CHƯƠNG 527: NGƯỜI VỢ NÀY ĐƯỢC ANH CƯỚP VỀ TỪ HÔN LỄ
Những đứa trẻ cần một gia đình hoàn chỉnh, anh cũng cần một người vợ như cô.
Phương Tinh Nghị ngồi bên mép giường rất lâu, cho đến khi điện thoại trong túi rung lên, anh mới lưu luyến rời khỏi phòng.
Sau khi ra khỏi căn chung cư, bèn nhìn thấy một chiếc xe đậu dưới bậc thang.
Trợ lý Tư đứng bên cạnh chiếc xe, dường như đã đợi anh được một lúc rồi.
Sau khi trợ lý Tư nhìn thấy anh bước xuống, bèn cất tiếng gọi tổng giám đốc Phương, rồi nhanh chóng mở cửa sau.
Trợ lý Tư ngồi vào ghế lái, cầm lòng không đậu mà nói: “Hồi sáng này tổng giám đốc Phương… anh dũng thật! Anh ở nhà cô Dương, à không phải, ở nhà cô Phương lâu như vậy, các hai người đã về với nhau rồi phải không?”
Phương Tinh Nghị nhíu mày, gương mặt lộ ra vẻ lạnh lùng: “Sao lại hỏi câu này, rảnh rỗi lắm à?”
Thật sự tái hợp mới tốt.
Trợ lý Tư vừa lái xe, vừa miêu tả lại chuyện hồi sáng cho anh nghe: “Tổng giám đốc Phương, anh không biết đâu, chuyện anh cướp hôn đã lên Hot Search của facebook đó, cả cái facebook đều đang thảo luận tin này, hệ thống máy chủ tê liệt luôn rồi!”
“…”
“Má ơi! Tổng giám đốc Phương anh có biết không, tôi đã điều ba nhóm đi xử lý tin tức, còn phải điều thêm hai nhóm đi chặn trước cửa bệnh viện, đến tận trưa mới có thể đè xuống được,hành chúng tôi đến mức muốn tê liệt cả người luôn rồi.”
Thấy anh ta nói chuyện đến nỗi nước miếng văng tung tóe, bắn hết lên vô lăng, người có thị lực vô cùng tốt như Phương Tinh Nghị nhìn thấy hết cả, gương mặt bộc lộ ra vẻ ghét bỏ: “Ngày mai cậu lái xe qua tiệm 4S rửa đi.”
“Tôi mới rửa hồi hai tuần trước rồi mà, vẫn còn chưa dơ đâu!”
Phương Tinh Nghị nhìn anh ta, gương mặt không có bất kỳ cảm xúc gì: “Tôi kêu cậu đi rửa thì cứ đi rửa đi, thích cãi bướng đến vậy à!”
“Rửa rửa ạ! Ngày mai sẽ đi rửa ngay.” Trợ lý Tư không hiểu tại sao ông chủ lại nổi giận, nói chung chỉ cần không cãi bướng là được rồi: “Vậy, lúc tổng giám đốc Phương dắt bà xã đi bệnh viện khám mới biết vợ mình có thai đó ạ?”
Thật ra trợ lý Tư cũng không muốn hỏi, nhưng anh ta vô cùng tò mò.
Phương Tinh Nghị vắt chéo chân uể oải ngồi trên ghế, hờ hững cất tiếng hỏi: “Sao đấy, cậu đã biết trước rồi à?”
“Cũng được xem là thế.” Trợ lý Tư ấp úng nói: “Lúc ấy cô nhà nói đứa trẻ là của…”
“Của tôi.”
Trợ lý Tư ngạc nhiên: “Thật vậy à? Hóa ra cô nhà lừa tôi sao?”
Cái đệch, anh ta thấy Dương Yến và Hứa Cung Diễn sắp sửa làm đám cưới nên cứ nghĩ đứa bé là con của Hứa Cung Diễn đấy chứ.
Phương Tinh Nghị ừm một tiếng, rồi đắc ý nói: “Sinh ba.”
