CHƯƠNG 311: ANH TỪ BỎ QUYỀN THỪA KẾ KEARSLEY
Dương Yến trêu chọc nói: “Văn Thù thật giỏi, tôi thấy lúc kết hôn, cậu có thể gọi hai mươi sáu bạn gái cũ tới, thật náo nhiệt!”
“Tôi trả lời xong rồi, tiếp đi! Lại lần nữa!”
Lục Văn Thù biết phụ nữ không dễ chọc, lúc cô tức giận, bạn nhất định không thể cùng cô ấy đối kháng, cho nên khuôn mặt tươi cười chuyển đề tài, kêu gọi mọi người tiếp tục chơi.
Mọi người tiếp tục.
Lần này khung xanh dưới ngón tay Lục Văn Thù đổi màu hồng.
“Cuối cùng cũng tới lượt tôi xả giận rồi!” Mày anh nhảy lên, giống như xả giận.
Lục Văn Thù cắn răng, quay đầu về phía Dương Yến.
Anh không quên Dương Yến vừa trêu chọc anh, có cơ hội, đương nhiên muốn báo thù!
Dương Yến cũng không sợ, chỉ bĩu bĩu môi: “Tới đi, tôi chọn lời thật lòng.”
Lục Văn Thù cười đê tiện: “Chị hai, không đổi sao?”
“Tôi nếu chọn đại mạo hiểm, lỡ cậu kêu tôi hôn một người đàn ông ở đây thì làm sao?” Dương Yến cười lạnh: “Tôi còn không biết tính cậu sao? Lời thật lòng!”
“Được, theo chị!” Lục Văn Thù sờ sờ cằm cố suy nghĩ, sau đó cười ha ha nói: “Em nghe nói chị hai cùng Mộ Dịch Chung kết hôm một năm, chỉ là trên hộ khẩu mà thôi…”
Mắt Dương Yến giật một cái.
Khóe môi Lục Văn Thù toét khóe miệng, khuôn mặt tươi cười rạng rỡ: “Xin hỏi chị hai và anh hai lần đầu tiên ở đâu?”
“Lão tứ.” Phương Tinh Nghị lên tiếng.
“Anh ba anh không thể bảo vệ người!” Lục Văn Thù cãi: “Em chỉ cho chị hai cơ hội, chị nói chọn lời thật lòng, cho nên em hỏi gì, chị hai đều phải trả lời, đây là quy tắc trò chơi!”
“Được, tôi trả lời.” Dương Yến lắc lắc tay, kêu Phương Tinh Nghị đừng xen tay, tai đỏ lên: “Lần đầu tiên của chúng tôi là ở khách sạn Châu Tế.”
“À…” Lục Văn Thù kéo dài tiếng, mập mờ nói: “Chẳng trách chị hai lại thích đi khách sạn Châu Tế như vậy, thì ra đó là nơi đáng để làm hồi ức a!”
Phương Tinh Nghị một chân đá qua.
Chân dùng mười phần sức, đá Lục Văn Thù thiếu chút nữa kêu ra tiếng.
Vì Lục Văn Thù đê tiện, nên mấy người phía sau Dương Yến, bất kể là ai thắng, đều chỉnh anh.
Lục Văn Thù chọn đại mạo hiểm, thì kêu anh đi tìm một người đàn ông trong đại sảnh, nhảy cho đối phương xem, còn không thì nói với đối phương mười lần tôi là gay.
Nếu anh chọn lời thật lòng, thì hỏi anh mối tình đầu là ai, làm qua việc xấu gì, vân vân… ngay cả Lâm Thanh Dung cũng cùng mọi người chỉnh anh.
Một vòng oanh tạc, Lục Văn Thù cơ bản muốn năm trong quan tài.
Anh coi như rõ ràng rồi, cho dù đắc tội tiểu nhân thì cũng không thể đụng đến bạn gái của bạn!
Lúc họ có cùng kẻ thù thật đáng sợ.
Kim trên điện thoại tiếp tục xoay, mấy giây sau, khung xanh dưới tay Dương Yến đổi đỏ.
Tay Lục Văn Thù run run, bị đám người tra tấn có chút sợ rồi, sợ sệt nói với Dương Yến: “Đây cái gì, chị hai tôi thật sự biết sai rồi, tôi chọn lời thật lòng…”
Dương Yến cười lên: “Xem cậu sợ như vậy, tôi lại không chọn cậu.”
“Thật sao?” Lục Văn Thù lập tức vui ra mặt: “Vậy cảm ơn ơn không giết của chị hai!”
Dương Yến đem ánh mắt hướng tới Phương Tinh Nghị.
Phương Tinh Nghị cũng nhìn cô, trên mặt hiện lên chút cười: “bà Phương muốn anh chọn gì?”
