Chương 344: Cho cô thời gian hai ngày
“Tất cả những điều này đều phải cảm ơn anh Du Hải, Nhược Vũ, con vẫn là nên nghe các chú, ngoan ngoãn làm cái chức quản lý đó của con. Nếu không con cũng có thể làm một số việc khác. Các cô gái nhỏ giống như con không phải đều thích trồng hoa uống trà này nọ sao. Những việc này cũng khá tốt” Đúng vậy, bọn họ cũng không ngờ rằng có ông chủ lớn như Tập đoàn Thịnh Hoa nâng đỡ, bọn họ còn sợ nhà họ Hạ sẽ không gượng dậy nổi, bây giờ chỉ lo mai mốt một bước lên mây thôi.
Nhà họ Hạ bây giờ cũng nên đổi họ rồi.
“Đúng vậy, chỉ cần anh Du Hải lên tiếng, nhà họ Hạ còn lo sẽ không có dự án tốt để hợp tác hay sao?” “Nhược Vũ, chúng ta đều đồng ý..
Hạ Nhược Vũ không đợi họ lên tiếng, đã chế nhạo: “Mợi người cho rằng Mạc Du Hải là cổ đông của nhà họ Hạ, thì phải cứu giúp mọi người sao.
Mọi người có phải là càng lớn càng hồ đồ không” “Hạ Nhược Vũ, con đang nói cái gì vậy.
“Con dám nói chúng ta là già hồ đồ sao.
Hạ Nhược Vũ không lùi bước và nói tiếp: “Nếu không phải là già hồ đồ, thì làm sao có thể có suy nghĩ như vậy được. Mạc Du Hải người ta có nhiều hơn bao nhiêu cái công ty, làm sao có thể quan tâm đến công ty của nhà họ Hạ chúng ta? Nếu chúng ta bản thân không có năng lực, mọi người cho rằng người ta là kẻ ngốc cứ. không ngừng rót tiền hỗ trợ, nuôi một đám không làm ra tích sự gì như các người sao?” Cô vốn cũng không muốn nói ra những lời khó nghe đến như vậy, nhưng những người này đã ép người quá đáng, một hai muốn bức cô, hết lần này đến lần khác, cô con không biết những người này đã đang muốn diễn trò gì hay sao.
“Bây giờ chúng ta vay mượn danh tiếng của Mạc Du Hải để có thể đứng vững, có tin hay không Tinh Thành, Nghệ Long, sẽ không đặt chúng ta vào mắt, muốn chèn ép thì chèn ép.” Không biết tự cải thiện, chỉ toàn là nói suông.
Mọi người nhìn người phụ nữ lời nói sắc bén, dáng vẻ nghiêm nghị, trong lòng có chút kinh hãi, nhưng chỉ trong chốc lát, bọn họ lại bỏ đi ý nghĩ nực cười ra khỏi đầu này.
Nhưng những gì Hạ Nhược Vũ nói bọn họ vẫn nghe vào, Tập đoàn Thịnh Hoa không phải là cái mà một công ty nhỏ như bọn họ có thể so sánh được, có thể một công ty con bất kỳ của người ta cũng mạnh hơn bọn họ gấp vài lần.
Nếu Mạc Du Hải không nhìn thấy được triển vọng của nhà họ Hạ, anh ta chắc chắn sẽ rút vốn, sau đó nhà họ Hạ nhất định sẽ không đủ nguồn vốn để vận chuyển, tiếp tục hoạt động, chỉ có thể dẫn tới cục diện phải phá sản.
Hạ Nhược Vũ cũng không nói chuyện, đợi bọn họ suy nghĩ kỹ càng, cô nói như vậy một phần là vì cô đang đánh cược, đánh cược rằng bọn họ cũng không muốn cứ như vậy mà buông tha.
Trong lòng cô hận không thể để cho Mạc Du Hải lập tức cút đi, nhưng cô cũng biết rò ràng nhà họ Hạ bây giờ không có nhiều tiền vốn như vậy, căn bản không đủ khả năng nuốt lấy cổ phần trong tay Mạc Du Hải.