“Đm!” Trợ lý Tư hít một hơi khí lạnh, suýt chút nữa đã lạc tay lái. “Cô nhà mang thai giỏi đến vậy à?”
“Nói năng kiểu gì đấy?” Người đàn ông ấy lạnh lùng lườm anh ta, rồi hừ một tiếng: “Trợ lý Tư này, cậu nhìn cậu xem, rõ ràng đã theo tôi nhiều năm như vậy nhưng vẫn kém cỏi, tôi đã có con rồi, cậu còn chưa có bạn gái.”
“Tổng giám đốc Phương, vợ là do anh cướp từ hôn lễ về mà anh còn mạnh miệng…”
Trợ lý Tư muốn nói: “Anh còn mạnh miệng mỉa mai tôi à” nhưng đột nhiên lại cảm thấy không khí lạnh bao phủ bên cạnh mình.
Anh ta run run rẩy rẩy, lại tức sợ hãi đổi giọng: “Dạ dạ, tổng giám đốc Phương có phúc lắm!”
Đến lúc này không khí lạnh tỏa ra từ người Phương Tinh Nghị mới tan bớt, anh nhàn nhạt nói: “Không biết cách ăn nói thì im miệng đi, không ai nghĩ cậu là đồ câm đâu.”
“…”
Trợ lý Tư thầm thì: “Nói không chừng tôi còn cưới sớm hơn cả tổng giám đốc Phương anh thì sao!”
“Cậu nói cái gì đấy?” Phương Tinh Nghị dỏng tai lên nghe trọn những lời anh ta nói: “Cậu có bạn gái thật à?”
Thấy Phương Tinh Nghị hỏi như vậy, trợ lý Tư cũng không tiện tiếp tục giấu giếm: “Đúng vậy, tôi với Triệu Dịch Hân đang yêu nhau, cũng đã đưa cô ấy về ra mắt ba mẹ luôn rồi, bây giờ đang suy nghĩ xem khi nào nên cầu hôn cô ấy đây.”
Phương Tinh Nghị nghe thấy thế, lông mày càng nhíu chặt hơn: “Cậu với Triệu Dịch Hân đang yêu nhau à?”
“Bọn tôi mới yêu nhau hơn một tháng.”
Đúng thật là trước đây anh ta và Triệu Dịch Hân làm rất nhiều chuyện mờ ám, nhưng khoảng một tháng rưỡi trước anh ta tỏ tình với Triệu Dịch Hân, cô ấy mới đồng ý quen anh.
Trợ lý Tư không hiểu Phương Tinh Nghị hỏi như vậy là có ý gì, anh ta nhìn vào kính chiếu hậu, thấy Phương Tinh Nghị nhăn mày, trong lòng thầm thấy thấp thỏm: “Tổng giám đốc Phương, anh sẽ không nói là cấm yêu đương trong công sở đâu ha?”
Phương Tinh Nghị giơ tay chống cằm, đôi mắt sâu thăm thẳm, không biết đang suy tư điều gì.
Trợ lý Tư cảm thấy như mình đang bị dày vò vậy, anh ta lại gọi thêm một tiếng: “Tổng giám đốc Phương?”
“Cậu yêu ai là chuyện riêng của cậu, tôi không can thiệp được.” Phương Tinh Nghị uể oải nói, ánh mắt không vương chút ý cười nào: ” Chỉ cần cậu không để tình yêu làm ảnh hưởng đến công việc là được.”
Khóe miệng trợ lý Tư giật giật.
Còn không biết ông chủ nhà ai nói muốn đi công tác, kết quả lại chạy đến đám cưới của người ta cướp dâu!
Phương Tinh Nghị nhìn ra phong cảnh bên ngoài cửa sổ, lạnh nhạt hỏi trợ lý Tư: “Chuyện bên Hải Nguyên Quốc Tế giải quyết ra sao rồi?”
