Sáng sớm hôm sau, Cao Đông đến phòng làm việc, còn chưa tới năm phút, Trương Nhất Ngang và đội trưởng Trần đã cùng đến, cuống quýt nói: "Anh cả, vụ án của Lâm Tiêu đã phát hiện ra tình hình nghiêm trọng."
Cao Đông hơi ngả người về phía sau, khép mắt lại và hít một hơi thật sâu, rồi mở mắt ra, bình tĩnh hỏi: "Là thế nào?"
Trương Nhất Ngang nói: "Anh cả, trong máy quay camera giám sát cầu thang máy có manh mối, tôi đoán Lâm Tiêu tám phần là lành ít dữ nhiều rồi."
Anh ta lập tức lấy ra một chiếc laptop, mở một file video trong số đó, kéo ra giữa, nói: "Đây là hình ảnh khi Lâm Tiêu trở về nhà. Anh ta dừng xe ở bãi gửi xe tầng ngầm, tiến vào cầu thang máy dưới tầng ngầm, sau đó đi lên tầng 3, về nhà."
Máy quay camera để ở trên nóc cầu thang máy, hướng xuống dưới, quay được đỉnh đầu người.
Trong video, cửa cầu thang máy mở ra, tiếp đó một người nam giới bước vào, anh ta ấn nút ở bên cạnh cửa thang máy, cầu thang máy hướng lên trên, sau mười mấy giây, anh ta bèn bước ra khỏi cầu thang máy. Trong khoảng thời gian đó, người này từng hơi ngước đầu lên, trong video có thể nhìn khá rõ gương mặt của anh ta.
Cao Đông hỏi: "Đây chính là Lâm Tiêu à?"
Đội trưởng Trần nói: "Đúng vậy, chúng tôi đã tìm đồng nghiệp trong đơn vị anh ta để nhận diện, chắc chắn người này chính là Lâm Tiêu."
Cao Đông nhìn thời gian, nói: "Vậy tức là, 6 giờ 37 phút tối anh ta đã tiến vào trong cầu thang máy."
"Đúng vậy, thời gian tiến vào trong tiểu khu là 6 giờ 30 phút hơn một chút, thời gian này và thời gian xe ô tô của anh ta tiến vào tiểu khu là trùng khớp."
Cao Đông gật đầu: "Được, tiếp theo thì sao?"
Trương Nhất Ngang tắt đoạn video này, mở ra một video khác, kéo đến đoạn giữa, thời gian trên đó hiển thị là ngày 11 tháng 12, cũng chính là ngày hôm sau sau khi bị mất tích. Thời gian là 1 giờ sáng, cũng chính là quá nửa đêm.
Hình ảnh trong đó, trong cầu thang máy không có ai cả, lúc này, hình ảnh khẽ lay động một chút, chắc là cầu thang máy bắt đầu vận chuyển, sau mười mấy giây, cửa cầu thang máy mở ra, cách mấy giây sau, một đồ vật được đẩy vào trong thang máy.
Đây là một thùng rác cỡ lớn màu vàng cam có nắp đậy, chính là loại vẫn để ở dưới khu nhà trong rất nhiều tiểu khu, dưới đáy có bốn chiếc bánh, những người dân sinh sống trong đây vứt rác hằng ngày vào bên trong, nhân viên dọn vệ sinh sẽ đẩy thùng rác đi đổ.
Chiếc thùng rác này tiến vào cầu thang máy không lâu, cầu thang máy bèn đóng cửa, đồng thời không có ai bước vào.
Cao Đông vội hét một tiếng: "Dừng lại, hãy quay hình ảnh về phía trước một chút, chiếc thùng rác này sao không có ai mà có thể chạy vào được?"
Anh cảm thấy hơi kỳ lạ, giống như là đang xem phim ma, nửa đêm sao lại mọc ra một thùng rác, thùng rác tự mình lại có thể di chuyển vào trong thang máy.
Hình ảnh được quay trở lại, dùng chế độ quay chậm, lúc này trên màn hình hiện ra ở cửa cầu thang máy một cánh tay đẩy thùng rác vào, sau khi đẩy chiếc thùng rác vào trong cầu thang máy, người đó đứng ở bên ngoài cửa không bước vào, tiếp đó một lúc sau, cửa thang máy tự động đóng lại.
