Editor: Sinlly Linh
Beta: Thơ Thơ
Kỷ Ngôn Tâm lén cúi đầu che mặt, rốt cuộc giao dịch giữa cô và Tưởng Đình Kiệt có chút khó có thể nói ra được. Ở cạnh anh, cô luôn cảm thấy ngại ngùng không thể hiểu được.
Nhưng mà, Tưởng Đình Kiệt lơ đãng liếc mắt như nắm bắt được tâm ý của cô.
“Kỷ Ngôn Tâm.”
Ở trong đại sảnh, Tưởng Đình Kiệt dùng giọng nói không lớn không nhỏ kêu tên cô.
Chỉ một thoáng, tất cả mọi người đều đưa mắt nhìn lại đây.
“Hả?”
Đột nhiên bị kêu tên Kỷ Ngôn Tâm ngẩng đầu đáp lại theo bản năng.
Giây tiếp theo, cô nhận ra tình huống của bản thân, hai má lập tức đỏ ửng không che giấu được. Cô chạy đến bên cạnh Tưởng Đình Kiệt, gần như nghiến răng nghiến lợi hạ giọng nói: “Ngài Tưởng, xin hỏi anh có cái gì căn dặn không? Thính giác của tôi rất tốt, lần sau anh không cần dùng giọng nói lớn như thế kêu tên của tôi.”
“Giúp tôi cầm áo.”
“Tại sao?”
“Không muốn nói chuyện hợp tác sao?”
“Không không không, nói, tất nhiên là nói, anh cởi áo đưa tôi……”
Bất đắc dĩ Kỷ Ngôn Tâm bày ra gương mặt tươi cười nhìn Tưởng Đình Kiệt thong thả ung dung cởi áo.
Nhưng mà, cô phát hiện có điều không ổn.
“Vì sao anh muốn cởi áo?”
Hơn nữa là trực tiếp cởi ở đại sảnh của công ty sao?
“Vì để cô cầm.”
Dứt lời, bỗng dưng Tưởng Đình Kiệt ném áo khoác tây trang vào trong lòng ngực Kỷ Ngôn Tâm, lười biếng tháo cà vạt, bước chân đi thẳng về phía trước.
Kỷ Ngôn Tâm đứng tại chỗ ngẩn ra vài giây, sau khi đấu tranh tư tưởng vô cùng mãnh liệt, cô cầm áo khoác tây trang còn lưu lại hơi ấm của Tưởng Đình Kiệt, hít sâu một hơi, điều chỉnh tâm trạng và biểu tình thật tốt, đuổi theo anh. đọc nhanh nhất ở trang dembuon chấm vn
Nhưng mà, cô không chú ý tới, hành động nho nhỏ mới vừa rồi của bản thân cùng Tưởng Đình Kiệt đã khiến cho trong công ty bắt đầu bàn tán rồi.
Một chiếc xe thể thao dừng lại trước cửa lớn Tập Đoàn Thịnh Thế.
Tài xế xuống xe, cung kính đưa chìa khóa.
Giờ phút này, Tưởng Đình Kiệt cầm chìa khóa lên xe, ở ghế lái, hạ cửa sổ xe xuống, liếc nhìn Kỷ Ngôn Tâm đang cầm áo khoác tây trang đứng ở ven đường, nhướng mày.
“Anh không ăn cơm ở đây sao?”
Kỷ Ngôn Tâm tràn ngập nghi hoặc dò hỏi.
Ban đầu, cô nghĩ Tưởng Đình Kiệt hẹn cô nói chuyện hợp tác ở công ty, chắc là sẽ không diễn biến thành nguy hiểm nào khác. Nhưng mà, bây giờ hành động của Tưởng Đình Kiệt là lái xe. Cô lên xe, cô đi cùng anh, tuyệt đối sẽ có nguy hiểm không thể lường trước được. Thế cho nên bước chân của cô có chút chần chờ do dự.
“Tôi hẹn một vị tiểu thịt tươi ăn cơm, cô không muốn nhìn thấy sao?”
Những lời này tràn ngập dụ dỗ.
Nghe vậy, Kỷ Ngôn Tâm bỗng trợn to mắt, căn bản là Tưởng Đình Kiệt đã nắm bắt hoàn toàn nhược điểm của cô, sau khi giãy giụa 0.1 giây, cô nhanh chóng chạy tiến lên ngồi vào ghế phụ.
“Cô thật thông minh.”
Lúc khởi động xe thể thao, Tưởng Đình Kiệt ý vị thâm trường nói những lời này.