“Đã tìm ra địa chỉ IP của người gửi rồi, ở một nhà máy điện bỏ hoang.” Nói đến đây, trợ lý Tư bèn cảm thấy hổ thẹn, giọng nói cũng nhỏ đi trong vô thức: “Tôi đã điều tra nhân viên của chúng ta và nhân viên của Hải Nguyên Quốc Tế, nhưng không có kết quả gì cả.”
Dường như Phương Tinh Nghị đã lường trước sẽ nhận được câu trả lời như vậy, gương mặt anh vẫn không có vẻ bất mãn: “Đối phương là một kẻ rất gian xảo, cứ từ từ điều tra là được, còn phía La Tử Úy thì sao?”
“Thưa tổng giám đốc Phương, tôi đã giải quyết ổn thỏa chuyện này rồi!” Trợ lý Tư không còn căng thẳng quá nữa, bình tĩnh báo cáo lại cho anh: “Tôi tìm người động tay động chân trong tối, tịch thu toàn bộ tài sản của nhà La Tử Úy, bao gồm những căn nhà trọ bọn họ mở.”
“Tôi lại thẩm vấn riêng lẽ một vài đầu bếp làm trong nhà bếp của gia đình La Tử Úy, sau hai ngày tra hỏi, cuối cùng đã có đầu bếp thừa nhận cố ý bỏ thuốc giúp máu lưu thông tốt vào trong canh.”
Hóa ra lúc đầu bếp giúp Phương Tinh Nghị nấu canh thì nhận điện tin nhắn nặc danh điện thoại, đối phương kêu hắn ta bỏ thêm một loại thuốc được chỉ định vào canh, làm xong sẽ trả cho hắn 300 triệu, tên đầu bếp ấy ham tiền nên đã làm theo những gì được bảo.
Trợ lý Tư tiếc nuối nói: “Nhưng tiếc là tài khoản của đối phương lại là tài khoản nặc danh bên nước ngoài, chúng tôi vẫn còn chưa điều tra ra được.”
“Cũng chỉ có mỗi Kỷ Gia Trí mới có thể cài người bên cạnh tôi trong im lặng mà thôi.” Phương Tinh Nghị tìm ra được những đầu mối quan trọng trong lời nói của trợ lý Tư.
Gương mặt anh trở nên u ám, giọng nói cũng trầm thấp: “Chắc hẳn là người của Kỷ Gia Trí đã điều tra ra chuyện Dương Yến có thai, rồi nói với anh ta thai nhi trong bụng là của Hứa Cung Diễn.”
Trợ lý Tư lập tức nhận ra vấn đề: “Kỷ Gia Trí và Hứa Cung Diễn đang tranh giành Kxilier, vốn dĩ ba của bọn họ đã thiên vị Hứa Cung Diễn, nếu như Hứa Cung Diễn có vợ con thì sẽ tạo thành uy hiếp lớn cho anh ta.”
“Tổng giám đốc Phương, trước đây La Tử Úy dám đi kiện cô nhà, anh nói xem có phải Kỷ Gia Trí âm thầm ra chỉ thị cho kẻ khác làm hay không?”
Phương Tinh Nghị không trả lời, càng lúc anh càm trở nên u ám.
Tất nhiên có thể là vậy, Kỷ Gia Trí dám ra tay với Dương Yến ngay dưới mí mắt anh, còn có cái gì mà anh ta không dám?
“Cho dù La Tử Úy chỉ là con cờ của người khác, nhưng cô ta đã đụng chạm đến giới hạn của tôi.” Ánh mắt Phương Tinh Nghị trở nên hung ác: “Nhận tiền của tôi mà còn dám làm ra những chuyện như vậy, bản thân cô ta không biết thương tiếc tính mạng của mình.”
Anh nghe nói Dương Yến bị bắt nhốt mười ngày trong một căn phòng chật hẹp, không thể làm được bất cứ thứ gì.
Cô đang mang thai, những hôm bị giam giữ đã phải chịu dày vò đến mức nào cơ chứ.