Thẩm Ý Thi đặt một phòng tại một nhà hàng nổi tiếng.
Cả nhà họ Thẩm cùng lên xe tiến đến nhà hàng đó, còn có Vương Lão Gia.
Tất cả mọi người đều ngồi vào bàn ăn, hôm nay hiếm khi hai nhà có mặt đầy đủ.
"Tiểu Hi. Sinh nhật vui vẻ" Thẩm Lão Gia vui vẻ nói.
"Nào uống một ly" Thẩm Gia Hứa nâng ly rượu lên cụng ly cùng Vương Đình Hi.
"Cảm ơn ông, cảm ơn anh" Vương Đình Hi lễ phép nói, anh nâng ly lên cùng Thẩm Gia Hứa, một hơi uống cạn.
Những người đàn ông cứ thế mà uống thật nhiều, một lát sau chỉ còn Thẩm Gia Hứa cùng Vương Đình Hi uống. Thẩm Lão Gia cùng Vương Lão Gia lớn tuổi nên bị Thẩm Lạc Ngưng ngăn cản.
Thẩm Lạc Ngưng trừng mắt nhìn Thẩm Gia Hứa khi thấy anh chuốc say Vương Đình Hi.
Thẩm Gia Hứa bị em gái trừng thì tủi thân vô cùng, anh chớp chớp hai mắt vô tội nhưng tay vẫn không ngừng rót rượu cho Vương Đình Hi.
Một lát sau, Vương Đình Hi ra ngoài đi vệ sinh. Thẩm Ý Thi đợi một lát liền đi ra theo.
Cô ta đứng đợi Vương Đình Hi ở gần nhà vệ sinh. Khi Vương Đình Hi đi ra Thẩm Ý Thi liền tiến tới.
"Anh Hi. Đây là quà em chuẩn bị cho anh. Sinh nhật vui vẻ" Thẩm Ý Thi cười tươi đưa quà ra tặng cho Vương Đình Hi.
"Tôi nhận lời chúc của cô, còn quà thì không cần. Rất cảm ơn" Vương Đình Hi gật đầu nói, anh định né sang người Thẩm Ý Thi trở về.
"Đến nói chuyện với em anh còn chán ghét như vậy sao?" Thẩm Ý Thi tủi thân cúi đầu.
"Tôi không có gì để nói với cô cả. Mọi người trong phòng đang đợi" Vương Đình Hi nghiêm túc nói.
"Anh Hi. Chẳng lẽ anh không có chút tình cảm gì với em sao? Chúng ta quen biết nhau 10 năm rồi. Không ít đâu" Thẩm Ý Thi kéo tay Vương Đình Hi nói.
Bị Thẩm Ý Thi đụng chạm Vương Đình Hi liền cau mài. Anh rất ghét những người phụ nữ tự cho là mình đúng, những người cứng đầu.
"Chúng ta không thân thiết như lời cô nói" Vương Đình Hi lạnh giọng.
"Không thân thiết? Lúc nhỏ chẳng phải anh rất yêu quý em sao? Anh luôn nhường nhịn em" Thẩm Ý Thi lại nói tiếp.
"Có sao?Thời gian trước tôi đều ở Quân Khu, lấy thời gian đâu mà gặp cô?" Vương Đình Hi vô cùng mất kiên nhẫn.
"Ây da. Chị gái yêu quý của tôi là đang làm gì đây?" Thẩm Lạc Ngưng khoanh tay đứng nhìn Thẩm Ý Thi đang lôi kéo Vương Đình Hi.
Thẩm Ý Thi thấy Thẩm Lạc Ngưng tới thì nhanh chóng buông tay Vương Đình Hi. Dường như cô ta đang sợ hãi Thẩm Lạc Ngưng.
"Bà Xã? Sao em lại ra đây?" Vương Đình Hi nhìn thấy Thẩm Lạc Ngưng thì ôn nhu nói.
