CHƯƠNG 372: TÔI SẼ KHÔNG ĐỂ MÌNH CÔ CỰC KHỔ
Cô vừa rửa mặt xong đi ra ngoài thì nghe được tiếng gõ cửa.
“Tôi dậy rồi, có chuyện gì sao?” Dương Yến lễ phép hỏi một câu.
Người giúp việc nói: “Cô Dương, mời cô đến phòng ăn dùng cơm, sau đó đến phòng làm việc của ông chủ, ông có việc phân phó.”
“Được, tôi biết rồi.”
Dương Yến không muốn mặc chiếc váy nặng nề như ngày hôm qua, cô thay một bộ quần áo. Sau khi xuống đến phòng ăn, cô thấy Hứa Cung Diễn đã ngồi ở đó, cả phòng ăn cũng chỉ có mình anh.
Hứa Cung Diễn kéo ghế giúp cô.
Sau khi ngồi xuống, Dương Yến mới thấp giọng hỏi anh: “Chỉ có chúng ta, ba anh và Kỷ Gia Trí không ăn hả?”
“Trước bữa ăn ba anh nhận được một tập tài liệu, tức giận đi lên lầu rồi.” Hứa Cung Diễn rót cho cô một cốc sữa bò, không để ý nói: “Một lát sau cũng gọi anh ta vào phòng rồi.”
“Anh nói tập tài liệu đó?”
“Ừ.”
“Tốc độ nhanh thật.” Nhưng mà cũng có lợi cho bọn họ. Dương Yến nói: “Vừa rồi người giúp việc nói, bảo tôi ăn cơm xong thì đến phòng làm việc của ba anh. Anh có phải cũng đến không?”
Thấy Hứa Cung Diễn gật đầu, dường như Dương Yến có chút không chờ kịp: “Ăn nhanh lên một chút, ăn xong đi xem Kỷ Gia Trí chịu khổ! Chúng ta có giành được quyền thừa kế hay không, phải xem anh ta rồi.”
Thấy cô đáng yêu như vậy, Hứa Cung Diễn thấp giọng cười cười.
Ăn trưa xong, hai người cùng đi đến phòng làm việc của Bác Nội Nhĩ. Vừa đến cửa, Dương Yến nhìn qua cánh cửa hơi khép lại, thấy Bác Nội Nhĩ vung tay tát mạnh lên mặt Kỷ Gia Trí.
“Thằng khốn, đã nói không cho phép kinh doanh đen tối này, anh xem lời tôi nói như gió thoảng qua tai đúng không?”
Hứa Cung Diễn gõ cửa một cái: “Ba, chúng con có thể vào không?”
“Vào đi!”
Hứa Cung Diễn và Dương Yến đi vào, trông thấy tài liệu rơi đầy trên mặt thảm, vẻ mặt Bác Nội Nhĩ giận dữ, hiển nhiên là vô cùng tức giận. Mà Kỷ Gia Trí đang rũ mắt đứng trước mặt ông ta.
Hứa Cung Diễn nhặt một phần tài liệu lên, hỏi: “Ba, làm sao vậy?”
“Con tự nhìn xem!” Bác Nội Nhĩ ném tài liệu trên bàn cho Hứa Cung Diễn, cả giận nói: “Anh con vì kiếm tiền mà không từ thủ đoạn, những việc làm ăn phi pháp như thế cũng làm!”
Kỷ Gia Trí liếm liếm đôi môi tê dại, thẳng lưng nói: “Ba, bây giờ không giống trước kia. Việc làm ăn như thế gia tộc Filier cũng đã làm rồi. Lẽ nào ba muốn bị loại khỏi nhóm gia tộc sao?”
“Anh im miệng cho tôi!” Bác Nội Nhĩ lại quăng thêm một cái tát: “Tôi đã nói với các anh, việc kinh doanh làm thế nào cũng được, nhưng đừng có đụng đến những việc làm ăn phi pháp này!”
Hứa Cung Diễn làm bộ nhìn tài liệu một chút, nói với Kỷ Gia Trí: “Anh, em biết anh muốn lôi kéo nhân lực, nhưng mà anh lại không nghe ba mà đi làm ăn kiểu này là lỗi của anh.”
Ánh mắt Kỷ Gia Trí lạnh lẽo nhìn về phía anh: “Cậu nghĩ tôi không biết đây là do cậu làm sao?”
“Anh Tắc Lặc Tư, ăn có thể ăn bậy, nhưng nói thì không thể nói lung tung.” Dương Yến nói: “Anh cảm thấy Khúc Bạc Diên hãm hại anh, tôi lại cảm thấy anh đang tính kế khiến Khúc Bạc Diên từ bỏ quyền thừa kế đấy.”
“Ở đây không có chuyện của cô!” Kỷ Gia Trí hung ác nói.
“Tắc Lặc Tư!” Bác Nội Nhĩ dồn sức vỗ bàn một cái, giận dữ nói: “Nó là bạn gái của em trai anh, anh gào lên với một đứa con gái làm gì?”
Sau đó, ông ta đưa mắt nhìn Hứa Cung Diễn và Kỷ Gia Trí: “Hai anh em các anh, còn tranh đấu ác liệt hơn anh em của mười mấy gia tộc kia, thể diện của tôi cũng bị các anh làm mất hết rồi!”
