Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Sầm Niệm thở sâu bình ổn cảm xúc, sau đó híp mắt cười nói: “Nếu cậu thích khoe ra như vậy thì bây giờ tôi có thể thêm vài cảnh diễn cho cậu khoe ở trong phim được không?”

Úc Tiện bĩu môi, lập tức khép chặt áo lại, không còn lộ ra một chút nào.

“Như vậy thì không được, một mình chị xem thôi thì được.” Cậu than thở, “Chị nhất định phải phá hỏng bầu không khí như vậy à.”

Sầm Niệm bật cười: “Xem ra cậu có ý đồ khác.”---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---

Sầm Niệm vốn nghĩ chỉ đơn giản là đến ăn bữa cơm mà thôi, hóa ra còn giấu chiêu ở phía sau.

Mặt mày Úc Tiện vui vẻ nhìn Sầm Niệm rồi hào phóng thừa nhận: “Đúng vậy, nhưng mà chị không mắc mưu chút nào.”

“Sau khi tôi mắc mưu thì cậu muốn làm gì?” Sầm Niệm hơi tò mò.

Úc Tiện nháy mắt: “Chắc chắn là muốn chị chịu trách nhiệm rồi, dù gì chị cũng đã thấy tất cả.”

Sầm Niệm: “….”

Cô bình tĩnh lại một lúc rồi quyết định ăn cơm không để ý đến Úc Tiện nữa.

Úc Tiện cũng im lặng, ngoan ngoãn ăn cơm, như vậy làm Sầm Niệm thở dài nhẹ nhõm trong lòng.

Sau khi ăn xong Sầm Niệm nhớ tới kịch bản vừa rồi mình nhìn thấy, cô cũng nói: “Tôi thấy cậu viết rất nhiều ghi chú, có thể thấy được sự chuẩn bị rất nghiêm túc. Nhiều người nói may mắn của cậu cao nếu mà nhìn thấy thì chắc sẽ ngậm miệng lại.”

Úc Tiện sững sờ, sau đó mỉm cười: “Không sao cả, chỉ cần chị biết em rất cố gắng là được.”

Sầm Niệm nhìn cậu như vậy thì không khỏi thở dài, rồi cô dặn dò: “Cảnh đánh nhau của bộ này không hề ít, cậu nhớ chú ý an toàn, đừng để bị thương.”

Nói xong lại sợ Úc Tiện hiểu lầm, cô bổ sung thêm: “Cậu bị thương sẽ kéo theo tiến độ bị chậm lại, không có lợi việc quay phim.”

“Chị quan tâm em như vậy thì em nhất định sẽ chú ý an toàn.” Úc Tiện tự động xem nhẹ câu nói phía sau, còn nhớ kỹ câu nói phía trước.

Sầm Niệm không có cách nào với cậu.

Sáng sớm hôm sau Úc Tiện lập tức xuất phát đến sân bay, mà Sầm Niệm cũng đã tỉnh dậy từ sớm.

Cô nhận được tin nhắn của Úc Tiện: chúng ta có cược với nhau, chị đừng quên nha.

“Chị ơi, chúng ta cược với nhau đi.”---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---

“Cược cái gì?”

“Nhất định chị sẽ thích em. Nếu em thua thì em sẽ không quấn lấy chị nữa.”

Chỉ cần nhớ đến đoạn đối thoại lúc đấy là Sầm Niệm đã cảm thấy đau đầu.

___________

Úc Tiện lặng lẽ vào đoàn phim được một tháng, vì quá bận nên chỉ có thể liên lạc với Sầm Niệm lúc nghỉ ngơi, hơn nữa cuộc trò chuyện còn mỗi ngày một ngắn.

Nhưng mà mỗi lần kết thúc đều hỏi một câu: Bao giờ thì chị đến đây xem em.

Thỉnh thoảng Sầm Niệm sẽ tìm hiểu về tiến độ làm việc của đoàn phim thông qua Hứa Lập Thành, nhưng mà trò chuyện được vài câu thì Hứa Lập Thành lại bắt đầu khen Úc Tiện. Lời thoại, động tác, cảm xúc đều chuyên nghiệp, khen Úc Tiện ở mọi khía cạnh hệt như một người u mê em trai.

“Cảnh quay ở bên thành phố Dương sẽ xong nhanh thôi, những cảnh còn lại sẽ về Định Hải quay.” Hứa Lập Thành cười nói, “Đến lúc đó con có thể đến đây thăm ban.”

Sầm Niệm đồng ý.

Lại đến quán cà phê của Sơ Hạ, quán vắng lặng hơn trước rất nhiều.

