Hoa Vinh nghe vậy bạn đứng phắt dậy lấy tay lôi cổ áo của Tôn Hạo.
“ Tại sao cậu không nói sớm.”
Tôn Hạo thấy Hoa Vinh manh động như vậy liền giật mình hoảng hốt nói.
“ Em thật sự không có ý gì khác. Đây chỉ là suy đoán của em thôi. Có lẽ là không phải như vậy, xin lão đại tha thứ cho em.”
Hoa Vinh phát hiện ra mình đã vô cùng thất thố cho nên vội buông cổ áo Tôn Hạo ra hối hận nói.
“ Tôi xin lỗi có lẽ là thời gian gần đây vì lo lắng cho cô ấy nên tôi không giữ được sự bình tĩnh của mình mong cậu lượng thứ.”
Tôn Hạo xua tay vẻ đã hiểu mọi vấn đề.
“ Lão đại không cần xin lỗi em, em biết tâm trạng của lão đại cực kỳ không tốt. Bây giờ lão đại hãy nghe lời em, anh phải bình tĩnh mới được, chỉ có bình tĩnh thì mới nghĩ ra phương án giải quyết, mới có thể nghĩ ra được nơi ở của cô ấy.”
Hoa Vinh nghe thấy lời nói của Tôn Hạo rất có lý, đúng là khoảng thời gian gần đây anh vì quá đau buồn nên đã không giữ được bình tĩnh như bấy lâu nay anh vẫn luôn tỏ ra. Tất cả là vì tình yêu của anh đối với Lý Tử Thất quá lớn cho nên con người trầm tĩnh như bình thường đã biến mất.
Hoa Vinh không biết về Lý Dịch Phong ở đâu bởi vì anh từ trước đến nay không hề có số điện thoại liên lạc của Lý Dịch Phong. Anh chỉ biết được trụ sở làm việc của công ty Lý thị mà Lý Dịch Phong đang là tổng giám đốc, Nhưng sau khi anh đến đó nhân viên đã thông báo rằng Lý Dịch Phong mấy ngày hôm nay vì bận việc không thể đến công ty, đúng lúc như sắp rơi vào tuyệt vọng thì Hoa Vinh đột nhiên nhớ lại một nơi mà trước kia Lý Dịch Phong đã bắt cóc Lý Tử thất đến đó.
Chiếc xe của anh nhanh chóng lao đến con đường tới khu biệt thự Phượng Viên, thật may mắn đúng lúc Lý Dịch Phong đang có ở đây. Lý Dịch Phong thấy chiếc xe của Hoa Vinh đỗ trước cổng biệt thự thì anh đã biết Hoa Vinh lý do vì sao lại đến đây. Hoa Vinh xuống xe đi vào trong biệt thự, Lý Dịch Phong nhìn khuôn mặt của Hoa Vinh mà bất ngờ.
“Sao anh lại ra nông nổi như thế này?”- Lý Dịch Phong hỏi.
Hoa Vinh nhất thời không hiểu ý tứ trong lời nói của Lý Dịch Phong, bởi lẽ những ngày gần đây anh luôn cố gắng sức truy tìm tung tích của Lý Tử Thất mà quên ăn quên ngủ đến nỗi đầu tóc và áo quần đều lộn xộn ngay cả râu cũng quên chưa cạo.
Hoa Vinh thay vì trả lời câu hỏi của Lý Dịch Phong thì anh liền lắc đầu tỏ vẻ không quan tâm đến vẻ bên ngoài của mình.
“Tôi chỉ muốn biết một chuyện thôi, mong anh hãy nói thật cho tôi biết có phải cô ấy đã từng tìm đến anh hay không? Có phải anh biết cô ấy đang ở đâu hay không? Xin hãy nói cho tôi biết, coi như tôi cầu xin anh đấy.
Lý Dịch Phong biết Hoa Vinh thật lòng với Lý Tử Thất nhưng anh không ngờ Hoa Vinh lại có thể vì cô mà lại khiến bản thân đến nông nổi như thế này. Bất giác trong lòng Lý Dịch Phong cảm thấy vô cùng chua xót.
“ Tiểu Thất, anh biết phải làm gì đây? Em hãy nói cho anh biết anh phải có trách nhiệm giữ bí mật giúp em nhưng tình hình trước mắt như vậy anh lại càng không nỡ để hai người chia cắt nhau.”
