Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com


Bước sang tuần mới, Bách Nam cực kỳ thản nhiên... tiếp tục cúp tiết.

Điện thoại nhỡ của cha mẹ đã lên đến mười mấy cuộc, cậu chỉ nhìn lướt qua, tiếp tục công việc làm dở trên tay.

Body của búp bê ⅓ cơ bản đã hoàn thành, bây giờ cậu đang mài phần mặt, làm xong hết cần thời gian khoảng nửa ngày, sau đó là kiểm tra độ căng và xịt nước đắp thêm đất, xịt nước đắp đất xong phải mài nhẵn những chỗ lồi lõm, tiếp tục xịt, lại mài... Tóm lại bước này rất rườm rà, cần nhiều kiên nhẫn.

Đắp rồi lại mài, sau khi hài lòng mới tiến hành nhào nặn... Khoan đã, khách hàng này muốn làm búp bê bằng đất sét hay bằng resin* nhỉ?

*Resin: Hợp chất hóa học nhân tạo có thành phần từ nhựa thông, sau khi từ dạng lỏng đông cứng thành dạng rắn sẽ trở thành một vật liệu đàn hồi, có độ bền cao, là chất liệu phổ biến để đúc mô hình figure và làm búp bê, ưu điểm nhuộm màu tốt, kết cấu chắc chắn hơn gốm hoặc nhựa PVC.

......Hình như chưa có nói.

Bách Nam thả tờ giấy nhám xuống, rửa sạch tay, mở máy tính lên shop online.

Sau đó......thấy một đống đơn hàng ào ào kéo tới.

Bình thường shop online này phải mấy ngày mới có một đơn, bỗng dưng một ngày đẹp trời bị một đám dân có tiền chạy vào tất tay.

Bách Nam run rẩy nhấn vào ô thông báo tin nhắn không ngừng nhấp nháy.

[ Mẹ Ban Uy Vũ Khí Phách: Con dâu tương lai à, bác giới thiệu cho mấy khách hàng rồi nhé, đều là các dì quen biết, cháu cứ tiếp đãi như bình thường là được. ]

[ Mẹ Cát: Chủ shop ơi, thứ này làm bằng gì thế, nhìn đáng yêu quá, dì muốn một bộ【 link 】]

[ Tưởng Phu Nhân: Úi, bộ quần áo búp bê này may đẹp quá, là để cho BJD mặc nhỉ? Dì muốn mua cái này 【 hình ảnh 】]

[ Em Tô: Nam Nam đúng không? Dì là dì Tô đây, dì chuẩn bị mua bộ thú bông mười hai con giáp, bao giờ thì con giao hàng được? Còn mấy bộ đồ trà mini này dùng để làm gì thế, dì không hiểu lắm. ]

[ Bà Chủ Nhà Họ Dịch: 【 hình ảnh 】Con dâu nhà họ Ban ơi, bộ đồ ăn này là cháu tự nung đấy à? Hoa văn xinh đẹp quá, đồ sứ xương* nghĩa là gì thế, dì muốn mua một bộ, sau khi gửi đơn hàng rồi mình làm gì tiếp theo? ]

*Sứ xương (Bone China): Một loại sành sứ xuất phát từ nước Anh vào TK18, thành phần làm từ tro xương động vật, cao lanh và đá khoáng. Đây là loại sứ cao cấp nhất do ít tạp chất và được loại bỏ các thành phần gây hại cho sức khỏe, có độ thấu quang cao, mỏng nhẹ và bóng đẹp, độ bền cao chống sứt mẻ. Loại sứ này hay được dùng làm ấm tách, dụng cụ uống trà, khay bánh, hũ kem...



......

Bách Nam nhìn một dãy cửa sổ chat, dở khóc dở cười.

Cậu lấy di động gọi điện thoại cho Ban Ngọc. Không ngoài dự đoán, quả nhiên địa chỉ cửa hàng là do hắn nói cho mẹ Ban, bà dạo quanh shop một vòng, cực kỳ kinh ngạc, sau đó lại tiếp tục giới thiệu cho đám chị em thân thiết.

