“Vậy bây em nói cho anh biết, theo phương án này, giai đoạn đầu rốt cuộc chúng ta phải đầu tư bao nhiêu mới có thể đạt được trạng thái hoàn mỹ nhất như em nói?” Diệp Lăng Thiên lại châm một điều thuốc hỏi.
“Rất đơn giản, giai đoạn đầu, cần 4500 tỷ tiền vốn, chúng ta sẽ xây dựng tất cả công ty trong một lần, bao gồm tất cả, khoảng 3900 tỷ, để lại hơn 600 tỷ dự phòng, thực hiện các công việc khác, bao gồm việc chi trả maketing thị trường thử nghiệm và các loại gắn liền với kênh phân phối, cùng với tiền lương của nhân viên, v.v.
Công ty của chúng ta xây dựng xong đến khi chúng ta đạt được điều kiện sản xuất, ít nhất phải mất bảy đến tám tháng.
Sau tám tháng, chúng ta có thể bắt đầu sản xuất, nhưng đầu tiên chúng ta phải sản xuất số lượng ít, sau đó bắt đầu hướng đến những kênh phân phối mà chúng ta đã bàn bạc xong từ lúc đầu để cung cấp hàng hóa, chúng ta cần khoảng 2 tháng để phán đoán phản ứng của thị trường và tự mình điều chỉnh.
Sau đó chúng ta cần 3 tháng để tiến hành chuẩn bị hàng hóa, khoảng thời gian này là giai đoạn chỉ để sản xuất.
Sau ba tháng chuẩn bị hàng hóa, thời gian này chúng ta cần phải tiến hành đầu tư giai đoạn 2, số tiền vốn lần này khoảng 1500 tỷ, bởi vì chúng ta cần đặt kênh phân phối và quan hệ xã hội một cách toàn diện, sau đó ngay lập tức đưa sản phẩm của chúng ta ra mắt.
Ba tháng sau, phải đầu tư giai đoạn thứ 3, số tiền đầu tư lần này là 3000 tỷ, khoản chi phí này về cơ bản không dùng để đầu tư vào quảng cáo và chi trả chi phí của quảng cáo trước khi có hiệu ứng.
Em dự tính, sau khi đầu tư vào quảng cáo 3 tháng, sẽ có được hiệu quả rõ ràng, mà lúc này cũng là công ty thực phẩm của chúng ta bắt đầu thu được lợi nhuận và đi đúng hướng.
Vì vậy nói cách khác, chúng ta bắt đầu tính từ bây giờ, bây giờ là cuối tháng 6, bắt đầu tính từ tháng 7, tháng 7 sẽ đầu tư giai đoạn 1 là 4500 tỷ, sau 10 tháng tức là khoảng tháng 5 năm sau, tiến hành đầu tư giai đoạn 2, số tiền đầu tư là 1500 tỷ.
Giai đoạn ba sẽ vào khoảng 3 tháng sau, tức là vào tháng 8, tháng 9 năm sau, số tiền đầu tư là 3000 tỷ.
Em tính toán tổng thể một chút.
Khoản đầu tư 4500 tỷ lần một chắc chắn sẽ không thể thiếu được.
1500 tỷ đầu tư lần 2, bởi vì thời gian chuẩn bị là 10 tháng, mà dựa trên lợi nhuận của công ty cung cấp dịch vụ ăn uống và công ty bảo vệ, thu nhập ròng 1 năm có thể đạt đến khoảng 4500 tỷ, mà trong thời gian một năm, số tiền có thể cung cấp cho chúng ta, dưới tình huống không đầu tư những thứ khác có thể đạt đến 2700 tỷ.
Nói cách khác, số tiền đầu tư giai đoạn 1, chúng ta thiếu 2100 tỷ, lần đầu tư thứ 2 không thành vấn đề, lần đầu tư thứ 3 thiếu 1800 tỷ.
Đây chính là kết hoạch hoàn hảo nhất.” Lý Vũ Hân chậm rãi nói.
“Em làm rõ ràng như vậy sao? Em đã làm đề án từ lâu rồi sao?” Diệp Lăng Thiên có chút ngạc nhiên khi trong một khoảng thời gian ngắn như vậy Lý Vũ Hân có thể tính ra một sổ kế toán phức tạp như vậy.
“Anh cho là mỗi ngày em đang làm gì? Lúc đang chuẩn bị công ty thực phẩm, em đã làm rất nhiều đề án, mà đây là đề án đầu tiên cũng chính là đề án hoàn hảo nhất.” Lý Vũ Hân lườm Diệp Lăng Thiên.
“Nói cách khác, bây giờ chúng ta tổng cộng vẫn còn thiếu 3900 tỷ, đúng không?” Diệp Lăng Thiên suy nghĩ một lúc rồi hỏi.