Trong phút chốc, Kỷ Ngôn Tâm xoay đầu qua liếc anh một cái, tươi cười có chút miễn cưỡng nói: “Không phải anh thích tôi ngoan sao?”
“Cô thừa nhận là muốn lấy lòng tôi sao?”
“Là a dua nịnh hót.”
Kỷ Ngôn Tâm không thích anh dùng từ tương đối ái muội này.
Nhưng mà, Tưởng Đình Kiệt cũng không có suy nghĩ sửa lại lời nói của bản thân, đưa mắt liếc cô một cái, thấp giọng nói: “Tôi nói rồi, cô dùng thân thể dụ dỗ tôi hiệu quả càng cao hơn.” đọc nhanh nhất ở trang dembuon chấm vn
“Tôi càng không!”
Nghe được anh trêu tức, Kỷ Ngôn Tâm không có thẹn quá thành giận, mà cười hì hì đáp lại.
Giây tiếp theo, cô quyết định chủ động xuất kϊƈɦ hỏi: “Ngài Tưởng, rốt cuộc chúng ta nói chuyện hợp tác như thế nào?”
“Cô không có kiên nhẫn vậy sao?”
“Không, tôi không có tự tin với bản thân. Nếu tôi lỡ nói lời không hay, sợ anh sẽ trực tiếp ném tôi xuống xe.”
“Cô lấy lòng tôi chỉ bằng thời gian ngắn ngủi như thế sao?”
Tưởng Đình Kiệt trực tiếp chọc cô.
Nghe vậy, Kỷ Ngôn Tâm đơn giản thoải mái hào phóng thừa nhận nói: “Đúng vậy, chỉ bằng kỹ xảo nho nhỏ của tôi khẳng định là không thể qua được mắt của anh, nếu anh nhận thấy được tôi có điểm nào lộ liễu, mong anh không cần vạch trần, anh nên phối hợp diễn xuất làm như không thấy, như vậy sẽ rất tốt.”
Khi cô nhận thấy được Tưởng Đình Kiệt không có chút ý đồ nói chuyện hiệp ước, dường như trong lòng cô có chút hối hận, cho nên không giấu được biểu hiện oán giận.
Giờ phút này, Tưởng Đình Kiệt lười biếng nhìn cô.
“Bạch Ý Ca.”
Anh chỉ tùy ý nói ra một cái tên.
Trong chớp mắt, bỗng nhiên hai mắt Kỷ Ngôn Tâm sáng rỡ, vui mừng nói: “Anh hẹn Bạch Ý Ca ăn cơm trưa sao??”
“Anh ta là nghệ sĩ của giải trí Thịnh Thế.”
“Tôi có thể chụp ảnh không? Tôi có thể phỏng vấn không?”
Cô không có nghe lầm, quả thật là Bạch Ý Ca, tiểu thịt tươi nổi tiếng với giá trị nhan sắc và dáng người đều vô cùng hoàn mỹ, đồng thời kỹ thuật diễn xuất trực tiếp siêu đỉnh.
Nếu là tin tức liên quan tới anh ta, tuyệt đối sẽ là tin hàng đầu.
“Không thể!”
“Sao anh lại có thể như vậy?!”
Kỷ Ngôn Tâm bức xúc.
Đèn đỏ, dừng xe.
Tưởng Đình Kiệt không hề báo trước cúi người tới gần Kỷ Ngôn Tâm đang không có phòng bị, chỉ một thoáng, khoảng cách giữa hai người gần trong gang tấc. Trong nháy mắt này, hơi thở Tưởng Đình Kiệt mãnh liệt bao phủ Kỷ Ngôn Tâm, cứ như vậy dễ dàng khiến tim cô đập hỗn loạn, gần như trêu chọc - rung động.
“Anh……”
Kỷ Ngôn Tâm hoảng loạn lưng cứng đờ.
Bỗng chốc, hơi thở Tưởng Đình Kiệt cực nóng lưu luyến trêи má cô, như là vuốt ve ái muội, lướt qua cô chỗ nào liền khiến chỗ đó đỏ ửng.
Dường như thời gian dừng lại ngay giờ phút này.
Tưởng Đình Kiệt làm cho không khí trở nên ái muội, anh liếc nhẹ mắt, thưởng thức bộ dáng hoản loạn không có chỗ trốn của Kỷ Ngôn Tâm.
“Điều kiện của tôi là phải xem thái độ của cô như thế nào đã.”