Cứ như vậy, chỉ một lúc sau đơn đặt hàng đã chất cao một chồng.

Ban Ngọc rất hài lòng với kết quả này, "Không cần cảm ơn, thân là đồng chủ tiệm... Đúng rồi, vì sao cửa hàng của em không có ai quản lý? Không thuê người chăm sóc khách hàng à?"

Đúng là không có, khách hàng quá ít, hơn nữa mặt hàng lại đặc biệt, shop online này luôn chỉ có một mình Bách Nam tự quản lý.

Ban Ngọc kinh ngạc, sau đó bắt đầu nổi giận, cuối cùng lại bực mình đau lòng —— quá là ngốc, không biết tìm người hỗ trợ gì cả, cái gì cũng tự mình làm, muốn bản thân mệt chết luôn sao?

Sau đó...... Cửa hàng nhỏ có nhân viên chăm sóc khách hàng đầu tiên kiêm Bà chủ tiệm —— Tiểu Ngọc.

Bách Nam cười nhìn nhân viên mới tinh Tiểu Ngọc, ngẫm nghĩ một lúc, đổi tên cửa hàng thành "Nam Gia Hữu Ngọc".

Ban Ngọc là người đầu tiên phát hiện ra sự thay đổi, bàn tay cầm chuột cứng đờ, vành tai phiếm hồng, xụ mặt đánh chữ lạch bạch.

[ Tiểu Ngọc: Anh không phải bà chủ tiệm, em mới phải! ]

Bách Nam bật cười ra tiếng, tắt trang web đi, gọi điện thoại cho mẹ Ban.

Mấy vị khách hàng mẹ Ban giới thiệu có lẽ toàn là tấm chiếu mới trong làng mua hàng online, order rất có vấn đề, đối với thú chơi doll và đồ handmade cũng cái biết cái không, chỉ thấy đẹp liền muốn mua... Tóm lại, cậu không muốn lừa tiền mấy dì trung niên không hiểu biết giá cả thị trường.

Khúc Văn Hân nghe cậu nói xong, mừng đến mất kiểm soát, vung tay ném ra một dãy số WeChat.

Bách Nam rất ít dùng WeChat, nhưng vẫn có tài khoản. Cậu vào account bấm kết bạn, được kéo sang một group chat.

[ Mẹ Ban Uy Vũ Khí Phách: Ra đây hết đi nào, con dâu tôi tới rùi đây, mọi người có thắc mắc gì cứ hỏi cháu nó nha. ]

[ Mẹ Cát: Nam Nam con tới đúng lúc quá, hóa ra nhận nuôi doll là một chuyện nghiêm túc như thế, trước đây dì sơ suất, con yên tâm, dì sẽ chăm sóc tốt cho búp bê con làm. Dì nghe Văn Hân nói có thể đặt làm riêng, dì muốn một đứa mặt giống con gái dì, có được không? ]

[ Em Tô: Dì đi tra cứu sương sương, người ta nói ai chăm búp bê đều gọi là 'mẹ nhỏ' phải không? Đám trẻ con bây giờ biết chơi quá, chúng mình già rồi. ]

[ Tưởng Phu Nhân: Ông xã dì nói mấy bộ đồ này thiết kế khá lắm, nhưng đường may hơi thô, Nam Nam có muốn học không, để dì kêu chồng dì dạy cho. ]

......

Bách Nam yên lặng xóa đi dòng "Chào các dì" trên khung thoại, buông điện thoại xuống, mở ứng dụng WeChat trên máy tính, rà soát đơn hàng, bắt đầu cẩn thận trả lời từng câu hỏi cho các dì.

Phái nữ trời sinh không có sức chống cự lại những đồ vật đáng yêu, một khi bọn họ đã bị một thứ xinh đẹp hấp dẫn sẽ vô thức tìm kiếm những thứ khác cùng loại, càng tìm càng thích, cái này thích, cái kia cũng thích, làm sao bây giờ? Mua, mua hết!

