Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

NAM CHỦ BỆNH KIỀU, SỦNG LÊN TRỜI

Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh Niệm

Cuối cùng, Tô Yên gật đầu đồng ý.

"Được"

Tô Vân nhận điện thoại, sau đó liền rời đi, chỉ hẹn với Tô Yên gặp mặt tại tập đoàn K, thuận tiện sai trợ lý đưa cho Tô Yên hai tấm thẻ nhân viên.

Tô Yên cầm thẻ đi xuống bãi đỗ xe ngầm, nhìn Quân Vực đang ngồi ở ghế lái phụ.

Đúng lúc này Quân Vực cũng ngẩng đầu lên.

Hai người nhìn nhau.

Quân Vực không nói gì, chỉ yên lặng cột chặt đai an toàn.

Tô Yên ngồi vào ghế lái.

Lên tiếng

"Em còn chút chuyện phải làm."

Quân Vực sửng sốt, sau đó cúi đầu không nói lời nào.

"Lần này Tiểu Quai định cho anh bao nhiêu viên kẹo để đuổi anh đi?"

Hắn thấp giọng nói một câu.

Thật làm người ta nghe mà đau lòng.

Chỉ sợ toàn thế giới này chỉ có một mình hắn mới có thể vận dụng kỹ thuật biến âm làm cho người nghe đau lòng đến như vậy.

Tô Yên cũng không phải là đi làm việc không đàng hoàng mà cố ý vứt hắn ở đây. Chỉ là có việc đột xuất, cô muốn nhanh chóng giải quyết xong việc này.

Kết quả là đồng chí Quân Vực không thèm nói lý luôn.

Tiểu Hoa nhỏ giọng mở miệng

"Tô phó tổng, cô vợ nhỏ của chị cáu kỉnh. Nếu không, chị hôn ngài ấy hai cái xem ngài ấy có chịu nghe lời hay không?"

Tiểu Hoa khinh bỉ bộ dạng này của Quân Vực.

Ngoại trừ làm ký chủ đau lòng, chẳng nhẽ không có chiêu gì mới mẻ hơn sao?

Được rồi, Tiểu Hoa không thể không thừa nhận, chiêu này của Quân Vực Đại Nhân vô cùng hữu ích.

Dù sao Quân Vực Đại Nhân rất thành công khi dùng trêи người ký chủ.

Tô Yên lên tiếng

"Em đã đáp ứng người ta, phải làm cho xong."

Quân Vực ngẩng đầu, liếc mắt nhìn Tô Yên một cái

"Em đã nói sẽ đối xử thật tốt với anh mà...."

"Em đối xử với anh không tốt sao?"

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

"Tiểu Quai cảm thấy sao?"

Hắn vừa hỏi vặn, Tô Yên liền tua lại ký ức mấy ngày nay.

Tuy rằng bọn họ luôn ở cùng nhau, nhưng Tô Yên bận rộn làm dự án, cho nên hiếm khi nói chuyện với hắn, huống chi đến tiếp xúc tứ chi.

Tô Yên lên tiếng

"Chờ em làm xong chuyện này thì có thể nghỉ ngơi."

Nói xong, cô lấy một tấm thẻ nhân viên Tô thị đưa cho hắn.

"Anh có muốn đeo cái này không?"

Quân Vực nhìn qua, sau đó cầm lấy dây đeo vào cổ.

Hắn cũng không nói một lời nào, trực tiếp cam chịu muốn chạy theo sau Tô Yên.

Tô Yên đeo một tấm thẻ khác vào cổ mình, sau đó khởi động xe, xuất phát đến tập đoàn K.

Hình như có Tô Yên ngồi bên cạnh, tâm tình của Quân Vực tốt hơn không ít.

Tô Yên vô tình nhìn lướt qua cánh tay hắn.

"Hôm nay anh không đổi thuốc có đúng không?"

Tô Yên vừa hỏi, giọng nói của vị nào đó liền trở nên phá lệ u oán

"Tiểu Quai còn nhớ đến chuyện của anh sao? Tiểu Quai chỉ kém chút nữa là ôm máy tính đi ngủ."

Tô Yên

"Ách ······"

Cô bị Quân Vực phản bác cho không nói nên lời, đành trầm mặc lái xe.

Rất nhanh liền tới trụ sở của tập đoàn K ở thành phố X.

Bởi vì tập đoàn K không có chi nhánh công ty ở thành phố X, thế nên liền thuê một tầng lầu tạm thời làm văn phòng làm việc.

Tô Yên dừng xe lại.

Cô thấy Quân Vực cúi đầu, không biết đang suy nghĩ điều gì.

Tô Yên tháo dây an toàn, nhìn hắn, cất tiếng gọi

"Quân Vực."

Quân Vực chậm rãi ngẩng đầu lên.

Tô Yên kéo cà vạt của hắn, kéo người lại gần đây.

Sau đó, chụt một cái, hôn lên.

Quân Vực sửng sốt, tức khắc liền rất vui vẻ.

Nhưng miệng thì vẫn nói

"Tiểu Quai cảm thấy hôn anh một cái liền có thể đuổi ảnh đi sao?"

Tuy rằng hắn nói như vậy, nhưng không còn bộ dáng u oán như vừa nãy nữa.

Xuống xe, Tô Yên nắm tay Quân Vực đi vào trong.

Mí mắt hắn nhấc lên một chút, nhìn động tác tự nhiên của Tô Yên, cánh môi hồng gợi lên.

Hắn chính là thích cô thân mật với mình như vậy.
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!