Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Ngã Đích Thần Kinh Bệnh Ái Nhân (Người Yêu Hoang Tưởng)

Suốt một đêm ròng, Hàn Trình Quang không ngủ, chỉ giúp Hứa Ngôn Tâm dùng rượu hạ sốt, hơn nữa cứ cách một tiếng thì trước cửa nhà hắn sẽ có một túi chườm nước đá và rượu đế mới, có thể thấy được Hứa Minh Tâm cũng cả đêm không ngủ.

Sáng sớm bảy giờ, Hàn Trình Quang cặp nhiệt kế dưới nách Hứa Ngôn Tâm, nhìn thấy nhiệt độ bên trên đã từ bốn mươi độ ban đầu hạ xuống còn ba mươi bảy độ, nhất thời kích động một phen ôm chặt lấy Hứa Ngôn Tâm trên giường, sau đó báo tin cho Hứa Minh Tâm.

Hứa Ngôn Tâm tỉnh lại sau đó một giờ, Hứa Ngôn Tâm vừa mở mắt ra liền nhìn thấy Hàn Trình Quang bổ nhào về phía mình.

Hàn Trình Quang khẩn trương quỳ gối trước giường ôm Hứa Ngôn Tâm, đầu tiên là giơ một ngón tay lên nhìn chằm chằm Hứa Ngôn Tâm.

“Tiểu Ngôn, đây là mấy?”

“………… Một ”

“Còn đây?” Lại duỗi ra hai ngón tay, Hàn Trình Quang tiếp tục khẩn trương hỏi.

“…… Hai” Thần sắc có chút ngốc lăng, Hứa Ngôn Tâm trầm mặc sau mới há miệng trả lời.

“Còn đây?” Lại duỗi ra ba ngón tay, Hàn Trình Quang hỏi.

“… Ba” Lần này, Hứa Ngôn Tâm trả lời tương đối nhanh hơn.

Khẽ thở phào một hơi, ngay lập tức Hàn Trình Quang lại khẩn trương chỉ chỉ mình.“Còn tôi? Tôi là ai?”

“……” Mở to mắt bên trong lộ ra nghi hoặc, Hứa Ngôn Tâm im lặng nhìn Hàn Trình Quang.

Hứa Ngôn Tâm im lặng khiến nội tâm Hàn Trình Quang chợt lạnh, trên mặt hiện lên vẻ nôn nóng.“Tiểu Ngôn, tôi, tôi là ai?”

“…… Trình Quang.”

Hoảng sợ, Hàn Trình Quang cúi thấp đầu, sau đó lại ngước lên.“Vậy còn em? Em là ai?”

“Hứa Ngôn Tâm.” Tuy rằng vô cùng khó hiểu, nhưng lần này Hứa Ngôn Tâm mau chóng đưa ra đáp án.

Lần này rốt cuộc yên tâm, Hàn Trình Quang ôm chặt Hứa Ngôn Tâm  vào trong ngực, hơn nữa đầu tựa vào người Hứa Ngôn Tâm.

“Trình Quang……”

“Khốn kiếp!!! Hứa Ngôn Tâm em thật sự rất khốn kiếp, phát sốt vì sao không chích!! vì sao không uống thuốc!! Tôi không phải vẫn luôn ở cạnh em sao? Ngươi là không tin tôi!! Tôi có thể kêu bác sĩ tiêm thuốc độc cho em hay bắt em uống thuốc độc à, em lại sống chết không nghe theo!! Em có biết tối hôm qua em phát sốt bao nhiêu độ hay không, em CMN rất đáng giận biết không, em muốn sốt thành đứa ngốc à! Tôi nói cho em biết, sau này nếu lại phát sốt em muốn bị đốt thành đứa ngốc, tôi tuyệt đối sẽ không chăm sóc em, nhất định trực tiếp mở cửa đá em ra ngoài!!”

Hứa Ngôn Tâm vốn đầy bụng nghi hoặc muốn hỏi Hàn Trình Quang bị làm sao, liền bị Hàn Trình Quang đánh gãy lời nói, đầu tiên y nghe thấy Hàn Trình Quang tựa vào người y mắng y một trận, trong lòng còn chưa kịp kinh ngạc thì nhìn thấy Hàn Trình Quang ngẩng đầu, sau đó y thấy Hàn Trình Quang chảy nước mắt, hơn nữa vừa khóc vừa phẫn nộ mắng y, càng mắng càng hung, khóc càng lợi hại.

