Sáng hôm sau, lúc Thẩm Lạc Ngưng tỉnh giấc. Vương Đình Hi đã rời giường.
Thẩm Lạc Ngưng theo thói quen tìm kiếm xung quanh. Cô nhấc chân đi vào phòng bếp kím hình bóng anh.
Đúng như cô dự đoán, Vương Đình Hi đang làm bữa sáng cho cô. Thẩm Lạc Ngưng đến gần vươn tay ôm lấy eo anh từ phía sau. Lười biếng dựa vào tấm lưng rộng lớn của anh.
Động tác tay của Vương Đình Hi dừng lại. Anh cảm nhận được Thẩm Lạc Ngưng đang lười biếng dựa vào lưng anh.
" Dậy rồi? Còn đau bụng không?"
Thẩm Lạc Ngưng lắc lắc đầu nhỏ.
"Đi rửa mặt đánh răng rồi ăn sáng nhé?"Vương Đình Hi biết cô chưa đánh răng nên không trả lời mình.
Thẩm Lạc Ngưng ôm Vương Đình Hi một lát nữa rồi lập tức buông tay đi vào nhà vệ sinh.
Khi cô quay trở ra, Vương Đình Hi đã dọn sẵn đồ ăn ra bàn. Cô liền tiến đến kéo ghế ra ngồi vào bàn ăn.
Bữa sáng Vương Đình Hi làm rất đơn giản, bánh mì trứng cùng với một ly sữa nóng.
Thẩm Lạc Ngưng nhìn chất lỏng màu trắng trong ly có chút chán ghét. Cô rất ghét sữa, mùi vị béo ngậy còn có chút tanh tanh khiến cô rất không thích.
Vương Đình Hi quan sát vẻ mặt Thẩm Lạc Ngưng, anh nhận ra rằng cô không thích sữa. Nhưng hiện tại Thẩm Lạc Ngưng rất gầy, cần phải vỗ béo hơn nữa.
"Uống đi. Không tanh"
Thẩm Lạc Ngưng nhìn vẻ mặt của Vương Đình Hi sau đó cô vươn tay cầm lấy ly sữa uống một hơi cạn cả ly.
Đúng là không tanh nhưng lại rất ngọt, rất béo. Thẩm Lạc Ngưng khẽ nhíu mài.
Sau khi ăn xong, cả hai lười biếng dựa vào nhau xem TV.
Thẩm Lạc Ngưng hiếm khi lười biếng như vậy. Cô nằm lên đùi Vương Đình Hi xem.
Vương Đình Hi vuốt vuốt tóc Thẩm Lạc Ngưng.
Một lát sau, cơn buồn ngủ kéo đến. Thẩm Lạc Ngưng ngủ thiếp đi trên đùi Vương Đình Hi.
Vương Đình Hi nhận ra Cô Vợ Nhỏ của mình đã ngủ thì tắt TV đi. Anh lấy một cuốn sách ra đọc. Vẫn giữ nguyên tư thế đó cho cô ngủ.
Thời gian thật lâu trôi qua, đến tận chiều Thẩm Lạc Ngưng mới tỉnh dậy. Cô nhận ra mình vẫn còn gối đầu trên đùi Vương Đình Hi như lúc ban đầu thì biết anh đã giữ tư thế này rất lâu.
"Sao không gọi em dậy chứ?"
"Thấy em ngủ ngon nên không gọi" Vương Đình Hi ôn nhu trả lời cô.
Vương Đình Hi định đứng dậy đi bật đèn thì đứng lên không được.
"Chân hơi tê"
Thẩm Lạc Ngưng lấy tay nhỏ xoa bóp chân cho anh.
"Sau này nếu em ngủ như vậy thì phải gọi em dậy"
Vương Đình Hi cười không nói gì. Anh nhìn Cô Vợ Nhỏ đang chăm chỉ bóp chân cho mình.
Cả hai cùng dùng buổi chiều xong thì không có gì để làm. Thẩm Lạc Ngưng liền nhìn nhìn Vương Đình Hi.
"Cơ thể anh đẹp như vậy. Làm người mẫu cho em vẽ đi"
Vương Đình Hi đang lướt điện thoại liền quay sang nhìn Cô Vợ Nhỏ.
"Em biết vẽ?"
"Biết một chút"Thẩm Lạc Ngưng không phủ định mà gật đầu.
"Được"Vương Đình Hi vui vẻ đáp. Được vợ chọn làm mẫu vẽ. Sao có thể từ chối được?
Thẩm Lạc Ngưng cười sau đó kéo tay Vương Đình Hi vào phòng vẽ của cô.
"Cởi áo ra đi"Thẩm Lạc Ngưng yêu cầu.
Vương Đình Hi nhanh tay cởi áo ngoài ra. Cơ thể săn chắn, cơ bắp cuồn cuộn nhanh chống hiện ra trước mắt cô.
Thẩm Lạc Ngưng nuốt nước bọt một cái. Sau đó cầm cọ vẽ lên bắt đầu phát hoạ.
Vương Đình Hi giữ vững tư thế của mình không dám di chuyển.
"Anh cứ thoải mái chút. Gần xong rồi"Thẩm Lạc Ngưng thấy anh như vậy thì có chút buồn cười.
Vương Đình Hi có chút kinh ngạc. Nhanh như vậy đã vẽ xong?
"Xong rồi"Thẩm Lạc Ngưng cất cọ sau đó nhìn vào bức tranh mới ra lò của mình.
Vương Đình Hi nhanh chân đến nhìn thành quả của Thẩm Lạc Ngưng.
"Y như thật"Vương Đình Hi cảm thán một tiếng. Ngoài ra còn rất kinh ngạc. 15 phút mà cô đã vẽ xong.
Trong bức tranh là một người con trai đang cởi trần. Đúng vậy, đó chính là Vương Đình Hi.
"Còn có chút không hoàn chỉnh"Thẩm Lạc Ngưng nhìn nhìn đánh giá.
"Bà Xã của anh thật tài ba"Vương Đình Hi kéo tay Thẩm Lạc Ngưng ôm cô vào lòng.
Tối hôm đó, Vương Lão Gia gọi bảo Thẩm Lạc Ngưng cùng Vương Đình Hi về Cầm Viên ăn tối.
Cả hai nhanh chóng rời khỏi Đế Đô về Cầm Viên.
"Ông Nội"Vương Đình Hi về đến liền réo gọi.
"Đến đây đến đây"Vương Lão Gia cất giọng. Ông từ trên lầu đi xuống. Bên cạnh còn có một người phụ nữ.
"Cô?"Vương Đình Hi nhìn thấy người phụ nữ bên cạnh Vương Lão Gia liền lên tiếng.
"Tiểu Hi về rồi à?"Vương Từ Lan cất giọng.
"Chào cháu. Chắc cháu là Tiểu Ngưng nhỉ?"Vương Từ Lan đánh mắt sang nhìn Thẩm Lạc Ngưng.
"Cháu chào cô. Cô là cô Từ Lan ạ?"Thẩm Lạc Ngưng gật đầu lễ phép chào hỏi Vương Từ Lan.