấn luyện. Chỉ có điều lần này bọn họ đã quá tay rồi. Cũng bởi lúc nãy Lôi Hạo Nhiên đã tận mắt thấy Lão đại của anh bị thương nặng thế nên anh đã sớm căn dặn đội trưởng đội đặc nhiệm dứt khoát không thể tha cho bọn họ.
Nhưng chỉ có một đám sát thủ không thể làm Trần gia nao núng. Mặc khác bây giờ đó cũng không hề là vấn đề mà bọn họ bận tâm. Điều họ lo lắng lúc này là tính mạng của Cao phu nhân đang gặp nguy hiểm. Điều này đám người của Lôi Hạo Nhiên chưa hề hay biết, kể cả việc Tôn Hạo đang bị thương cũng được chữa trị ngay tại bệnh viện trung ương thành phố S.
Còn về phần Cao Ngọc Oánh vì bà vốn dĩ bị trúng độc cần cứu gấp nên đã chuyển đến bệnh viện gần với Trần gia trang một cách nhanh nhất cốt yếu để có thể giải độc kịp thời. Nếu để lâu sẽ không còn kịp nữa.
Trần Kỳ Minh sốt ruột ở ngoài phòng chờ bác sĩ cấp cứu cho vợ mình mà lòng như lửa đốt. Ngay lúc ấy ông ta liền nhận được tin tức con trai mình bị trúng đạn đang hôn mê bất tỉnh, tính mạng đang ngàn cân treo sợi tóc. Tinh thần của ông đã không còn trụ vững được nữa. Chỉ vì một Tuyết Lưu Ly mà khiến cả gia tộc của ông phải khốn đốn như thế này. Có trách thì trách ban đầu bọn họ đã quá sai lầm khi để Tuyết Lưu Ly ở lại Trần gia. Thì ra bấy lâu nay họ luôn là nuôi ong tay áo. Bây giờ ông đau khổ và phẫn nộ đến nỗi muốn ngay lập tức giết chết Tuyết Lưu Ly kia. Nhưng ông cố nén lại để giải quyết tình hình trước mắt.
Ở tại bệnh viên trung ương thành phố S, Đỗ Vy đang chờ bác sĩ cứu chữa cho Tôn Hạo thì bỗng dưng gặp được Lôi Hạo Nhiên đang dìu Lý Tử Thất vào trong phòng cấp cứu khác. Vì lúc nãy cô ta ra ngoài mua chút đồ nên không nhìn thấy băng ca của Hoa Vinh.
“Cô ấy sao rồi?” - Đỗ Vy liên tiếng hỏi Lôi Hạo Nhiên.
Lôi Hạo Nhiên quay sang Đỗ Vy mừng rỡ nói.
“Ơn trời, cô không sao thì tốt rồi. Cuối cùng không phải chỉ có một mình tôi là không bị thương.”
Đỗ Vy không muốn trí trấu với anh ta liền khó chịu nói.
“Anh đừng vòng vo nữa. Tôi hỏi anh lão đại sao rồi? Lý Tử Thất sao rồi?”
Lôi Hạo Nhiên nhất thời không muốn nói từ đâu liền chỉ chiếc ghế bên cạnh bảo Đỗ Vy ngồi xuống. Sau đó anh ta từ từ kể những chuyện mà anh ta đã chứng kiến hết cho Đỗ Vy nghe. Đỗ Vy cũng kể lại sự tình của Tôn Hạo cho Lôi Hạo Nhiên biết. Kể xong hai người chỉ còn biết buồn bã thở dài.
Cửa phòng cấp cứu mở ra, bác sĩ bước ra ngoài thông báo tình hình của Tôn Hạo đã ổn định và không có gì đáng ngại.
“Vết thương của anh ta đã được xử lý. Bây giờ chúng tôi sẽ chuyển anh ta đến phòng bệnh bên kia để tĩnh dưỡng.”
“Vậy còn Trần tổng của chúng tôi sao rồi?”-Lôi Hạo Nhiên khẩn trương.
Bác sĩ thở dài một cách mệt nhọc.
“Trần tổng anh ấy nghiêm trọng hơn cậu kia. Hiện giờ chúng tôi đang cố hết sức. Kết quả thế nào chúng tôi không dám nói trước.”
Nói rồi không đợi hai người phản ứng, bác sĩ nhanh chóng trở vào phòng cấp cứu. Lôi Hạo Nhiên và Đỗ Vy nghe vậy liền trong lòng lo lắng không thôi nhưng bọn họ giờ đây đâu còn biết làm gì khác ngoài chờ đợi nữa đâu.
Trong phòng bệnh phía bên cạnh phòng bệnh của Tôn Hạo, Lý Tử Thất đang nằm đó bất tỉnh. Đỗ Vy trông chừng bên cạnh chăm sóc cho cô. Tình hình của Lý Tử Thất chỉ là quá kích động đột ngột nên nhất thời cảm thấy choáng váng. Bác sĩ nói chỉ một lát sau cô sẽ tỉnh lại.
“Hai người phải cố gắng vượt qua đấy. Tôi có lòng tin nhất định sẽ khổ tận cam lai.” - Đỗ Vy nâng bàn tay của Lý Tử Thất lên thì thầm.
Dường như cũng cảm nhận được điều gì đó, Lý Tử Thất từ từ mở mắt.
“Đỗ Vy, là cô sao?” -Lý Tử Thất giọng thều thào.
Đỗ Vy thấy Lý Tử Thất tỉnh lại liền vui mừng.
“Cô tỉnh rồi sao? Thấy trong người thế nào?”
Lý Tử Thất không trả lời mà chỉ hỏi lại.