Cuối cùng nói xong, Hàn Trình Quang ra sức lau nước mắt, lại dùng lực ôm Hứa Ngôn Tâm vào trong ngực, thật chặt, tựa hồ vô cùng sợ hãi Hứa Ngôn Tâm sẽ biến mất.

“Thực xin lỗi, Trình Quang thực xin lỗi, đều là em không tốt.” Trong lòng nhất thời khó chịu không thôi, Hứa Ngôn Tâm lấy tay ôm chặt đầu Hàn Trình Quang, có chút nức nở nói.

Lau những giọt nước mắt vào chăn, Hàn Trình Quang một lần nữa ngẩng đầu nhìn Hứa Ngôn Tâm.

“Giải thích có ích lợi gì, tối hôm qua tôi lo lắng suốt một đêm, em biết không?”

“…… Thực xin lỗi.” Vừa thấy đôi mắt đỏ hoe của Hàn Trình Quang, Hứa Ngôn Tâm theo bản năng liền muốn giải thích.

“Không cho nói thực xin lỗi, nếu em thật sự áy náy thì uống thuốc cho tôi, phải uống thuốc.”

Hàn Trình Quang nói xong, thấy Hứa Ngôn Tâm do dự nhíu mày, lập tức liền trưng ra một bộ dạng thương tâm.“Em không muốn uống sao? Cho dù là thuốc tôi đưa em cũng không uống, em không tin tôi, Tiểu Ngôn…… Tôi lo cho em một đêm, ngay cả mắt cũng không dám nhắm, chỉ sợ em xảy ra chuyện gì, nhưng em vẫn không tin tôi.”

Nói xong, Hàn Trình Quang buông Hứa Ngôn Tâm ra, trực tiếp xoay người quay lưng về phía Hứa Ngôn Tâm, cúi đầu.

“Không phải, em tin tưởng anh, Trình Quang, em uống thuốc, thuốc của anh em uống.” Mắt thấy Hàn Trình Quang thương tâm thất vọng như vậy, trong lòng Hứa Ngôn Tâm vô cùng khổ sở, vội vàng đứng dậy tới bên cạnh Hàn Trình Quang.

Nghe được Hứa Ngôn Tâm nói như vậy, Hàn Trình Quang cúi đầu khóe miệng khẽ cong, sau đó thu nụ cười lại xoay người ôm Hứa Ngôn Tâm.

“Vậy em nằm xuống trước, tôi đi lấy thuốc còn có đồ ăn, tôi có nấu sẵn cháo cho em.”

“Ừm.”

Hứa Ngôn Tâm gật đầu, Hàn Trình Quang liền vội vàng đi ra ngoài múc cháo, lấy thuốc, đầu tiên là đỡ Hứa Ngôn Tâm ngồi dậy ăn cháo, có gì đó lấp bụng mới đút Hứa Ngôn Tâm uống thuốc.

Cầm viên thuốc, Hứa Ngôn Tâm không khỏi hiện lên tia kháng cự, nhưng ngẩng đầu thấy Hàn Trình Quang nhìn mình, liền bỏ viên thuốc vào miệng, uống nước, nuốt ực xuống.

Hứa Ngôn Tâm chịu uống thuốc khiến Hàn Trình Quang yên tâm hơn hẳn, vật vã cả đêm cũng làm Hàn Trình Quang vừa mệt vừa chật vật, dỗ Hứa Ngôn Tâm ngủ xong Hàn Trình Quang liền đi vào phòng tắm tắm rửa một cái, sau đó ở trong phòng tắm gọi điện thoại cho Hứa Minh Tâm nói tình huống hiện tại của Hứa Ngôn Tâm.

Cùng Hứa Minh Tâm nói chuyện điện thoại xong, Hàn Trình Quang mới khốn đốn lên giường nằm bên cạnh Hứa Ngôn Tâm, dùng tay gắt gao ôm Hứa Ngôn Tâm, nhắm mắt lại.

Hai người cùng nhau đánh một giấc, cho đến buổi chiều mới tỉnh lại, mà sau khi tỉnh dậy việc đầu tiên Hàn Trình Quang làm là nhìn trạng thái của Hứa Ngôn Tâm, xác định Hứa Ngôn Tâm đã hạ sốt, lúc này mới triệt để yên tâm.