Hai tiếng đồng hồ sau, lòng hiếu kỳ của các phú bà đã được thỏa mãn đầy đủ, bọn họ mở shop online lần nữa, lướt qua một loạt hàng hóa xinh đẹp bày bán, bắt đầu động tay.

Đã chăm doll sao có thể không mua quần áo xinh đẹp lộng lẫy!

Quần áo có rồi, sao lại không mua thêm trang sức phụ kiện tinh xảo tương xứng!

Trang sức phụ kiện có rồi, ấy da, chiếc ghế sô pha bé xíu này làm tỉ mỉ quá, mua thôi!

Cho dù không hứng thú với thú chơi búp bê thì... Úi, món đồ chơi này tinh xảo quá, đúng lúc có thể mua cho cháu trai làm quà sinh nhật... Khoan đã, bộ trà cụ này không tệ nha, mua về ủ trà hoa chắc chắn rất đẹp!

Tóm lại cứ mua mua mua đi!

Bách Nam làm mới giao diện shop online, nhìn thấy một chồng đơn hàng mới, lại đỡ trán.

Cậu ngây thơ cho rằng sau khi phổ cập xong kiến thức chăm sóc búp bê gì đó, các dì sẽ ngại phiền không muốn mua nữa, kết quả... Cậu đã quá xem thường trình độ tiếp thu những thứ xinh đẹp và máu mua sắm nhiệt tình của hội phụ nữ.

Ở biệt thự, mẹ Ban cười tủm tỉm thả điện thoại xuống, trong lòng cho Bách Nam một hàng tick xanh —— có đứa con dâu này, mang ra ngoài thật thể diện!

Trên lầu hai, phòng Ban Ngọc.

Nhân viên chăm sóc khách hàng vừa nhậm chức Tiểu Ngọc đang tiếp đón vị khách đầu tiên trong sự nghiệp của mình.

[ Dung Tây: Bạn là nhân viên mới à, chủ shop có đó không? ]

Ban Ngọc xụ mặt, nhìn qua một lượt những điều cần lưu ý khi tiếp khách, cẩn thận đánh chữ.

[ Tiểu Ngọc: Chào bạn, chủ shop không online, chắc đang bận nói chuyện với mẹ chồng rồi. ]

[ Dung Tây:... ]

Hả? Ba chấm là có ý gì? Ban Ngọc liếc tờ hướng dẫn lần nữa, nhíu mày, chẳng lẽ là do mình không thêm icon "hun" cuối câu sao? Mấy cái hôn hít gì đó không phải chỉ có người yêu vợ chồng mới làm với nhau à?

...... Khách hàng bây giờ quá không biết xấu hổ! Hôn với hít cái gì, đi về tự hôn vợ mình đi chứ!

Không đúng, chẳng lẽ tên này từng "hôn" Nam Nam?

Ban Ngọc sầm mặt.

[ Dung Tây: Thế bao giờ chủ shop mới online? ]

[ Tiểu Ngọc: Không biết, dù sao hôm nay sẽ không lên mạng! ]

Yên lặng kéo dài.

Ban Ngọc bình tĩnh lại, bắt đầu thấp thỏm —— Tiêu rồi, hắn sẽ không dọa khách của Nam Nam chạy mất đấy chứ.

[ Dung Tây: Nếu chủ shop không có ở đây, vậy phiền bạn giúp tôi chuyển lời một chút. Mấy hôm trước tôi có đặt làm búp bê tỉ lệ ⅓, lúc ấy yêu cầu làm giống nhất có thể, sợ là bản vẽ không rõ ràng, tôi gửi thêm hình ảnh phụ kiện chi tiết, đưa cho chủ shop tham khảo hộ tôi 【 hình ảnh 】【 hình ảnh 】【 hình ảnh 】]

Không dọa chạy! Hai mắt Ban Ngọc sáng bừng, vội xóa tin nhắn xin lỗi Bách Nam soạn cho, nhào vào trước máy tính. Hình ảnh Dung Tây cung cấp rất rõ ràng, đủ hai loại mặt phẳng và hình 3D. Ban Ngọc xem xét kỹ, lại cân nhắc lời khách hàng một chút, dò hỏi.