“Hoa Vinh anh ấy sao rồi?”
Đỗ Vy lên tiếng trấn an cô.
“Lão đại đang ở phòng cấp cứu. Các bác sĩ đang tận tình cứu chữa cho anh ấy. Chắc sẽ không có chuyện gì đâu cô đừng lo lắng quá.”
Lý Tử Thất nghe vậy liền gượng dậy nói.
“Không được, tôi phải đi xem anh ấy như thế nào đã.”
Nhưng sức khỏe của cô bây giờ rất yếu, vừa ngồi dậy đã cảm thấy choáng váng. Đỗ Vy thấy vậy liền đỡ Lý Tử Thất nằm lại trên giường.
“Cô hãy nghe lời tôi an tâm tịnh dưỡng đi. Bây giờ cô có đến đó cũng không được vào phòng cấp cứu đâu mà ngược lại còn cản trở bác sĩ đang làm nhiệm vụ nữa. Nếu như có tin gì tôi sẽ lập tức báo cho cô biết.”
“Nhưng anh ấy đã vì tôi mà bị như vậy. Tất cả là tại tôi.” -Lý Tử Thất nói trong làn nước mắt nghẹn ngào.
Đỗ Vy thấy như vậy mà lòng xót xa. Thật ra chuyện tình cảm giữa họ tuy không có sự đồng ý của gia tộc Trần thị nhưng lại được sự ủng hộ của những đàn em của Hoa Vinh. Họ mong muốn lão đại của bọn họ có thể tìm được nơi gửi gắm hạnh phúc suốt đời. Nhưng không ngờ lần này lại xảy ra chuyện lớn như vậy. Nhưng hai người họ lại chọn hết lần này đến lần khác bảo vệ nhau. Tình cảm như vậy thật là hiếm có, phải sâu đậm đến nhường nào mới có thể hy sinh vì người mình yêu như thế.
Tại bệnh viện chi nhánh gần Trần gia trang, Trần Kỳ Minh đang sốt ruột chờ đợi ngoài phòng cấp cứu. Ngày hôm nay nếu như ông không đến kịp thì không biết sự việc sẽ còn tệ hại như thế nào nữa.
Thật ra mấy ngày trước cũng như vợ mình, ông ta đã sinh lòng nghi ngờ Tuyết Lưu Ly. Cũng có thể nói cách khác là ông từ trước đến nay vốn chưa từng đặt lòng tin nơi cô ta. Đây chẳng qua là mối hôn ước dựa trên cơ sở lợi ích của cả hai gia tộc. Nhưng những ngày gần đây ông ta thấy Tuyết Lưu Ly có những biểu hiện lạ. Cô ta thường xuyên nghe những cuộc gọi bí mật và nhìn Cao Ngọc Oánh với một con mắt hận thù. Nhưng ông ta không ngờ cô ta lại có lá gan đó dám cả gan hạ độc vợ ông.
Trong khi đó Trần Kỳ Minh cũng rất lo lắng cho tình hình của Hoa Vinh. Nhưng hiện giờ ông không thể phân thân, cũng không thể bỏ mặc vợ mình ở đây được nên bên phía Hoa Vinh chỉ có thể phó thác cho Lôi Hạo Nhiên chăm lo.
Chừng nửa này trôi qua, cuối cùng phòng cấp cứu cũng mở ra. Trần kỳ Minh ngay lập tức chạy lại.
“Vợ tôi sao rồi bác sĩ?”
Vị bác sĩ tháo khẩu trang ra, có thể thấy trên trán của ông ta lấm tấm những giọt mồ hôi.
“Chúng tôi đã tiến hành xúc dạ dày của bà ấy. Cũng may là đưa đến đây sớm nên chất độc đó chưa lan ra nhiều. Mặc khác cũng bởi độc tính của nó cũng không nhiều, không nguy hiểm như những chất kịch độc khác nên đã tạm thời giữ lại được tính mạng của bà ấy. Nhưng hiện giờ bà ấy vẫn phải nằm ở phòng chăm sóc đặc biệt để tiếp tục theo dõi.”
Trần Kỳ Minh nghe vợ mình đã giữ được tính mạng thì vô cùng mừng rỡ đến phát khóc. Ông rốt rít cảm tạ vị bác sĩ đã cứu mạng vợ mình. Thật ra bởi vì ở gia tộc Trần thị quy tắc nghiêm ngặt nên ông không thường xuyên thể hiện tình cảm đối với vợ mình. Mặc khác cuộc hôn nhân giữa họ cũng là một cuộc hôn nhân sắp đặt để môn đăng hộ đối giữa hai nhà Trần gia và Cao gia. Thế nên ông vẫn luôn nghĩ cuộc hôn nhân này vốn không tình yêu. Nhưng khi sắp sửa đối mặt với nguy cơ có thể mất đi Cao Ngọc Oánh, ông mới vỡ lẽ ra thì ra bản thân ông vẫn rất yêu bà ấy. Chỉ là tình cảm này kín kẽ đến nỗi bấy lâu nay ông không hề nhận ra mà thôi. Giờ đây rốt cuộc ông cũng trải qua thứ tình cảm mà Hoa Vinh con trai ông đã trải qua. Tình yêu của ông cũng sâu đậm không kém tình yêu của bất cứ một ai. Bất giác lòng ông như dịu lại hẳn khi nghĩ đến Lý Tử Thất và đột nhiên ông nghĩ đến những hành động bất chấp tất cả để bảo vệ tình yêu của con trai ông. Trần kỳ Minh nghĩ cuối cùng ông cũng đã hiểu được rồi.