Trở về Sở Công an huyện, trong lòng Cao Đông vẫn tràn ngập sự lo lắng. Vụ án điều tra đến đây, gần như đã tiến vào ngõ cụt, rơi vào cục diện bế tắc, nhân chứng vật chứng đều không có, những manh mối trực tiếp thì đều bị đứt đoạn, việc này thật là đau đầu. Bởi vì hiện nay cho dù biết được hung thủ là ai, trong tình hình không có nhân chứng vật chứng, hung thủ chỉ cần một mực khăng khăng không gây ra chuyện thì cũng rất khó phán quyết.
Mặc dù trong hệ thống tư pháp hành chính của Trung Quốc, xác định tính chất vụ án, mức hình phạt, những điều này luôn có thể do ý thức cá nhân lãnh đạo tự do phán quyết, nhưng rốt cuộc thì liệu có thể kết án được hay không, thì vẫn phải dựa vào nhân chứng vật chứng.
Dù sao nơi đây cũng là một thành phố ven biển mở cửa, vụ án này lại là vụ án lớn mà hai cấp lãnh đạo tỉnh và thành phố đều quan tâm và gây áp lực, không thể nào tùy tiện làm bừa cho xong chuyện được.
Và trong lòng Cao Đông lo lắng nhất chính là giống như lời Từ Sách nói, bất luận là loại động cơ phạm tội nào, hung thủ đã lấy đi khẩu súng, thì chắc chắn sẽ tiếp tục gây án. Nếu như trước khi chưa bắt được hung thủ, lại chết
thêm một vị quan chức nữa, vậy thì chẳng phải anh là người phụ trách tổ tuyên án này, sẽ bị người ta giáng một cú tát thật mạnh vào mặt.
Lúc trước anh thậm chí đã thoáng qua sự nghi ngờ Trương Tương Bình gϊếŧ Lý Ái Quốc, nhưng suy xét đến việc hung thủ đã lấy đi khẩu súng, khả năng là Trương Tương Bình gần như đã được loại bỏ, bởi vì nếu như ông ta gϊếŧ người vì việc tranh ghế giám đốc Sở Công an, cũng không cần phải vẽ rắn thêm chân để làm cho vụ án càng rúng động như vậy.
Xem ra vụ án này vẫn cần bắt tay từ mối quan hệ xã hội của Lý Ái Quốc, dù sao cũng là gϊếŧ người ở trên xe, chắc là người quen gây án.
Cao Đông gọi Trương Nhất Ngang đến. "Anh cả, anh tìm tôi à?"
Trong mắt Trương Nhất Ngang hơi có tia máu đỏ, rõ ràng trong suốt một tuần nay, lượng công việc quá lớn.
Cao Đông châm điếu thuốc: "Mấy hôm nay các cậu điều tra người thân và bạn bè của Lý Ai Quốc, đã tiến hành thế nào rồi?"
Trương Nhất Ngang nói: "Đến giờ... đến giờ vẫn chưa có tiến triển gì."
Cao Đông nhả một luồng khói, nói: "Vợ ông ta trước khi xảy ra vụ án, có thấy tình hình gì khác biệt không?"
"Không có."
Cao Đông mím môi: "Trong mối quan hệ xã hội của ông ta, có người nào trong mấy ngày nay có hành vi khác thường hay không? Hoặc là có ai mấy ngày liền không hề xuất hiện?"
"Anh cả, ý anh nói là sợ tội nên trốn chạy phải không?"
"Ừ."
"Kết quả điều tra loại trừ tạm thời thì không có ai có sự khác lạ, cũng không có ai biến mất trong mấy ngày này."
Cao Đông hừ một tiếng nói: "Gϊếŧ người trong xe chắc chắn là người quen gây án, tố chất tâm lý của hung thủ rất tốt, nhất định là các cậu điều tra chưa được sâu sắc, đã để lọt hắn rồi!"
Trương Nhất Ngang ừm một tiếng, cúi đầu không nói. Anh ta không hề phủ nhận lời phán đoán của Cao Đông, dù sao thì điều tra loại trừ bao nhiêu người và bao nhiêu lượt xe cộ như vậy, không thể nào tất cả các phương diện đều làm cho cặn kẽ được, nếu như hung thủ che giấu được trong cuộc điều tra, thì cũng là điều rất có khả năng xảy ra.