Hứa Cung Diễn và Kỷ Gia Trí im lặng không lên tiếng.
Bác Nội Nhĩ chống hông đi lại trong phòng làm việc một lúc lâu, sau đó nói với Hứa Cung Diễn: “Anh con phạm sai lầm, không thể tha thứ được. Ba cho con một cơ hội, cho con cơ hội giành quyền kế thừa của Khắc Tư Lợi Nhĩ.”
“Ba.” Kỷ Gia Trí nhìn Bác Nội Nhĩ: “Ba quá thiên vị cậu ta!”
Bác Nội Nhĩ cười nhạt: “Tôi thiên vị? Nó có phạm sai lầm nghiêm trọng như anh không? Hay anh muốn tôi lấy lại quyền thừa kế từ tay anh, tặng Khắc Tư Lợi Nhĩ cho người khác?”
Kỷ Gia Trí không lên tiếng, sắc mặt tối tăm.
Hứa Cung Diễn tiến lên một bước: “Ba, chỉ cần con có thể có quyền thừa kế, bất kể là khó khăn gì, con đều có thể giải quyết.”
Bác Nội Nhĩ lấy một tập tài liệu từ trong ngăn kéo ra, sau khi ký tên liền đưa nó cho Hứa Cung Diễn.
“Hai tháng sau là Theking”sparty lần thứ mười. Rất nhiều người của các gia tộc đều đến dự. Chỉ cần những người có tên trong danh sách này ký tên vào tài liệu này, ba sẽ tuyên bố lại tư cách quyền thừa kế Khắc Tư Lợi Nhĩ của con .”
Cuối cùng, ông ta nói thêm: “Ba mệt rồi, muốn rút khỏi tập đoàn. Sau này sẽ tiến hành đánh giá xem trong hai đứa ai có năng lực tiếp quản Khắc Tư Lợi Nhĩ hơn. Đương nhiên, Khúc Bạc Diên, điều kiện tiên quyết là con giành được quyền thừa kế, nếu không thì sẽ chỉ đánh giá một mình anh trai con, con không có quyền được phân chia Khắc Tư Lợi Nhĩ!”
Dương Yến nhíu mày.
Thật không biết Bác Nội Nhĩ thiên vị Hứa Cung Diễn hay là muốn hại anh.
Sau khi Kỷ Gia Trí biết, nhất định sẽ trăm phương nghìn kế cản trở việc những chính khách ký tên lên tài liệu này. Như vậy, nếu Hứa Cung Diễn muốn giành quyền thừa kế một lần nữa, nhất định sẽ rất khó khăn.
Hứa Cung Diễn không do dự nhận lấy tài liệu, gật đầu: “Ba yên tâm, con nhất định sẽ làm được.”
“Được rồi, cút hết ra ngoài đi!”
Mấy đứa con đều không khiến người ta bớt lo, Bác Nội Nhĩ vừa thấy đã phiền, đuổi mọi người ra ngoài.
Lúc rời đi, Dương Yến vô tình thấy một bức tranh rất lớn treo trên vách tường. Trong tranh là một người phụ nữ với dung mạo tuyệt đẹp, ánh mắt dịu dàng, chính là Miya Diệc trước khi bị hủy dung!
Cô oán hận nghĩ thầm, nếu không phải người đàn ông này bất chấp tranh đoạt, Phương Tinh Nghị cũng sẽ không mất đi ba mẹ, và tất nhiên không liên quan gì đến Hứa Cung Diễn, cũng sẽ không có những chuyện khiến người ta đau đầu này.
Hứa Cung Diễn thấy bước chân cô có chút yếu ớt liền đỡ cô một chút: “Có phải lại muốn nôn không?”
“Tôi không sao.”
Chạm phải ánh mắt ân cần của anh, lồng ngực Dương Yến đau nhói.
Vừa rồi cô không nên nghĩ như vậy. Nếu như thân phận của Hứa Cung Diễn thay đổi, bọn họ cũng không thể gặp được nhau, quỹ đạo cuộc đời cô nhất định cũng sẽ thay đổi.
Cũng sẽ không gặp được người đàn ông tình cảm chân thành.
“Hứa Cung Diễn, cảm ơn anh.” Dương Yến nói lời cảm ơn từ đáy lòng: “Nếu như không gặp được anh, sau này tôi cũng sẽ không gặp được Phương Tinh Nghị…. còn cả bạn bè của tôi nữa. Cuộc sống của tôi cũng sẽ không phong phú đầy màu sắc như vậy.”
Hứa Cung Diễn nghe vậy, trong lòng có chút cô đơn, đôi mắt xanh lam dừng trên người cô.
“Anh cũng vậy.”
Nhưng anh lại hối hận không gì sánh được. Bởi vì anh đã tự tay cắt đứt sợi dây liên kết giữa anh và cô, anh không thể kéo lại được nữa.
Nếu sớm biết rằng thời gian sẽ làm thay đổi tất cả, anh có liều mạng cũng nhất định sẽ không buông tay.
“Được rồi, không nói chuyện này nữa.” Dương Yến mím môi, hai người sánh vai đi về phía trước. Cô hỏi: “Trong danh sách có những ai? Có quan hệ tốt với anh không?”