Lúc này Sầm Niệm mới phát hiện khu trưng bày không có một chữ ký nào cả.

“Sao lại cất hết chữ ký rồi thế?”

Doãn Sơ Hạ nhún vai: “Vẫn nên để một mình tớ ngắm thôi, đột nhiên tớ thấy trong quán nhàn rỗi một chút thì trong người lại càng thoải mái hơn. Tiền đủ dùng là được, nhiều quá cũng mệt lắm.”

Sầm Niệm cười cô ấy: “Nếu cậu nói như thế ở trên đường chắc sẽ bị đánh hội đồng.”

“Cho nên tớ chỉ dám nói với cậu thôi ấy.” Doãn Sơ Hạ cười, “Hôm nay nghĩ gì mà đến tìm tớ thế?”

Sầm Niệm khôi phục lại thần sắc bình tĩnh: “Nhớ cậu.”

Gần đây cô cảm thấy rất rối rắm nên muốn ra ngoài đi dạo giải sầu, thuận tiện đến tìm Doãn Sơ Hạ tâm sự.

Doãn Sơ Hạ bưng nước chanh cho Sầm Niệm sau đó ngồi xuống đối diện cô: “Sao lại cảm thấy hình như cậu có tâm sự nhỉ?”

“Cậu học được xem tướng lúc nào đấy.” Sầm Niệm nhấp một ngụm nước chanh: “Tớ có tâm sự gì đâu.”

Doãn Sơ Hạ chỉ vào mặt cô rồi nói: “Trên mặt của cậu viết rõ bốn chữ, tôi có tâm sự.”

Sầm Niệm chột dạ chuyển tầm mắt, miệng còn phủ nhận: “Không có.”

Doãn Sơ Hạ biết nếu Sầm Niệm không muốn nói thì không ai cạy miệng cô được cả, nhưng vẫn khuyên Sầm Niệm: “Dù cho cậu có bận tâm chuyện gì đi chăng nữa thì hãy cứ làm theo ý mình.”

“Làm theo ý mình….” Sầm Niệm yên lặng nói lại một lần.

Doãn Sơ Hạ gật đầu: “Những gì cậu thật sự muốn.”

____________

Ngày thứ hai sau khi đoàn phim quay ở Định Hải, Sầm Niệm quyết định lén lút đi thăm ban.

Đây là điều cô đã cân nhắc cẩn thận và quyết định từ lâu.---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---

Đương nhiên cô cũng không nói chuyện này cho Úc Tiện, chỉ có một mình Hứa Lập Thành biết thôi.

Cảnh quay hôm nay ở một kho hàng bị bỏ hoang, là một cảnh đánh nhau, nhân cách thứ hai của Lục Thăng là Lục Sanh xuất hiện. Đây là một nhân cách nổi loạn hoàn toàn trái ngược với nhân cách chính, cậu ta độc ác, u ám, làm theo ý mình, không coi thế gian này ra gì, rồi lại đấu tranh không muốn trở thành một thứ phụ thuộc.

Đây là một cảnh có lời thoại và động tác rất nặng, vì bảo đảm quá trình quay thuận lợi nên đoàn phim đã dọn dẹp xung quanh từ trước, chỉ để lộ ra những gì tốt đẹp hoàn toàn.

Sầm Niệm cũng rất tò mò về quá trình quay cảnh này nên đã hỏi địa chỉ trước và quyết định đến xem.

Chờ đến khi cô ngồi xe đến hiện trường còn chưa kịp nhìn thấy nhân viên công tác đang quay phim đã nhìn thấy được ba học sinh nữ đang lén la lén lút.

Cô xoa lông mày, bởi vì cô đã đừng gặp qua mấy người này.

“Tớ nhận được tin tức nói là hôm nay Úc Tiện quay phim, quả nhiên là đúng như thế.”

“Không uổng công tớ đi theo từ thành phố Dương về đến Định Hải, cuối cùng cũng có thể nhìn thấy anh ấy!”

“Cẩn thận một tí, đừng để bị nhân viên công tác phát hiện…”

Sầm Niệm đi đến sau các cô ấy, nghe thế thì càng cảm thấy phiền phức và chán ghét hơn nữa. Thân làm fans vốn nên giữ khoảng cách với thần tượng chứ không phải là bám theo không rời như thế này.

“Làm sao các cô biết được tin tức quay phim?” Cô lạnh giọng hỏi.

Ba học sinh nữ nghe được âm thanh thì quay đầu lại, thấy bị người khác phát hiện trên mặt cũng hơi luống cuống.

Ngay sau đó có một người nhận hình như đây là Sầm Niệm nên lập tức bỏ chạy.