Bất quá vừa yên tâm không đến một phút đồng hồ, sắc mặt Hàn Trình Quang liền có chút khó coi. Bởi vì tối hôm qua giúp Hứa Ngôn Tâm hạ nhiệt, cho nên hắn lột sạch quần áo Hứa Ngôn Tâm, trước khi ngủ tắm rửa xong hắn hơi chóng mặt, lúc ấy cũng không để ý cứ thể ôm Hứa Ngôn Tâm ngủ, bây giờ tỉnh lại sau khi đo độ cho Hứa Ngôn Tâm xong, Hàn Trình Quang mới chú ý tới Hứa Ngôn Tâm căn bản đang trần trụi nằm trong lòng mình.

Bàn tay đặt ở trên lưng Hứa Ngôn Tâm có chút không biết phải làm sao, Hàn Trình Quang muốn dời bàn tay, nhưng lại có chút luyến tiếc, thuận theo ý lòng bắt đầu cảm thụ xúc cảm dưới tay.

“Trình Quang……”

Hứa Ngôn Tâm lúc này cũng tỉnh, mở mắt ra nhìn Hàn Trình Quang một cái liền nhắm mắt lại nhích lại gần Hàn Trình Quang.

“Ash……” Thân mình hơi cương cứng, Hàn Trình Quang vốn chỉ cảm giác lòng bàn tay đặt ở trên lưng Hứa Ngôn Tâm có chút nóng lên, mà sau khi Hứa Ngôn Tâm dựa vào hắn liền cảm thấy toàn thân bắt đầu nóng lên, nhưng cho dù như thế, Hàn Trình Quang vẫn không nỡ buông tay ra nha [–!]

Đấu tranh tư tưởng một hồi, Hàn Trình Quang quyết định nhẫn nại áp chế xao động trên người xuống, sau đó tiếp tục ôm ấp Hứa Ngôn Tâm, tràn đầy hạnh phúc nằm ở trên giường.

“Trên người còn khó chịu không? Đầu còn đau hay không?” Bàn tay sờ sờ lưng Hứa Ngôn Tâm, Hàn Trình Quang lại đặt tay lên trán Hứa Ngôn Tâm vuốt vuốt mồ hôi cho y.

“Không đau.”

“Vậy là tốt rồi, đợi lát nữa tôi đi nấu cơm, sau bữa cơm em phải uống thêm một viên thuốc cho khỏi hẳn, được chứ?” Nhìn gương mặt Hứa Ngôn Tâm, Hàn Trình Quang nhẹ giọng nói.

“Ừm……” Gật gật đầu, lần này Hứa Ngôn Tâm không có do dự liền đồng ý với Hàn Trình Quang.

Hứa Ngôn Tâm dịu ngoan như vậy, khiến Hàn Trình Quang tim đập nhanh hơn, vươn tay chạm vào khuôn mặt Hứa Ngôn Tâm,  nhẹ nhàng vuốt ve.

Mà Hứa Ngôn Tâm cũng nâng đầu nhìn Hàn Trình Quang, tùy ý Hàn Trình Quang vuốt ve mặt y.

Có lẽ do động tác cam chịu của Hứa Ngôn Tâm đối với hắn, hoặc là do giờ phút này rung động khi đối diện Hứa Ngôn Tâm, trong mắt Hàn Trình Quang lộ ra sự hoảng hốt mê muội, sau đó nghiêng đầu qua, đặt một hôn lên môi Hứa Ngôn Tâm.

Giống như thần kính hôn lên môi Hứa Ngôn Tâm, lúc này trong đầu Hàn Trình Quang thảng thốt ngọt ngào, cho đến khi bị đẩy mạnh ra mới như từ trên trời rơi xuống đất bừng tỉnh đôi chút.

Trong lòng nháy mắt kết một tầng băng lạnh, Hàn Trình Quang hận không thể cho mình một bạt tai, sao lại hôn chứ? Sao lại hôn? Lần trước sau khi hôn Hứa Ngôn Tâm, Hàn Trình Quang cảm thấy lúc ấy Hứa Ngôn Tâm không phản ứng kỳ thật là do không chú ý tới, nhưng hiện tại, hắn trực diện hôn Hứa Ngôn Tâm, lại còn bị đẩy ra.

