Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Nam Thần Nhà Tôi

CHƯƠNG 11: MỘT NĂM HÔN NHÂN TÍNH LÀ GÌ

Không lay chuyển được khẩn cầu của mẹ Dương, Dương Yến đành đồng ý gửi cho em trai chút tiền. Vì còn phải đi làm nên cô tìm một hộ tá đến chăm sóc mẹ Dương hai tư giờ tới tận khi mẹ Dương xuất viện.

Làm xong mọi thứ đến khi Dương Yến về nhà đã hơn tám giờ tối.

Dương Yến day day huyệt Thái Dương, lúc đi vào mới phát hiện xe Phương Dịch Chung đỗ trước cổng, bước chân sững sờ dừng lại ở đó, rồi cô thấy cánh cửa được mở cửa ra.

Phương Dịch Chung ra trước sau đó là bà Lục Liên , khuôn mặt đầy ắp ý cười đang kéo tay một cô gái nói gì đó.

Dương Yến nhìn kỹ lại, người con gái kia chính là cấp trên của Phương Dịch Chung.

Nháy mắt, máu từ chân dồn thẳng lên đầu, Dương Yến toàn thân rét run, tức đến răng cũng phát run.

Anh ta lại dám ngang nhiên đưa tiểu tam về nhà?

Rất nhanh sau đó Dương Yến đã bình tình trở lại, đứng vào góc tường chờ Phương Dịch Chung hôn người con gái kia xong còn để cô ta lái xe hắn về rồi đợi hắn vào nhà, lúc này cô mới bước ra.

Mở cặp sách ra, bên trong là đơn ly hôn đã được cô chuẩn bị xong từ nửa tháng trước.

Những ngày tháng như này cô chịu đựng đủ rồi.

Sau khi Dương Yến vào nhà, thấy Phương Dịch Chung và Lục Liên đang cười cười nói nói, đầu mày cuối mắt Lục Liên đều là ý cười dường như có chuyện gì rất vui vậy. Cô nắm chặt hai tay lại.

“Phương Dịch Chung, mẹ.” Dương Yến đứng ở cửa vừa thay giày vừa nói: “Mẹ con không khỏe phải vào viện, con ở viện với mẹ một lúc nên mới về muộn.”

“Vợ.” Phương Dịch Chung lo lắng đi tới, đưa vali của cô cho người làm, đau lòng nói: “Em đi New York công tác đã đủ mệt rồi, sao không gọi anh đến chăm sóc mẹ cho?”

“Vừa đúng lúc em quay về lại nghĩ đến một chuyện nho nhỏ, anh cũng bận nên em tự mình đi vẫn hơn.” Dương Yến cười: “Hơn nữa em đã tìm cho mẹ một hộ tá rồi, đừng lo lắng.”

“Vợ anh vất vả rồi.” Phương Dịch Chung muốn hôn lên má cô.

Dương Yến không cảm xúc tránh né, chỉ nói: “Em đói rồi, chúng ta ăn cơm trước đi.”

Nhưng nhà ăn vẫn chưa chuẩn bị cơm tối.

Phương Dịch Chung nhanh chóng nói: “Hôm nay anh về sớm, đói quá nên đã để nhà bếp chuẩn bị bữa tối sớm hơn, anh và mẹ đã ăn rồi. Em xem muốn ăn gì thì bảo người làm nấu cho.”

Dương Yến vừa đoán liền biết bữa cơm tối trước đó là người phụ nữ kia, Phương Dịch Chung và cả mẹ chồng cô cùng nhau ăn.

Cô hung hăng cắn môi, nói đúng lúc cũng không muốn ăn nên không ăn nữa.

Dương Yến lên lầu, để đơn ly hôn vào tủ đầu giường, định đợi Phương Dịch Chung lên thì nói chuyện với anh ta nhưng không ngờ đến khi cô tắm xong mà Phương Dịch Chung vẫn chưa lên.

Cô nghĩ Phương Dịch Chung lại tới phòng cho khách ngủ nên cầm theo đơn ly hôn tới phòng cho khách.

Phòng tắm của phòng dành cho khách sáng đèn, tiếng nước chảy róc rách từ bên trong truyền ra, Phương Dịch Chung đang tắm. Dương Yến nhặt quần áo dưới đất lên định bỏ vào giỏ quần áo.

Chiếc điện thoại màu đen từ chiếc túi nào đó rơi ra, nằm trên thảm nhung.

Cô và Phương Dịch Chung trước nay đều không có thói quen xem điện thoại đối phương đó là vì tin tưởng nhau. Nhưng lúc này Dương Yến rất muốn biết Phương Dịch Chung và người phụ nữ kia bình thường nói với nhau những gì.

Trước kia Dương Yến từng nhìn thấy Phương Dịch Chung nhập mật khẩu nên rất dễ dàng mở được khóa điện thoại, nhìn thấy biểu tượng ứng dụng Mensenger cô chần chừ một lát rồi mới nhấn vào.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!