Một người chạy rồi thì người thứ hai, người thứ ba cũng chạy theo.---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---

Sầm Niệm không định bỏ qua cho các cô ấy như vậy nên lập tức đuổi theo. Dù sao thời còn đi học cô là người đứng nhất trong chạy 400m, tuy bây giờ sức mạnh giảm xuống mạnh nhưng cũng không tới mức không đuổi kịp.

Cuối cùng Sầm Niệm túm được một người chạy trốn chậm nhất.

“Đứng lại!” Cô thở hồng hộc cầm lấy cánh tay của học sinh nữ kia, “Chúng ta nói chuyện một chút.”

Học sinh kia có ý đồ muốn giãy dụa, móng tay lập tức cào trên tay Sầm Niệm, sự đau đớn làm cho Sầm Niệm không thể không buông tay, trên tay cô có vài vết đỏ, vết cào cũng nhanh chóng sưng lên.

Thấy học sinh kia còn muốn chạy trốn Sầm Niệm Niệm cũng không để ý đến mu bàn tay đang đau nữa, lại túm lấy học sinh nữ đó một lần nữa.

“Buông ra! Nếu chị còn bắt tôi lại lần nữa thì tôi sẽ báo cảnh sát.”

“Nếu em có bản lĩnh thì báo cảnh sát liền đi, để tôi xem xem cảnh sát sẽ tin tưởng một fan tư sinh theo dõi Úc Tiện hằng ngày hay là tin tưởng tôi.” Sầm Niệm Niệm thả ra, lớn tiếng nói: “Tôi còn chưa báo cảnh sát nói các em lén lút chạy tới đây quấy rối hiện trường quay phim kìa.”

“Ai nói chứ, chúng tôi chỉ tò mò nên đến đây xem thử thôi!” Học sinh nữ kia phản bác lại.

“Các em vẫn là học sinh phải không, giáo viên và học sinh ở trường có biết các em là người cuồng theo dõi không?” Sầm Niệm cười nhạo, “Có muốn tôi đến trường học nói cho bạn học của em biết hay không?”

Học sinh kia ngừng giãy dụa, dùng ánh mắt phòng bị nhìn cô: “Chị muốn hủy hoại thanh danh của tôi sao?”---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---

“Không phải chính em mới là người hủy hoại thanh danh của em à?” Sầm Niệm lạnh mặt nhìn cô ta, “Chính em đang làm chuyện phạm pháp đấy, em không biết sao?”

“Phạm pháp gì chứ?” Học sinh kia cao giọng, “Úc Tiện là idol của tôi, tôi chỉ muốn ngắm idol một chút cũng không được à? Anh ấy làm minh tinh không phải là để cho người ta ngắm à, sao tôi không thể ngắm chứ.”

“Cậu ấy là diễn viên, cái em nên chú ý là phim của cậu ấy.” Con ngươi Sầm Niệm tối sầm lại,  “Chứ không phải cứ loanh quanh bên ngoài hay cố gắng vào được nhà cậu ấy, lên máy bay rồi chụp hình cậu ấy, lại càng không nên lén lút đến hiện trường quay phim giống như hôm nay, tạo thành rắc rối cho việc quay phim!”

Học sinh kia bị nói trúng nên chột dạ nhưng vẫn không muốn nhận sai, “Chúng tôi thương anh ấy như vậy, chỉ là muốn anh ấy nhớ kỹ chúng tôi thông qua cách này mà thôi, làm như vậy có gì không đúng đâu.”

“Nhìn em như thế này thì chắc ba mẹ cũng mặc kệ em rồi.” Vốn Sầm Niệm chỉ đoán thôi nhưng nhìn thấy sắc mặc của cô ấy thay đổi nên cũng biết là mình đoán đúng rồi.

Cô nhíu mày: “Đu idol là một chuyện rất vui vẻ, em nghĩ cách theo dõi Úc Tiện làm cậu ấy càng chán ghét chuyện này hơn, thậm chí đến bố mẹ em cũng biết. Thay vì được chú ý đến em lại bị người ta ghét bỏ, rốt cuộc có đáng hay không?”

Dường như bị đánh trúng tâm tư, học sinh kia nghẹn ngào nói: “Ai cần chị lo, chị là gì của Úc Tiện chứ, liên quan gì tới chị!”

“Cậu ấy là….diễn viên….của tôi…” Sầm Niệm mím môi, “Cái cậu ấy đang quay là tác phẩm của tôi, tôi có thể để cho các em phá hủy nó hay không?”

Học sinh kia cúi đầu không nói, hình như không nghĩ đến những thứ trong lời nói của Sầm Niệm.