Lý Dịch Phong lặng lẽ thở dài sau đó anh đưa tay ra nói
“ Anh ngồi đi mọi chuyện từ từ tôi sẽ nói cho anh biết.”
Hoa Vinh ngồi xuống chiếc sofa, Lý Dịch Phong cũng nhẹ nhàng ngồi xuống. Sau đó anh từ tốn nói.
“Thật ra ngày hôm nay tôi đã vô tình tìm được cô ấy khi cô ấy may mắn thoát được đám sát thủ kia nhưng cơ thể cô ấy đầy máu bởi những vết thương nên tôi đã đưa cô ấy về đây để tĩnh dưỡng. Nhưng sau khi tỉnh dậy cô ấy nói chính là Tuyết Lưu Ly vị hôn phu của anh đã sai sát thủ ám sát cô ấy cho nên cô ấy thấy không cam lòng nên đã đến Trần gia để tìm Tuyết Lưu Ly hỏi cho ra lẽ. Ngày hôm ấy tôi cũng có đi theo cô ấy chứng kiến tất cả. Mọi người trong Trần gia ai nấy cũng đều bênh vực cho cô ta mà chỉ trích Tiểu Thất. Cô ấy thật sự không còn cách nào khác bởi vì họ đe dọa nói rằng nếu như Tiểu Thất không đồng ý rời xa anh thì bọn họ sẽ trục xuất anh ra khỏi gia tộc và tịch thu toàn bộ tài sản của anh. Thế nên vì anh mà Tiểu Thất đã chấp nhận chạy trốn ra nước ngoài, điều này chỉ có một mình tôi biết mà thôi.”
Hoa Vinh Nghe Lý Dịch Phong nói xong liền ôm đầu khổ sở.
“ Chuyện này tôi cũng đã đoán biết một phần rồi nhưng tôi không ngờ cô ấy là có thể chịu uất ức lớn như vậy. Tất cả đều là do tôi mà ra. Nhưng giờ đây tôi thật sự không thể nào không có cô ấy xin anh hãy cho tôi biết cô ấy thật ra đang ở đâu.”
Lý Dịch Phong chần chờ.
“ Thật ra tôi đã từng hứa với cô ấy là sẽ giữ kín giúp cô ấy và tuyệt đối không được nói với anh.”
Lý Dịch Phong đang nói bỗng nhiên Hoa Vinh đứng dậy làm động tác như quỳ xuống.
“Hoa Vinh, anh làm trò gì vậy? Anh mau đứng dậy đi.”
Hoa Vinh kiên quyết nói.
“Nếu như anh không đồng ý với tôi, tôi sẽ không đứng dậy. Tôi xin anh đấy xem như là tôi van anh. Từ trước đến nay tôi chưa bao giờ cầu xin ai, xin anh hãy cho tôi biết cô ấy hiện giờ đang ở đâu?”
Lý Dịch Phong nghe vậy khẽ thở dài. Đúng là làm khó anh mà. Tiểu Thất à, anh đành phải thất hứa với em thôi.
Cuối cùng Lý Dịch Phong cũng gật đầu ưng thuận.
“ Được tôi sẽ nói cho anh biết.”
Ngay ngày hôm đó Hoa Vinh tức tốt về Thảo Điền sắp xếp đồ đạc để chuẩn bị bay đến nước B. Mọi người trong Thảo Điền có hỏi anh chỉ nói sơ qua là đã tìm được địa chỉ của Lý Tử Thất mọi người nghe qua ai nấy cũng đều rất vui mừng, nhưng Hoa Vinh đã căn dặn bọn họ không được tiết lộ ra bên ngoài. Tất cả cùng đồng thanh gập đầu đồng ý.
Nhưng Hoa Vinh vẫn không ngờ rằng tại một diễn biến khác ở Trần gia mọi hành động của Hoa Vinh đều đã được kiểm soát rất chặt chẽ bởi vì chiếc điện thoại của anh từ lâu đã được gắn thiết bị nghe lén, do bởi vì gần đây Hoa Vinh vì quá đau khổ nên không còn tâm trí nào để đề phòng cho nên đã bị Tuyết Lưu Ly tìm cách gắn thiết bị nghe lén. Cô ta có lòng tin rằng Hoa Vinh rốt cuộc cũng sẽ tìm được nơi ở của Lý Tử Thất thế nên cô ta muốn từ chỗ Hoa Vinh tìm cho ra tung tích của Lý Tử thất.