[ Tiểu Ngọc: Bạn muốn làm giống nhất có thể? ]

[ Dung Tây: Đúng vậy. ]

[ Tiểu Ngọc: Đá quý trên quyền trượng nên dùng ngọc tủy*, đá giống hồng ngọc gắn trên ngai vàng nên dùng mã não**, độ chân thật đại khái là 80%, nếu muốn đạt đến trình độ 100%, chúng tôi có thể thay thế bằng ngọc lục bảo và hồng ngọc huyết bồ câu***. ]

*Chalcedony - ngọc tủy 玉髓: tên một loại đá thạch anh trong suốt nhiều màu



**Mã não:



***Hồng ngọc huyết bồ câu - pigeon blood ruby: là loại đá quý thuộc họ corundum, màu đỏ được gọi chung là ruby, màu xanh gọi chung là sapphire, trong số đó 'huyết bồ câu' là loại ruby quý giá và đắt đỏ nhất do có màu sắc rực rỡ và ánh quang đẹp nhất.



Tịch Dung ở bên kia màn hình yên lặng lau mồ hôi lạnh, chủ cái shop nhỏ này không chỉ có tay nghề tốt, hình như còn rất...giàu.

[ Dung Tây:...... Không cần, dùng ngọc tủy và mã não là được rồi. ]

Ban Ngọc hơi thất vọng, vì sao lại không chọn ngọc lục bảo và hồng ngọc huyết bồ câu! Không lấy mấy thứ đó sẽ không tăng được lợi nhuận lên mức tối đa!

—— Đồ keo kiệt!

[ Dung Tây:?]

[ Tiểu Ngọc: Tôi sẽ chuyển lời. ]

Ban Ngọc giận dỗi đẩy máy tính sang một bên. Vốn muốn giúp Nam Nam kiếm một món hời, kết quả...Không vui! Cực kỳ không vui!

Sau khi Bách Nam nghe Bạn Ngọc mất tự nhiên giải thích xong, bàn tay cầm di động run rẩy.

"Dung Tây nói dùng ngọc tủy và mã não?"

"Đúng vậy." Ban Ngọc cạy cạy vỏ điện thoại, giọng không vui, "Anh kiến nghị bên kia dùng ngọc lục bảo và hồng ngọc huyết bồ câu nhưng khách không chịu, không phải anh cố ý làm hỏng chuyện đâu."

Nước mắt bi thương của Bách Nam chảy thành sông, vô lực giải thích, "Không, Tiểu Ngọc, anh không làm hỏng chuyện, ngược lại giúp em làm thịt khách hàng khá lắm. Đá quý gắn lên quyền trượng và ngai vàng em định dùng pha lê giả, thứ đó mua một cân chỉ mất 35 tệ thôi."

"...... Không làm hỏng?" Hai mắt Ban Ngọc từ từ sáng lên, không cạy điện thoại nữa, giọng nói vui hẳn, "Thế, tức là anh giúp em kiếm tiền rồi đúng không?"

"Đúng vậy." Giọng cậu mang theo ý cười, ngọc tủy và mã não đắt hơn pha lê, đương nhiên giá trang sức có thể hô lên cao ngất, tuy không nhiều lắm nhưng đúng là có lời.

Ban Ngọc vô cùng phấn khởi, "Hừ, anh đã nói có thể chăm sóc em rồi mà, ừm, mặt nào cũng chăm được."

—-------------------

Lời tác giả:

Ban Ngọc: Tôi muốn thông báo cho toàn thế giới, shop online này được Ban thị bọn tôi thầu rồi!

Bắt đầu cố gắng kiếm tiền nào.

—------------------

(Tự nhiên nhớ ai đó đã từng tuyên bố "Ai rồi cũng chơi ngải thôi":))

Vừa đồng cảm vừa ghen ghét với các phú bà thổ hào trong truyện này quá, may mà đồng lương còm cõi của tôi chỉ nuôi được kumabông chứ tôi khum có tiềng chơi cái thứ cao cấp như dị OTL
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!