Sầm Niệm thấy hình như cô ấy hơi dao động nên nói thêm: “Em nghĩ Úc Tiện cứ bỏ qua cho các em hết lần này đến lần khác là vì cái gì chứ, còn không phải vì các em còn ở tuổi vị thành niên, lại còn là học sinh à. Nếu các em cứ càng tiếp cận cậu ấy, làm phiền đến mức cậu ấy phải rời khỏi giới thì cũng không tốt lắm.”

Vẻ mặt cô gái nghẹn ngào, rõ ràng cô cũng không nghĩ tới việc này: “Chị nói tào lao!”---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---

“Lần này tôi coi như không thấy.” Sầm Niệm nghiêm mặt nói, “Cuộc đời của các em vừa mới bắt đầu, không cần phải lãng phí thời gian ở mấy việc vô dụng. Úc Tiện luôn nhượng bộ các em, mà hành vi của các em lại chỉ làm tăng thêm sự phiền não của cậu ấy.”

Học sinh nữ kia không nói gì, chỉ nhìn Sầm Niệm một cái rồi xoay người rời đi.

______________

Sầm Niệm nhìn thấy mu bàn tay đã sưng vù, hơn nữa còn có ít máu chảy ra, cô bất đắc dĩ: “Cũng không lưu tình chút nào cả.”

Lấy khăn tay trong túi xử lý đơn giản một chút rồi Sầm Niệm đi đến trường quay.

Nhân viên công tác đều biết cô cho nên cũng để cho cô một chỗ.

Sầm Niệm làm động tác im lặng rồi đứng đó nhìn Úc Tiện quay phim.

Lúc này Úc Tiện hóa trang thành Lục Sanh đang mặc vest màu đen, tóc được tạo thành kiểu đầu sói*, cổ áo sơ mi mở đến hàng cúc thứ tư, tất cả toát ra sự phong lưu không kiềm lại được.

*Kiểu đầu sói ( 狼奔头): Không biết nó gọi là kiểu tóc gì nữa nên em để ảnh cho mọi người xem nha.



Ánh mắt của nhân viên công tác nữ ở hiện trường hầu hết đều ở trên người Úc Tiện, nếu không phải không thể phát ra tiếng thì chắc ở đây đã có vô số tiếng hét chói tai.

Úc Tiện quay phim vô cùng trôi chảy, cậu không dùng đến thế thân, có rất nhiều cảnh yêu cầu động tác khó cậu đều tự mình thực hiện. Nhưng hiệu quả quay phim có được rất tốt, có thể thấy được trước đó cũng đã bỏ ra rất nhiều cố gắng.

Cảnh diễn đánh nhau ở kho hàng kết thúc hoàn mỹ, Hứa Lập Thành kích động hô cut, hiện trường vang lên tiếng vỗ tay.

Úc Tiện giúp nhóm đánh diễn nằm trên mặt đất đứng lên, chào mọi người rồi mới xoay người rời đi.

Rõ ràng Sầm Niệm đứng trong đám người nhưng Úc Tiện vừa liếc mắt đã tìm thấy cô. 

Sầm Niệm nhìn thấy Úc Tiện ở xa xa nhìn cô cười khẽ mới biết mình đã bị bại lộ, cô nhanh chóng lui về phía sau chạy đi.

“Chị chạy cái gì chứ.” Úc Tiện đuổi theo.

Sầm Niệm không ngờ mình chạy xa như vậy rồi mà vẫn bị Úc Tiện đuổi theo, cô nhanh chóng quay đầu lại giải thích: “Vì đạo diễn Hứa yêu cầu tôi tới tôi mới tới.”

Úc Tiện không nói gì, hơi cúi đầu xuống, nhìn không ra cảm xúc gì.

Ngay lúc Sầm Niệm nghĩ mình đã bị lộ điều gì đó thì Úc Tiện đã nắm lấy bàn tay bị thương của cô, giọng nói hơi không rõ ràng: “Sao chị lại bị thương?”

“Không cẩn thận bị đụng phải.” Sầm Niệm vốn định rút ra nhưng không ngờ Úc Tiện lại nắm chặt quá.

Úc Tiện lấy khăn trong túi quần ra, vừa băng bó cho Sầm Niệm vừa mở miệng nói: “Chị nghĩ em dễ bị lừa lắm à?”---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---

Không biết có phải là ảo giác hay không mà Sầm Niệm cảm thấy cả người Úc Tiện lúc này đều mang theo cảm giác áp bách.

“Là ai làm?” Úc Tiện nhẹ nhàng ngẩng mặt lên, ánh mắt mỉm cười vô cùng sắc bén: “Nếu chị nói dối sẽ bị trừng phạt.”

______________
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!