Ngày Hoa Vinh có được địa chỉ của Lý Tử Thất đang ở anh liền thực hiện một cú điện thoại để đặt vé máy bay nhanh chóng đi đến nước B. Anh không ngờ cuộc gọi đó của mình đã bị người ta nghe lén, lúc này đây Tuyết Lưu Ly khuôn mặt của cô ta bỗng trở nên nham hiểm đến đáng sợ nhưng có khác là lần này cô ta không chọn hành động một mình nữa.
Tuyết Lưu Ly nhanh chóng đem tin tức đó để nói cho các vị trưởng bối trong gia tộc Trần Thị biết. Cô ta dùng những lời lẽ kích động để xúi giục họ.
“ Thưa mẹ, thưa ba, thưa tộc trưởng cháu biết là Hoa Vinh sẽ không bao giờ đồng ý lấy cháu nếu như cô ta vẫn còn sống. Thế nên chỉ có cách trừ khử cô ta thì Hoa Vinh mới đồng ý hôn sự này thôi và mối quan hệ giữa hai gia tộc chúng ta mới được củng cố. Địa vị của hai gia tộc sau này sẽ mãi mãi được sự vững chắc không suy nhuyễn.”
Những lời mà cô ta nói vừa là sự khuyên nhủ vừa là sự đe dọa. Cô ta cả gan dám lấy mối quan hệ giữa hai nhà ra làm điều kiện trao đổi. Dĩ nhiên các trưởng bối trong Trần gia đều biết ý đồ trong đó. Thế Nhưng đó cũng là là quan điểm chung của cả hai dòng họ, đối với họ cuộc hôn nhân này bằng mọi giá phải được liên hôn thành công, không thể để một người ngoài như Lý Tử Thất nhảy vào phá đám được.
Tộc trưởng, người ở vị trí trung tâm nhắm mắt nói.
“Lời của cháu nói cũng hay là lời của chúng ta lúc nãy. Nếu như cháu đã dò ra được tung tích của cô ta vậy thì chúng ta hãy triển khai theo kế hoạch đã bàn luận trước đó quyết không để thể để cô ta sống sót mà đeo bám lấy Hoa Vinh nữa.”
Phụ mẫu của Hoa Vinh đều lên tiếng tán thành quyết định này, đối với họ Lý Tử Thất như cái gai trong mắt mà họ phải tìm mọi cách để nhổ đi, điều này vị hôn thê Tuyết Lưu Ly kia có phần giống bọn họ thế nên bọn họ mới quyết định kết thành một nhà với nhau. Âu cũng là nồi nào úp vung nấy.
Kế hoạch này đã được đích thân tộc trưởng của gia tộc Trần thị đứng phía sau chỉ thị. Nhưng trong đó đó đều có phần của Tuyết Lưu Ly tham mưu không í,t mục đích của cô ta là lần này không thể để Lý Tử Thất có cơ hội sống sót được nữa.
“Hoa Vinh em biết là anh sẽ rất đau lòng, em cũng biết là anh rất yêu cô ta nhưng anh có bao giờ nghĩ đến cảm nhận của em không? Ngày anh từ chối em cũng là ngày trái tim em tan nát. Nếu như em đã không có được anh, đã không có được tình yêu của anh thì em sẽ cho anh biết cái cảm giác tương tự như cảm giác mà anh đã làm với em.”
Tuyết Lưu Ly đưa tay vuốt nước nắt đang chảy dài trên khóe mi. Cô ta biết một khi thực hiện kế hoạch này Hoa Vinh có thể sẽ phải gặp nguy hiểm. Nhưng mà mà cô ta không thể nào do dự được nữa, các vị trưởng bối trong nhà cũng biết rõ điều đó. Nhưng họ từ trước đến nay vốn vô cùng lạnh lùng và vô cảm cho dù họ sẽ bị tổn thất nhưng họ sẽ không bao giờ chấp nhận một chuyện mà họ coi là vô cùng hoang đường xảy ra ở xa tộc của họ.