Cao Đông chỉnh cảnh quay đến chỗ bàn tay đó, tỉ mỉ nhận diện, trên bàn tay này còn đeo cả găng tay cao su, ống tay áo nhìn trông như là trang phục của người lao động. Nhưng hình ảnh chỉ quay được đến khuỷu tay, phía bên trên cánh tay cũng không nằm trong phạm vi máy camera quay tới, càng không thể nói đến gương mặt của người này rồi.
Cao Đông bật tiếp đoạn video, hơn một phút sau, hình ảnh lại bị rung động, rõ ràng cầu thang máy lại một lần nữa di chuyển.
Qua mười mấy giây sau, cửa cầu thang máy lại mở ra, một bàn tay lại thò vào, kéo thùng rác ra. Vẫn là bàn tay đeo găng tay cao su đó, vẫn là chỉ quay được đến cánh tay, không thể quay được đến khuôn mặt.
Cao Đông hạ giọng nói: "Việc này là thế nào nhỉ?" "Anh cả, anh hãy nhìn xuống bên dưới." Anh ta tắt file video này, mở một file video tiếp theo. Lúc này thời gian hiển thị là 1 giờ 30 phút ngày 11 tháng 12.
Sau khi khung cảnh rung động, cửa thang máy lại được mở ra, lại là thùng rác này bị đẩy vào. Chỉ có điều, thùng rác lần này có điểm khác biệt so với lần trước, lần trước nắp của thùng rác được đóng kín, lần này trong thùng rác đựng đầy những chiếc túi nilon vứt rác màu đen, túi nào cũng căng phồng, đến nỗi không đóng được nắp.
Trôi qua khoảng hơn một phút, sự việc tương tự lại xảy ra, bàn tay đó lại kéo thùng rác ra ngoài, từ đầu đến cuối, máy quay camera chỉ quay được đến bàn tay này, không quay được chủ nhân của bàn tay.
Trương Nhất Ngang nói: "Anh cả, chúng tôi đã kiểm tra hết toàn bộ máy giám sát của một ngày sau đó, không còn thấy Lâm Tiêu xuất hiện, anh ta đã trở về nhà, không thể nào cứ thế bốc hơi biến mất được, tôi nghi ngờ anh ta đã bị bắt, nhét vào trong thùng rác đó và chuyển xuống. Anh nhìn này, đêm hôm khuya khoắt không có công nhân dọn vệ sinh làm việc chứ, và cái người đẩy thùng rác đó từ đầu đến cuối không để lộ khuôn mặt vào trong máy quay camera giám sát, rõ ràng hắn nắm rất rõ vị trí của máy quay, hơn nữa hắn cũng không dám lộ diện. Lần đầu tiên, hắn chắc là dừng xe ở trong bãi đỗ xe dưới tầng ngầm, đẩy thùng rác vào trong cầu thang máy, tiếp đó cầu thang máy thời gian dài không có ai ấn thì sẽ tự động đóng lại. Hắn thông qua cầu thang bộ ở phía sau chạy lên tầng 3 rồi ấn nút lên, cầu thang máy đi lên đến tầng 3 thì dừng lại, hắn lại lấy thùng rác ra. Sau đó hắn nhét Lâm
Tiêu xuống dưới đáy thùng rác, bên trên nhét rất nhiều túi rác để tránh ngộ nhỡ bị người khác nhìn thấy, bất cứ ai cũng sẽ không lục tung túi rác ra. Hắn lại đẩy thùng rác vào trong cầu thang máy, thông qua cầu thang bộ chạy xuống bãi đỗ xe dưới tầng ngầm rồi ấn nút "xuống", cầu thang máy sẽ di chuyển xuống dưới tầng hầm B1, hắn lại kéo thùng rác ra, nhét Lâm Tiêu vào cốp sau xe chở đi. Cho nên trong các máy quay camera về sau, không còn thấy xuất hiện Lâm Tiêu nữa, bảo vệ của tiểu khu cũng không chú ý được là đã xảy ra sự việc khả nghi nào."
Cao Đông châm một điếu thuốc, rít một hơi, suy ngẫm về lời phân tích của Trương Nhất Ngang.
