Thẩm Lạc Ngưng nghe được giọng nói của người đàn ông thì quay đầu lại nhìn. Đập vào mắt cô là một khuôn mặt quen thuộc.
"Thẩm Lạc Ngưng???" Người đàn ông nhận ra Thẩm Lạc Ngưng thì nhíu mài nói.
"Lý Kiệt?"Thẩm Lạc Ngưng nhếch môi hỏi. Lý Kiệt là người mà mẹ Hứa Du từng sắp xếp cho cô xem mắt nhưng không thành.
(Lý Kiệt này đã xuất hiện ở chương 3)
"Ha, nghe nói cô là con nhà quân nhân, vậy mà lại dám bén mảng đến đây đua xe sao? Đúng là mở mang tầm mắt của Lý Kiệt tôi rồi"Tên Lý Kiệt khinh bỉ nhìn Thẩm Lạc Ngưng.
Thẩm Lạc Ngưng nâng mắt nhìn thẳng mặt tên Lý Kiệt khiến hắn có chút chột dạ quay chổ khác.
"Đã cá cược. Nếu chúng tôi thua thì để lại chiếc xe, nhưng hiện tại chúng tôi là người thắng cuộc" Thẩm Lạc Ngưng khoanh tay nhìn Lý Kiệt.
"Đúng là cô thắng nhưng chúng tôi muốn xe thì vô vẫn phải để lại. Cô nghĩ nếu cô không để lại chiếc xe thì cô có thể ra khỏi đây không?" Lý Kiệt kiêu ngạo vô cùng.
Thẩm Lạc Ngưng cong môi cười một cái sau đó đưa điện thoại của mình cho Nhạc Dương giữ.
"Vậy phải xem cậu có bản lĩnh giữ tôi lại không?"
Lý Kiệt bị khí thế của Thẩm Lạc Ngưng đè bẹp, hắn có chút run rẩy lui về sau vài bước.
"Tụi bây, lên" Bỗng nhiên hắn quát lên ra hiệu cho đồng bọn xông lên đánh Thẩm Lạc Ngưng.
Thẩm Lạc Ngưng nhanh người né những cú đấm của mấy tên đó sau đó đáp trả lại bằng cách hạ thủ vào những nơi yếu thế của bọn chúng.
Mười mấy tên lần lượt xông lên sau đó lại ngã xuống trước mắt Lý Kiệt. Hắn nhìn đàn em của mình lần lượt ngã xuống mà vô cùng run rẩy.
"Cô....cô là ma quỷ sao?"
Thẩm Lạc Ngưng túm cổ áo tên cuối cùng nâng người hắn lên không trung sao đó thả tự do xuống đất. Nghe được giọng nói của Lý Kiệt nên cô phủi tay vài cái sao đó bước lại chổ của hắn ta.
"Phải... là ma quỷ về đòi mạng của anh" Thẩm Lạc Ngưng khuỵ một gối xuống ngồi cạnh Lý Kiệt khiến hắn ngày càng run rẩy.
"Cô đi đi. Tôi không cần xe nữa. Cho cô... cho cô"
Thẩm Lạc Ngưng nghiêng đầu nhìn vẻ mặt run sợ của hắn thì có chút buồn cười. Cô đáng sợ như vậy sao?
"Vốn dĩ xe này cũng chẳng phải của anh" Thẩm Lạc Ngưng đứng dậy quay người đi về phía Nhạc Dương.
"Về thôi. Nhìn đủ rồi" Thấy Nhạc Dương vẫn giữ nét mặt ngơ ngác thì Thẩm Lạc Ngưng gõ lên trán anh một cái.
Nhạc Dương chớp chớp mắt sau đó ngoan ngoãn làm cái đuôi đi theo sau lưng Thẩm Lạc Ngưng.
Bỗng nhiên Thẩm Lạc Ngưng dừng lại, cô không quay đầu lại mà chỉ cất giọng nói.
"Tôi không hy vọng chuyện này bị truyền ra ngoài. Nếu tôi nghe được một chút thông tin nào về buổi đua xe hôm nay thì chúng ta sẽ lại gặp nhau đấy"
Thẩm Lạc Ngưng không hy vọng Vương Đình Hi biết được chuyện này nên cô mới hăm doạ tên Lý Kiệt như thế.
"Tôi không nói, không nói" Lý Kiệt nghe lời răm rắp, gật gật đầu nói.
Thẩm Lạc Ngưng nhấc chân cùng Nhạc Dương rời khỏi trường đua.
"Chị dâu, em phục chị sát đất rồi. Chị có nhận đồ đệ không?" Nhạc Dương vừa lái xe vừa nói.
Thẩm Lạc Ngưng đánh mắt sang lườm Nhạc Dương một cái.
Nhạc Dương bị lườm thì ngoan ngoãn im miệng lại.
"Chuyện ngày hôm nay, em nhất định sẽ không để anh họ biết" Về đến nhà, trước khi rời đi Nhạc Dương nhìn Thẩm Lạc Ngưng đảm bảo.
Thẩm Lạc Ngưng lười biếng gật gật đầu sau đó quay người vào nhà.
Tối hôm đó, khi Thẩm Lạc Ngưng chuẩn bị đi ngủ thì Alex gọi đến bảo với cô rằng anh chuẩn bị tổ chức cho cô một bữa kí sách.
Từ khi cô nổi tiếng, rất nhiều người tìm đến để xin chữ kí cùng tham khảo tranh nhưng cô lại như bốc hơi khỏi Trái Đất, không ai tìm thấy được nên Alex đành phái kéo cô ra giới truyền thông.
Thẩm Lạc Ngưng cũng không từ chối liền bảo Alex sắp xếp sau đó báo thời gian và địa điểm cho mình.