Cao Đông nhìn Trương Nhất Ngang nói tiếp: "Chớ nên nản lòng, các cậu không được bỏ qua bất cứ manh mối nào, lắp ghép các thông tin từ miệng của những người khác nhau để dựng lại tình hình trước khi xảy ra vụ án, đặc biệt là buổi tối hôm xảy ra vụ án, những nhóm người cùng uống rượu với Lý Ái Quốc."
"Những người này đều đã hỏi rất nhiều lần rồi."
Cao Đông nghiêm giọng nói: "Phải hỏi cho tỉ mỉ hơn nữa, hãy chỉnh lý lại từ đầu lời khai của tất cả mọi người, ngày kia giao lại cho tôi."
"Vâng."
"Phải rồi, tôi bảo cậu liên hệ để mời chuyên gia vật chứng của Sở Công an tỉnh đến, họ có tiến triển gì không?"
"Thưa anh, tôi đang chuẩn bị nói với anh đây. Kết quả cụ thể thì vẫn đang điều tra xác minh, nhưng hôm nay đã có một số phát hiện mới."
Mắt Cao Đông chợt sáng rực: "Ồ? Phát hiện ra gì vậy?" Trương Nhất Ngang nói: "Hàng chữ mà hung thủ để lại đó. Chữ là dùng loại chữ cách điệu, đương nhiên không thể nào xác nhận được nét bút. Mảnh vải dùng để viết chữ là vải sợi công nghiệp, vật liệu này rất phổ biến, những xưởng lớn bé trong nước sản xuất ra nhiều vô kể, cho nên cũng không thể điều tra ra được nguồn gốc. Thế nhưng nguyên liệu mực dùng viết chữ, hung thủ đã lộ ra sơ hở."
"Sơ hở gì?"
"Người của khoa Vật chứng đã lấy nguyên liệu ở trên dòng chữ đó, rồi lại mua hàng trăm loại mực đỏ ở chợ về, loại nào cũng đem so sánh, cuối cùng cũng điều tra ra được hung thủ dùng loại nguyên liệu mực có nhãn mác hợp quy cách của xưởng Tiêu Sơn. Hôm nay tôi tìm đội trưởng Trần để thương lượng, ở huyện thành anh ta cũng đã bố trí mười mấy người, mấy thị trấn nhỏ trong huyện cũng đều phái cảnh sát ở đồn công an trong vùng, về cơ bản chúng tôi đã đến khắp một lượt tất cả các cửa hàng văn phòng phẩm ở trong toàn huyện."
"Kết quả thế nào?"
"Nguyên liệu của hãng này chỉ có một cửa hàng văn phòng phẩm trong huyện thành bán. Nghe nhân viên cửa hàng nói nhãn hiệu màu này thời gian thành lập ngắn, giá cả lại cao, ở huyện Bạch Tượng cũng không đặc biệt lập nên được mạng lưới tiêu thụ, cho nên có lẽ cả huyện chỉ có mỗi nhà họ bán, họ là chuỗi cửa hàng văn phòng phẩm trên toàn quốc, tổng công ty ký gửi hàng cho nên mới bán."
"Nói vậy, lượng tiêu thụ loại màu này trong huyện Bạch Tượng chắc cũng không nhiều."
Trương Nhất Ngang gật đầu: "Đúng vậy, cửa hàng đó đã giở ra sổ ghi chép bán hàng, loại nguyên liệu này hơn ba tháng trước họ mới bắt đầu bán, cho đến nay chỉ có năm lần ghi chép về việc bán ra loại nguyên liệu màu này, trong đó có một lần là trong tuần này, chính là sau khi xảy ra vụ án, trên thực tế thì chỉ cần điều tra bốn lần trước là được rồi."
"Có cách để điều tra ra được bốn lần đó là những người nào đến mua không?"
Trương Nhất Ngang nói: "Nếu như thuận lợi, ngày mai chắc sẽ có kết quả. Trong của hàng này có hai máy quay camera, video giám sát ở trên máy vi tính của ông chủ bọn họ, ông chủ đó hôm nay đi ra vùng khác nhập hàng, sáng sớm mai có thể về kịp, tôi đã hỏi rồi, máy quay của họ giữ được sáu mươi ngày, chỉ cần trong hai tháng này, hung thủ đến mua nguyên liệu màu, thì chắc chắn có thể điều tra ra được."