“Chơi hơn một tiếng rồi, mệt rồi, em cũng không muốn làm khó anh.” Dương Yến nói, ánh mắt sáng gian xảo: “Em còn chưa từng nghe ông Mộ hát, hôm nay hát cho em nghe một bài đi!”
“Em đồng ý! Em cũng chưa từng nghe anh hai hát.”Lục Văn Thù giơ tay tán thành: “Nhưng chị hai, chị phải chuẩn bị thật tốt, em cảm thấy anh hai hát chẳng ra sao cả.”
Phương Tinh Nghị bất đắc dĩ nói: “Anh thật sự chưa từng hát, đổi cái khác đi.”
“Không đổi, em muốn nghe anh hát.” Dương Yến kéo người đàn ông khỏi sofa: “Anh ngũ âm không giỏi không sao cả, thiết bị trên sân khấu rất đầy đủ, đi đi!”
Lúc này, trợ lý Tư ra ngoài nghe cuộc điện thoại rất lâu đã quay về.
“giám đốc Dương.”
Phương Tinh Nghị nhìn trợ lý Tư sắc mặt nghiêm trọng, giống như có chuyện muốn nói, cùng mọi người nói một tiếng, từ trên ghế đi ra.
Sau khi hai người đến góc ít người, Phương Tinh Nghị hỏi: “Có chuyện gì?”
“Tôi vừa nhận được tin tức, Hứa Cung Diễn từ bỏ quyền thừa kế Kearsley.” Trợ lý Tư thấp giọng nói: “Chuyện này lên báo sáng của nước Y, xem ra là thật.”
Nghe xong, Phương Tinh Nghị nhíu mày: “Anh ta từ bỏ, Kearsley là của Kỷ Gia Trí.”
“Đúng vậy.”Trợ lý Tư gật đầu: “Kỷ Gia Trí mấy lần muốn giết anh ta, anh ta đăng báo từ bỏ quyền thừa kế, mấy người chính khách nổi tiếng đó cũng sẽ không thừa nhận anh ta, không phải cho Kỷ Gia Trí cơ hội giết anh ta sao?”
Phương Tinh Nghị trầm tư một lát, nặng nề mở miệng: “Hứa Cung Diễn chịu đựng dưới tay Kỷ Gia Trí hai mươi mấy năm, không dễ gì lấy được quyền thừa kết Kearsley, không thể nào từ bỏ như vậy.”
“giám đốc Dương, ý anh là…”
“Anh ta nhất định làm giao dịch gì đó với Kỷ Gia Trí.” Phương Tinh Nghị con người trầm trầm, phân phó Tư Trình: “Điều tra. Kearsley không thể để Kỷ Gia Trí có được.”
Từ lúc Kỷ Gia Trí dùng một trăm triệu thuê người giết Dương Yến, Phương Tinh Nghị đã kết thù với anh ta, đương nhiên sẽ không đứng yên nhìn Kỷ Gia Trí có được Kearsley.
Lại cái nữa, Phương Thị đang bắt đầu khai thác thị trường Châu Âu, cần nhân mạch, mà Châu Âu là thị trường chủ yếu của Kearsley, Kỷ Gia Trí nếu là nắm quyền, điều đầu tiên sẽ ra tay với Phương Thị.
Trợ lý Tư đáp một tiếng.
“Còn có một chuyện, giám đốc Dương.” Trợ lý Tư nói: “Hứa Cung Diễn đáp máy bay hình như muốn đi thành nam.”
Phương Tinh Nghị trầm mặt: “Hắn nên quay về nước Y!”
Thật muốn ép anh tự mình ra tay sao?
Trợ lý Tư nhún nhún vai, đem điện thoại cho anh xem: “Tôi nhận được email của Hứa Cung Diễn, Anh ta nói đi thành nam xử lý một số chuyện, xử lý xong sẽ về nước Y.”
“Cậu phái người đi xem.” Nghĩ tới những lời của Dương Yến, Phương Tinh Nghị vẫn dừng hai bước: “Nhìn xem anh ta muốn làm gì, hễ anh ta xử lý xong thì lập tức đưa anh ta về.”
Hai anh em nhà Kearsley tranh đấu, anh sẽ không cho Dương Yến bị cuốn vào.
“Dạ.” Nghe ông chủ nhà mình nói vậy, trợ lý Tư biết không cần về NewYork nữa, trong lòng vui vẻ: “Vậy tôi hiện tại quay về thành nam…”
Phương Tinh Nghị cắt lời anh ta: “Về thành nam không gấp, cậu biết hát không?”
“A?” Trợ lý Tư nhất thời không phản ứng kịp.
“Biết hát không?”
“Biết thì biết…”Trợ lý Tư gãi gãi sau đầu, có chút xấu hổ: “Nhưng hát không tốt, giám đốc Dương muốn nghe tôi hát à?”
Phương Tinh Nghị nhìn lên sân khấu, lại nhìn mấy người chỗ ghế ngối.