Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Nếu Có Kiếp Sau Xin Đừng Gặp Gỡ - Lệ Cảnh Minh

Lệ Cảnh Minh dần lấy lại bình tĩnh. Anh liếc nhìn Tần Mặc một cái rồi lập tức quay người bước tới phòng hồi sức.

Bên trong căn phòng ngập ngụa mùi thuốc khử trùng. Anh vô thức nhăn mày, bước từng bước nặng nề về phía giường bệnh, ngắm nhìn gương mặt trắng bệch không còn chút sức sống của Thẩm Tri Ý.

Trong phòng bệnh rất yên tĩnh, sự cô độc bao trùm xung quanh. Cảm giác vắng vẻ này khác hẳn ở trong nhà. Bầu không khí chết chóc khiến người ta ở lâu một chút sẽ thấy âm u ảm đạm. Anh ngồi xuống, ngẩng đầu nhìn từng giọt nước trong bình truyền dịch nhỏ xuống. Lần đầu tiên trong đời anh cảm thấy bị một nỗi sợ hãi không tên bủa vây.

Anh đang sợ điều gì?

Sợ Thẩm Tri Ý cứ ngủ mãi như vậy, không bao giờ tỉnh lại.

Sống mũi anh cay cay, khiến khóe mắt rưng rưng. Bàn tay run run của anh giơ ra nhẹ nhàng nắm lấy cổ tay gầy yếu của cô.

Mặc dù đã chọn bộ quần áo bệnh nhân size nhỏ nhất nhưng cô mặc trên người vẫn rộng thùng thình. Chỉ cần nhấc tay lên, ống tay áo sẽ trượt xuống, lộ ra cánh tay trắng muốn chi chít lỗ kim tiêm, xung quanh tím đỏ và nước thuốc màu vàng khô lại.

“Thẩm Tri Ý, tôi không biết cô ốm nặng như vậy”.

Anh bất chợt nhớ lại cái ngày mình tàn nhẫn nhốt cô trong phòng ngủ. Khi đó cô đã vừa đập cửa vừa gào thét, nói là mình sắp chết rồi.

Anh tưởng cô chỉ đang giả vờ, khịt mũi khinh thường rồi lạnh lùng bỏ đi.

Anh chưa từng thấy cô ốm đau bao giờ, nhưng không có nghĩa là cô sẽ không chết.

Tại sao lúc đó anh không chịu lắng nghe lời cô nói, thả cô ra ngoài cơ chứ?

“Thẩm Tri Ý… Thẩm Tri Ý…”, tầm mắt của anh trở nên mơ hồ vì nước mắt đọng lại nơi khóe mi. Anh áp tay cô lên má mình, không ngừng gọi tên cô trong thổn thức, cầu mong cô sẽ tỉnh lại.

Từng giây từng phút trôi qua. Thỉnh thoảng Tần Mặc có đi vào kiểm tra tình trạng sức khỏe của cô, các số liệu tương đối ổn định, bây giờ phải chờ xem 48 tiếng sau cô có tỉnh lại được hay không.

Tần Mặc lạnh lùng liếc nhìn Lệ Cảnh Minh. Hiện giờ hai người đều đang sốt ruột, lo lắng cho cô, có gặp mặt cũng coi như người xa lạ, không còn nóng nảy cãi vã như trước nữa.

Anh đã không ngủ suốt 40 tiếng đồng hồ, đáy mắt hiện đầy tơ máu, cả người đều mỏi mệt. Nhưng đó chỉ là bản năng của cơ thể, tinh thần của anh vẫn căng như dây đàn. Anh không dám ngủ, sợ là nếu mình đi chợp mắt, lỡ cô tỉnh dậy sẽ hoảng sợ, sẽ khát nước…

Lệ Cảnh Minh chạm nhẹ vào vết thương trên đầu cô, ngón tay khẽ run lên. Bây giờ cô như một con búp bê bằng thủy tinh chỉ cần chạm nhẹ là vỡ.

Ung thư dạ dày giai đoạn cuối có thể sống được bao lâu?

Anh không dám hỏi, cũng không dám tìm hiểu, sợ sẽ biết được kết quả bản thân không thể chấp nhận.

Thật ra cũng có thể dễ dàng đoán ra, đó là căn bệnh nan y. Chắc chắn cô sẽ không thể nào chết già như người bình thường. Bệnh nhân ung thư giai đoạn cuối giống như một phiến lá khô trên nhánh cây lúc thu sang vậy, có thể rụng xuống bất cứ lúc nào.

Thẩm Tri Ý truyền dịch nguyên một ngày. Hai túi dịch dinh dưỡng, mỗi túi bốn tiếng, cộng thêm các loại thuốc khác, tính sơ qua cũng phải hơn mười hai mười ba tiếng truyền dịch.

Trên mu bàn tay của cô vẫn còn cắm kim truyền, lỗ kim rất nhỏ, nước cũng chảy cực chậm, không hề đau nhức. Thế nhưng vẫn khiến mu bàn tay của cô sưng phồng lên, bàn tay lạnh như băng.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!