Một hồi lâu sau, bọn họ cũng thảo luận ra một kết quả,một người đại diện lên tiếng nói: “Mấy người chúng tôi cũng đã thảo luận qua, tuy rằng cổ phần trong tay chúng ta không nhiều, nhưng đây cũng là con bài đặt cược quan trọng giữa con và cậu Du Hải” “Chúng ta không quan tâm hai người như thế nào, chúng ta chỉ muốn an ổn mà ít kiếm tiền, nhưng những gì con nói cũng không sai. Cậu Du Hải bận rộn nhiều thứ, không thể chỉ vì một công ty liên doanh mà ra mặt.” “Tất nhiên chúng ta càng hy vọng ba con có thể ngồi vào vị trí này hơn, nhưng tình huống hôm nay ông ấy cũng không xuất hiện, trong lòng chúng ta cũng có chút lo lắng.” “Chúng ta cho con hai ngày. Chỉ cần con có thể lấy được một đơn hàng lớn trở lại, ổn định công ty, chúng ta có thể hỗ trợ con” Chỉ có thời gian hai ngày? Hạ Nhược Vũ siết chặt lòng bàn tay, ngẩng đầu kiên định nói: “Được, con đồng ý với mọi người.” Cuối cùng cũng kết thúc cuộc họp một cách mệt mỏi.
Hạ Nhược Vũ đứng ở cửa xoa xoa lông mày, vẻ mặt mệt mỏi, không chỉ bởi vì cơ thể mà còn vì áp lực trong lòng, cô không thể không nâng cao tinh thần, thời gian cô có cũng không nhiều nữa rồi: Lo lắng bản thân buổi chiều không còn tinh thần làm việc, cô vào nhà tắm dùng nước lạnh rửa mặt, nước lạnh tạt vào mặt khiến cô cảm thấy run rẩy, nhưng cũng theo đó mà tỉnh thần cũng tăng lên rất nhiều.
Cô còn chưa lau khô nước trên mặt, thì điện thoại lại reo.
Hạ Nhược Vũ cũng không quan tâm nhiều như vậy, trước tiên lau sạch nước trên tay, sau đó lấy điện thoại ra nghe: “Mẹ, có chuyện gì vậy?” Mẹ cô đáng ra sẽ không vào giờ này mà gọi điện thoại cho cô.
“Nhược Vũ,con có biết ba con đang làm gì không? Tại sao mẹ gọi điện thoại cho ông ấy mà không thấy nghe máy? Có phải công ty đã xảy ra chuyện gì không?” Giọng nói lo lắng của Đường Hồng Xuân truyền đến.
Hạ Nhược Vũ không biết nên nói thế nào, đầu bên kia điện thoại đã thay cô nói: “Nhược Vũ, con không cần phải giấu mẹ. Bài báo hôm nay mẹ cũng đã xem rồi, ba con tại sao lại không có mặt, cũng không có gọi điện thoại giải thích” Biết rằng không thể giấu được nữa, Hạ Nhược Vũ suy nghĩ một lúc, chọn ra một vài điều có thể nói, nói cho bà nghe: “Mẹ, ba tạm thời đang có cuộc họp quan trọng cần phải tổ chức, phải đi tới tỉnh khác, công ty có con. Mẹ yên tâm đi. Không phải vấn đề gì lớn, chỉ là một số cạnh tranh thương mại mà thôi” “Có thật không con? Nhược Vũ, có chuyện gì cũng đừng một mình mà gánh vác, mẹ có thể giúp con tìm biện pháp.
Đường Hồng Xuân biết rằng con gái mình đã lớn, nhưng làm ba mẹ, bà sao có thể không lo lắng được.
“Vâng, thật mà mẹ, công ty còn có rất nhiều chuyện chờ con giải quyết, con không nói với mẹ nữa, tin tức của ba bên kia có gì con sẽ báo chö mẹ.” Hạ Nhược Vũ chỉ có thể an ủi bà.
Đường Hồng Xuân vẫn luôn là một bà nội trợ của gia đình, căn bản chưa từng hỏi qua chuyện của công ty, nghe Hạ Nhược Vũ nói như vậy bà cũng cảm thấy yên tâm hơn, nhưng bà vẫn nói: “Mẹ biết con rất bận, nhưng vẫn phải chăm sóc tốt bản thân, buổi tối về nhà đi, mẹ sẽ mua một con gà mái, hầm nó chin, chờ con về uống.” Hạ Nhược Vũ nghe thấy vậy, mũi có chút chua chua, chống lại một tia xúc động chợt có, thoải mái nói: “Con có thể không về được. Buổi tối còn có một ít khách hàng quan trọng cần phải, đợi con xong việc sẽ trở về” “Này, thôi được rồi, tại sao hai ba con người, từng người một đều khiến người khác lo lắng như vậy, được rồi, mẹ không làm chậm trễ công việc của con, nếu có chuyện nhớ báo cho mẹ biết” Giọng nói quan tâm của mẹ truyền đến từ bên kia điện thoại, Hạ Nhược Vũ không dám nghe thêm nữa, trả lời bừa bãi vài câu rồi cúp điện thoại.
Cô phải hít thở sâu vài lần thì mới có thể bình tĩnh lại.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!