"Thấy anh có chút say nên sợ anh lại té ngã ở đâu đó" Thẩm Lạc Ngưng tiến tới gần Vương Đình Hi. Thật ra lúc Thẩm Ý Thi theo Vương Đình Hi rời khỏi phòng thì cô đã hiểu chuyện nhưng vẫn đợi một lát mới ra. Vì cô biết, Vương Đình Hi sẽ giải quyết tốt chuyện này.
"Vào trong thôi. Mọi người đang đợi" Vương Đình Hi nắm lấy tay nhỏ của Thẩm Lạc Ngưng, cả hai sánh vai bước đi, bỏ mặt Thẩm Ý Thi như con ngốc đứng một mình ở đó.
Thẩm Ý Thi tự cấu chặt tay, móng tay cứa vào lòng bàn tay đến ra máu....
"Bà Xã. Là cô ta bắt chuyện với anh" Vương Đình Hi chủ động giải thích.
"Em cứ nghĩ anh sẽ giải quyết tốt chuyện này nhưng anh vẫn để cô ta lôi kéo tay anh" Thẩm Lạc Ngưng trầm giọng.
Vương Đình Hi nghe được lời này của Thẩm Lạc Ngưng thì vô cùng vui vẻ... anh thích dáng vẻ ghen tuông này của cô....
Vương Đình Hi cúi đầu đặt lên môi Thẩm Lạc Ngưng một nụ hôn.
"Bà Xã. Anh sai rồi. Quay về mặc em trừng phạt" Sau khi hôn xong, Vương Đình Hi ghé tai Thẩm Lạc Ngưng nói nhỏ.
Thẩm Lạc Ngưng đột nhiên bị hôn thì cứng người, đến khi Vương Đình Hi hôn xong, cô vẫn còn ngơ người.
"Mau vào đi, đứng đắn một chút" Thẩm Lạc Ngưng nhéo vào eo Vương Đình Hi một cái.
Vương Đình Hi tươi cười đẩy cửa đi vào.
Ngồi trò chuyện, uống rượu đến tối khuya, cả nhà họ Thẩm cùng Vương Lão Gia mới chịu quay về.
Vì ai cũng uống say nên Sở Vân Dung cùng Thẩm Lạc Ngưng chia nhau ra lái xe.
Bên xe Sở Vân Dung có Thẩm Lão Gia cùng Thẩm Gia Hứa và Thẩm Ý Thi.
Xe của Thẩm Lạc Ngưng thì có Vương Lão Gia cùng Vương Đình Hi. Thật ra Vương Đình Hi vẫn còn tỉnh táo, anh không hề say nhưng vẫn tuân thủ an toàn giao thông.
Sau khi đưa Vương Lão Gia về Cầm Viên. Thẩm Lạc Ngưng lái xe cùng Vương Đình Hi về Đế Đô.
Sau khi tắm rửa xong, Thẩm Lạc Ngưng ngồi trên giường đợi Vương Đình Hi. Cô tất nhiên nhớ chuyện xảy ra vào tuần trước, bây giờ cô dự định nói rõ với anh.
Vương Đình Hi tắm xong thì đi đến cạnh Thẩm Lạc Ngưng ngồi xuống.
"Ngày mai hẳn nói" Vương Đình Hi day day trán.
"Không được. Nếu tối hôm nay không nói, em sợ mình sẽ không có can đảm để nói nữa" Thẩm Lạc Ngưng lắc đầu.
"Vậy em nói đi, anh nghe" Vương Đình Hi đặt tay mình lên tay Thẩm Lạc Ngưng tiếp thêm động lực cho cô. Hiện giờ anh vô cùng bất an...có linh cảm điều mà Thẩm Lạc Ngưng nói ra sẽ vô cùng kinh động.
"Vương Đình Hi, thật ra em là sát thủ" Thẩm Lạc Ngưng vô cùng bĩnh tĩnh nói ra thân thế của mình.
Vương Đình Hi nghe xong lời của Thẩm Lạc Ngưng thì ánh mắt khẽ động. Thì ra đây là lý do khiến cô bài xích quân dân, quân khu....