Nếu như thực sự có người trói Lâm Tiêu, muốn đưa ra khỏi tiểu khu, chắc chắn là phải dùng ô tô, hơn nữa cần phải để ở trong cốp sau xe, như vậy mới bảo đảm nhất. Nếu như chỉ để ở ghế sau xe, nếu như bảo vệ để ý một chút, nhìn vào trong xe, thì rất dễ bị lộ.
Nếu như nhét cả một người trưởng thành vào trong một chiếc vali lớn, xách ra khỏi tiểu khu, như vậy thì quá to gan, càng dễ gây nên sự chú ý của người khác.
Muốn khiến cho một người biến mất khỏi tiểu khu cao cấp giăng đầy máy quay camera giám sát, cách thức đáng tin cậy nhất vẫn là phải dùng cốp sau xe ô tô.
Lâm Tiêu đã trở về nhà, hung thủ đã khống chế được Lâm Tiêu, vận chuyển xuống bãi gửi xe dưới tầng ngầm, cách tiện lợi nhất vẫn là dùng cầu thang máy.
Nhưng nếu trực tiếp vận chuyển, thời gian là lúc nửa đêm, mặc dù rất ít người ra vào trong thời điểm này, nhưng ngộ nhỡ gặp phải ai đó thì sao, gặp người vừa vặn đi cầu thang máy đúng lúc đó, chẳng phải là sẽ bị lộ sao. Dùng thùng rác thì ổn thỏa hơn nhiều. Lần đầu tiên vận chuyển thùng rác lên trên tầng, lúc này là thùng rác trống không, cho dù lúc đó có ai vừa vặn đi cầu thang máy, mặc dù cảm thấy có thùng rác bỗng dưng xuất hiện trong cầu thang máy đã thấy hơi kì lạ nhưng cho dù mở thùng rác ra, bên trong cũng chẳng có gì. Lần thứ hai, nhét người xuống dưới đáy thùng, bên trên chất đầy túi đựng rác, cho dù vừa vặn bị ai đó gặp phải, cảm thấy xuất hiện thêm thùng rác thật là kỳ lạ, nhưng như theo như tâm lý của con người, sẽ không lôi hết tất cả rác của thùng rác ra để xem ở dưới đáy. Như vậy thì có thể thuận lợi đưa Lâm Tiêu ra ngoài được.
Xem ra những trang phục mùa đông và gối của Lâm Tiêu không thấy nữa, chắc là nhận ra thể tích quần áo mùa đông lớn, gói vào trong túi đựng rác màu đen, xếp lên trên thùng rác, thế là đương nhiên là có thể che mắt được người khác.
Lần này hung thủ đã lau sạch vết chân ở trong phòng, qua máy camera có thể thấy hung thủ đeo găng tay cao su, sẽ không để lại dấu vân tay, hơn nữa cũng nghĩ ra cách dùng thùng rác để vận chuyển.
Lối tư duy này, cách làm tinh tế cẩn mật này, có điểm tương đồng với vụ án của Lý Ái Quốc.
Hay là thực sự do một hung thủ gây nên?
Nhưng vấn đề là, nếu như thực sự là do một hung thủ gây nên, tại sao lại không trực tiếp gϊếŧ luôn Lâm Tiêu ở trong nhà cho xong? Mà lại còn nhọc công tốn sức đưa Lâm Tiêu đi? bây giờ Lâm Tiêu rốt cuộc là còn sống hay đã chết rồi?
Vụ án Lâm Tiêu mất tích, mặc dù không có manh mối trực tiếp chứng minh có liên quan đến vụ án của Lý Ái Quốc. Nhưng từ cách thức thu dọn hiện trường và tư duy phạm tội cao siêu, Cao Đông càng lúc càng cảm thấy có mối liên quan rất lớn.
Đặc biệt là, lại xảy ra vào đúng thời điểm sau vụ án của Lý Ái Quốc.
Cao Đông suy nghĩ một lát, nói: "Hai người các anh lát nữa đi cùng tôi đến chung cư Văn Phong một chuyến, nói chuyện với chủ nhà, căn hộ đó tạm thời sẽ bị công an phong tỏa để điều tra khám xét."