Cao Đông gật đầu: "Việc này cho đến nay có thể được coi là một manh mối khá quan trọng."
Trương Nhất Ngang nói: "Nếu như ngày mai điều tra ra được kết quả, trong bốn người mua loại nguyên liệu mực này, có một người chính là hung thủ, vậy thì vạn sự may mắn rồi."
Cao Đông khẽ ho một tiếng: "Ngày mai tôi sẽ đi cùng với các cậu."
Cao Đông không hề lạc quan giống như Trương Nhất Ngang, anh nghĩ tên hung thủ này tâm tư cẩn mật, cả quá trình mưu sát đều được lên kế hoạch vô cùng tinh tế tỉ mỉ, không để lại bất cứ nhân chứng vật chứng nào, không lẽ nào cuối cùng lại bị thảm bại trên nguyên liệu màu này sao?
Mong rằng là được vậy, hung thủ chắc không nghĩ được đến cảnh sát chúng ta không bỏ qua ngay cả chi tiết nguyên liệu màu này.
Nhưng nếu như nguyên liệu màu hắn dùng không phải là mua ở huyện Bạch Tượng, vậy là không phải công việc ngày mai lại mất công vô ích sao?
Và có một điểm đáng nghi là, tại sao hung thủ lại mua loại nguyên liệu mực ít người dùng và giá cả đắt như vậy? Hơn nữa vừa vặn cả huyện Bạch Tượng chỉ có một cửa hàng bán loại nguyên liệu màu này.
Nếu như hắn dùng loại màu hàng phổ thông, rất nhiều nơi bán, công an vốn không thể điều tra ra được kênh mua hàng của hung thủ, đương nhiên cũng không thể nào xác định được hung thủ.
Có lẽ là hung thủ không hề biết thương hiệu của nguyên liệu màu, chỉ nói với người bán hàng mua một nguyên liệu màu đỏ, người bán hàng bèn tiện thể đưa cho hắn.
Đối với loại nguyên liệu màu này, không phải là "công cụ bắt buộc" của hành vi phạm tội, tin rằng hung thủ cũng sẽ lơ là mất cảnh giác, quyết không thể nào ngờ được rằng loại nguyên liệu hắn mua vừa vặn trong cả huyện chỉ có một cửa hàng bán.
Nếu tất cả mọi việc đều thuận lợi, ngày mai khi lấy được cuộn băng video người mua lúc đó, nghi phạm rõ ràng là sẽ bị lộ diện.
Cao Đông lại nói: "Mai tôi đi cùng các cậu tới đó, hy vọng có thu hoạch. Ngoài ra các cậu còn cần phải theo sát công việc chỗ Giám đốc Quách một chút, điều tra thêm một chút trong vòng hai tuần trước khi xảy ra vụ án, những băng video khi xe của Lý Ái Quốc đi qua các máy quay trên đường phố trong toàn huyện, xem có chiếc xe nào bám theo ở đằng sau hay không. Hung thủ của vụ án này đã chuẩn bị thám thính thăm dò rất tỉ mỉ, hơn nữa thời gian cũng chọn lựa lúc đêm khuya, chắc chắn là đã theo dõi từ trước, hơn nữa phải theo dõi rất nhiều ngày mới nắm bắt được cơ hội Lý Ái Quốc về nhà vào thời điểm này. Hãy điều tra tỉ mỉ một chút, chắc chắc sẽ có thu hoạch."
"Vâng, anh cả, tôi đi làm ngay đây." Trương Nhất Ngang mặc dù gương mặt hơi tiều tụy nhưng thái độ đối với công việc vẫn vô cùng nghiêm túc, đặc biệt là rất biết nghe lời Cao Đông.
Cao Đông cũng rất khen ngợi người trợ lý đắc lực này, không những "biết điều", nghe lời, đầu óc cũng rất nhanh nhạy, người như vậy đương nhiên sẽ là thuộc hạ cốt cán của anh, anh cười: "Tiểu Trương, lần này vất vả cho cậu rồi, đợi sau khi xử lý xong vụ án, khi về thành phố tôi sẽ khao cậu và những anh em khác một bữa ra trò."