Trong lúc nhất thời Hàn Trình Quang cũng không có dũng khí nhìn về phía Hứa Ngôn Tâm, cở thể bị đẩy ra cũng không dám động, trong lòng vô cùng bối rối chờ Hứa Ngôn Tâm nổi giận.

Nhưng khiến Hàn Trình Quang ngoài ý muốn là, đợi tận mười phút nhưng vẫn không thấy Hứa Ngôn Tâm chất vấn, điều này làm cho Hàn Trình Quang từ bối rối trở nên có chút thấp thỏm, tiếp đến thật cẩn thận giương mắt nhìn qua, ai ngờ vừa nhìn, trong nháy mắt Hàn Trình Quang có chút mừng rỡ.

Bởi vì — Hứa Ngôn Tâm đỏ mặt!!! Hứa Ngôn Tâm đỏ mặt cúi đầu, biểu tình như vậy  — không phải phẫn nộ! không phải xấu hổ! cũng không phải kinh ngạc! mà là — thẹn thùng!!!

Thẹn thùng đại diện cho điều gì? Trên mặt Hàn Trình Quang lộ ra nụ cười ngây ngô, cơ thể dịch dịch về phía Hứa Ngôn Tâm, sau đó thử một lần nữa vươn tay ôm y, mà Hứa Ngôn Tâm chỉ là giật giật cơ thể nhưng không cự tuyệt.

“Tiểu Ngôn, tôi……”

“Em đói bụng!” Không đợi Hàn Trình Quang nói xong, Hứa Ngôn Tâm vội vàng lên tiếng.

“A! Em đói bụng, cũng đúng …… Tôi lập tức đi chuẩn bị cơm.” Vừa nghe thấy Hứa Ngôn Tâm đói bụng, Hàn Trình Quang cũng không hỏi tiếp, vội vàng đứng dậy mặc quần áo vào, lại đắp chăn kín cho Hứa Ngôn Tâm rồi mới đi vào phòng bếp.

Nửa tiếng là cơm nấu xong, Hàn Trình Quang bưng đến trước mặt Hứa Ngôn Tâm đút y ăn, sau đó lại đỡ Hứa Ngôn Tâm nằm xuống, chính mình cũng ra bên ngoài nhanh chóng ăn hai chén cơm.

Đợi đến khi Hàn Trình Quang trở lại phòng, thì thấy Hứa Ngôn Tâm đã ngủ tiếp.

Nhìn chằm chằm gương mặt say ngủ của  Hứa Ngôn Tâm nửa ngày trời, Hàn Trình Quang cũng cởi áo khoác chui vào ổ chăn, mà hắn vừa tiến vào, liền cảm giác Hứa Ngôn Tâm nhích lại vào lòng hắn, nhất thời lại ngây ngô cười một trận.

Nằm ở trên giường, Hàn Trình Quang một tay ôm Hứa Ngôn Tâm, một tay cầm di động, nghĩ đến biểu hiện vừa rồi của Hứa Ngôn Tâm, tim gan phèo phổi Hàn Trình Quang ngứa ngáy, liền mở ra trang web đăng một dòng.

– vừa rồi nhất thời xúc động hôn môi đối tượng thầm mến, sau đó đối phương thẹn thùng!!!

Đăng dòng này xong Hàn Trình Quang liền ngây ngô cười bắt đầu F5, không đến nửa giờ phía dưới bình luận ồ ạt tới.

– Chủ thớt đang khoe ra đấy à! Khoe khoang đáng xấu hổ!

– Chủ thớt, như vậy sao còn không bổ nhào tới đè người ta ra.

– lúc này không đè còn đợi đến khi nào.

– thẹn thùng, ⊙o⊙ ối!! Chủ thớt sướng rồi, con gái người ta cũng có ý với anh!

– tuyệt đối là khoe khoang! Chụp bức hình lên cho bà con ngắm nào!

– khoe hình đi +1

– giống như trên +10086

……

……

Ngây ngô cười nhìn mấy dòng bình luận  phía dưới, Hàn Trình Quang liền đóng di động nằm lên giường, sau đó vươn tay ôm Hứa Ngôn Tâm.

Ông đây khoe khoang đấy thì sao! ha ha ha!!!
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!