“Đúng, là như thế, nếu như bây giờ chúng ta có thể có đủ 3900 tỷ này, vậy thì tất cả đều không thành vấn đề, em có thể đảm bảo chắc chắn công ty thực phẩm sẽ thành công, ít nhất sẽ không xuất hiện tình trạng thiếu vốn và đóng cửa.
Nhưng vấn đề là, bây giờ chúng ta đập nồi bán sắt cũng chỉ có thể có được 2400 tỷ, đi đâu kiếm được nhiều tiền như vậy một lúc? Bây giờ phương án mà chúng ta thực hiện là phương án thứ hai của em, cũng chính là phương án đầu tư dần dần.
Theo phương án bây giờ của chúng ta, giai đoạn đầu đầu tư 2400 tỷ, chúng ta có thể làm xong tất cả các thiết bị cần thiết cho việc sản xuất của công ty, v.v, mười tháng sau đầu tư giai đoạn 2 là 900 tỷ, một năm sau tiến hành đầu tư giai đoạn ba, số tiền đầu tư khoảng 1800 tỷ.
So sánh với phương án thứ nhất, số tiền của kênh mua sắm khoảng 600 tỷ, số tiền quảng cáo khoảng 900 tỷ, số tiền còn lại vẫn cần phải dùng cho xây dựng cơ sở hạ tầng còn lại, trong lòng anh cũng hiểu rõ, 600 tỷ tiền phí của kênh mua sắm và 900 tỷ tiền phí quảng cáo với 1500 tỷ tiền phí kênh mua sắm và 3000 tỷ tiền phí quảng cáo căn bảo không phải là một chuyện, hiệu quả có thể đạt được chắc chắn không bằng 1/5, nhưng, vấn đề không lớn, không phải là không thể giải quyết, sau này chúng ta vẫn có thể tiếp tục đầu tư thêm, có khoản thứ 4, khoản thứ 5, đến khi đạt được hiệu quả thị trường quản cáo và điều kiện của kênh xuất hàng, phương án thứ nhất sau khoảng một năm sẽ đạt được hiệu quả này, mà phương án thứ hai thời gian có thể phải lùi đến 2 năm rưỡi.
Về tổng thể đầu tư mà nói, tổng số tiền đầu tư của phương án thứ nhất khoảng 9000 tỷ, mà tổng đầu tư của phương án thứ hai 7200 tỷ, hai cái chênh lệch tương đối lớn, nhưng dưới tình huống chúng ta không có đủ tiền vốn, đây là phương án hoàn hảo nhất.
Thời gian 4 năm không dài, với tư cách là một xí nghiệp sản xuất thực phẩm, thời gian 4 năm mới bắt đầu có lợi nhuận cũng không tính là muộn, tốn gần 3 năm, đầu tư thêm 3000 tỷ cũng không tính là thua lỗ, đều có thể chấp nhận được.
Anh cũng không cần phải nghĩ quá nhiều, sở dĩ em không nói với anh những cái này vì nói cũng không có tác dụng gì, đỡ cho anh nghĩ nhiều giống như bây giờ.
Bây giờ trong lòng anh có phải cảm thấy rất đau khổ?
Nhưng làm kinh doanh vốn dĩ là như vậy, sao có thể có được phương án thập toàn thập mỹ chứ? Tiền vốn luôn luôn là vấn đề quan trọng nhất của xí nghiệp, không có xí nghiệp nào là không thiếu tiền vốn, chuyện em nói với anh, những chuyện này đều là tình huống bình thường, biết không? Đừng nghĩ nhiều nữa.
Được rồi, em còn có việc, em đi trước đây.” Cuối cùng ngược lại là Lý Vũ Hân an ủi Diệp Lăng Thiên, sau đó thu dọn những thứ trên bàn chuẩn bị rời đi.
“Vũ Hân, theo như anh thấy, khác biệt giữa phương án thứ nhất và phương án thứ hai không chỉ đơn giản là thời gian 3 năm và số tiền chênh lệch 1800 tỷ, thực ra nhiều hơn chính là tỉ suất thành công 30% kia.
Độ nguy hiểm của phương án thứ hai lớn hơn rất nhiều so với phương án thứ nhất, bởi vì làm theo phương án thứ hai, hai công ty khác của chúng ta phải tiếp tục cung cấp máu cho công ty thực phẩm trong vòng 4 năm, đây là một phương án rất nguy hiểm.” Diệp Lăng Thiên nói với Lý Vũ Hân.
“Nguy hiểm là có, nhưng vẫn nằm trong phạm vi có thể kiểm soát, hơn nữa còn có một điều nữa, trong 4 năm này, hai công ty kia không thể có sự phát triển vượt bậc, vì không có năng lực đầu tư, nhưng em đã làm đánh giá toàn diện, so với lợi nhuận mà 4 năm sau công ty thực phẩm mang lại mà nói, tất cả những điều này đều xứng đáng, bốn năm sau, cả công ty bắt đầu tiến vào giai đoạn phát triển nhanh chóng vì có công ty thực phẩm.” Lý Vũ Hân lại phân tích..