*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Đặng Trang.
Beta: Tinh Niệm
Hắn tiếp tục đi tới gần, duỗi tay nhẹ nhàng sờ sờ đầu nàng.
Cười đầy mị hoặc
"Ta có thể có được ngày hôm nay, đều là công lao của ngươi."
Nếu như lúc hắn nói, trong mắt có một chút cảm kích, nói không chừng Tô Yên sẽ tin.
Đáng tiếc, đôi mắt đen nhánh kia phẳng lặng như mặt hồ mùa đông.
Tô Yên sờ cổ của mình, hỏi một vấn đề rất thực tế.
"Còn muốn uống nữa không?"
Hoa Khuynh cúi đầu, môi mỏng dán vào cần cổ Tô Yên, chỗ đó có một dấu răng vô cùng sâu.
Mỗi ngày ở chỗ đó, hắn đều cắn một ngụm.
Hắn là dược nhân.
Mặc dù bách độc bất xâm nhưng trong thân thể luôn có độc.
Vốn bị hắn cắn một cái thì không có gì, nhưng mà ngày ngày đều bị cắn, độc trong cơ thể hắn đã sớm truyền tới cơ thể nàng.
Mơ hồ có thể nhìn thấy vết cắn kia đã hơi chuyển sang tím.
Khi độc mãn tính tiến vào trong cơ thể nàng, ngày qua ngày tuần hoàn, cho đến một ngày độc xâm nhập vào trong lục phủ ngũ tạng, chỉ có con đường chết.
Nếu không chú ý, sẽ nhìn không ra.
Muốn giải độc, cũng không tính là việc gì khó.
Nhưng hắn không nghĩ sẽ giải độc cho nàng đâu.
Nghĩ đến đây, hắn cười nhạt, sát lại gần tai Tô Yên gọi một tiếng
"Ân nhân..."
Âm thanh có chút giễu cợt, Tô Yên chỉ cảm thấy bên tai có hơi ngứa.
Muốn trốn tránh, lại bị hắn gắt gao ấn chặt bả vai, sâu kín nói một tiếng
"Cảm ơn."
Nói xong mới buông lỏng tay ra.
Lúc này, âm thanh của Tiểu Hoa vang lên trong đầu:
"Leng keng, hoàn thành nhiệm vụ kịch bản, yêu cầu ký chủ trợ giúp nam chính Hoa Khuynh tìm được Thánh Khí "Lời nguyền Medusa(*)".
Tên này vừa nghe đã biết không phải thứ gì tốt.
Nhưng đối với Hoa Khuynh mà nói thì lại là đại bảo bối.
Hoa Khuynh vào trong sơn động thay một bộ y phục rồi đi ra.
Đây là quần áo mà hắn mang theo trong túi không gian.
Một thân bạch y, viền thêu hoa mai được ở phía trước vạt áo.
Vốn dĩ là ôn nhu nho nhã, nhưng mặc trên người hắn lại mang theo phóng khoáng, cổ áo bị nới rộng ra không ít so với nguyên bản.
Hơn nữa khí chất của hắn bây giờ đã thay đổi hoàn toàn, không còn là người ôn nhu lương thiện, tích cực hướng về phía trước nữa.
Liếc mắt nhìn một cái đều toát lên sự lười biếng đầy câu dẫn dụ hoặc.
Đặc biệt là đôi mắt phượng kia hơi hơi hướng lên, khi ngậm ý cười, cũng thật chọc người.
Cũng chính là cái tính cách này, làm cho người ta nuốt không nổi.
Tô Yên lên tiếng
"Chúng ta phải đi rồi sao?"
Ánh mắt Hoa Khuynh chăm chú nhìn Tô Yên.
"Sao ngươi biết ta sẽ rời đi?"
Tô Yên nói là chúng ta.
Mà Hoa Khuynh nói lại là chính hắn.
Tô Yên nghiêm túc đáp lại
"Không phải đã thay ý phục gọn gàng rồi sao? Chẳng lẽ không đi?"
Hoa Khuynh nhìn Tô Yên trong chốc lát, lười nhác nói:
"Ân nhân thật thông minh."
Nói rồi hắn đi đến khe núi bên ngoài.
Tô Yên đi theo phía sau hắn, nhắm mắt yên tĩnh làm cái đuôi.
Cái khe này cũng không phải khe núi bình thường.
Nó là một cái mê cung, có cái tên rất chuẩn xác là "Vô Hồi Cốc".
Có đi mà không có về.
Nơi ngày thường bọn họ phát ngốc, chính là vị trí trung tâm của cái khe núi này.
Tô Yên đi theo sau cách Hoa Khuynh mấy mét.
Lúc đi ra ngoài, ước chừng một nén nhang sau, Hoa Khuynh dừng bước, quay đầu nhìn Tô Yên.
Vẫn cười nhạt như cũ
"Đi theo ta làm gì?"
Tô Yên thành thành thật thật trả lời
"Muốn đi theo chàng."
Hoa Khuynh nhìn Tô Yên một hồi, không nói gì xoay người tiếp tục đi về phía trước.
Tiến lên một chút nữa chính là chỗ nguy hiểm nhất, tên là Mê cốc.
Sở dĩ có tên gọi như vậy là bởi vì địa thế nơi đây có chút đặc biệt, qua nhiều năm đã hình thành nên khí độc, có tác dụng làm mê hoặc thần trí con người.
Dễ dàng khiến cho con người bị lạc trong trạng thái hoảng hốt, lo sợ, rồi từ từ đi đến cái chết.
Tô Yên nhìn sương khói trước mặt, dựa gần vào Hoa Khuynh.
Khi đi vào bên trong, nàng đã tính che miệng mũi lại để không bị ảnh hưởng.
Nhưng rất nhanh, nàng bắt đầu rơi vào trạng thái mất bình tĩnh.
_______________________________
* Medusa
Trong thần thoại Hy Lạp, Medusa là một con quỷ vô cùng hung dữ. Theo truyền thuyết, trước kia Medusa đã từng là một người phụ nữ xinh đẹp, có mái tóc bồng bềnh cực kì quyến rũ. Vì thế Medusa đã tự mãn cho rằng mình còn đẹp hơn nữ thần Athena.Sắc đẹp của Medusa đã thu hút Poseidon. Khi Poseidon theo đuổi, Medusa đã chạy đến đền thờ Athena và nghĩ rằng ở đây, cô sẽ được nữ thần bảo vệ. Nhưng dù cô có cầu xin Athena thì Medusa vẫn không thể thoát khỏi tay Poseidon.
Sau đó, Athena biến nàng Medusa thành nữ quỷ có khả năng hóa đá bất cứ ai nhìn vào đôi mắt chết người đó, biến mái tóc tuyệt đẹp của nàng thành thân rắn; tay của Medusa làm bằng đồng, móng sắc hơn dao. Từ đó, Medusa trở thành nữ quỷ khủng khiếp, chẳng ai còn dám đến gần Medusa. Nhưng có một điều đặc biệt là Medusa không bao giờ làm hại phụ nữ.