- Được rồi, vào nhà đi, hai dì cháu ở nhà phải ngoan biết không?
Như thường lệ mỗi sáng, Nguyệt Minh và Joy cục cưng theo ra đến cửa để tiễn Gia An đi làm, tuy nhiên, sáng hôm nay, nàng bác sĩ lại làm mặt lạnh khiến hai dì cháu sợ đến phát khóc.
Nguyệt Minh nắm chặt bàn tay nhỏ của Joy, hai mắt long lanh tỏ vẻ đầy hối lỗi. Gia An hừ một tiếng, đúng thủ tục hôn má một lớn một nhỏ rồi mới lên xe đi làm, cả quá trình vẫn không thể hiện chút ấm áp nào.
Xe một mạch chạy về phía trước, bác sĩ An liếc nhìn gương chiếu hậu, đến khi bóng dáng bạn nhỏ và bạn lớn hoàn toàn biến khỏi tầm mắt, nàng mới có thể giãn cơ mặt mà phì cười. Nhớ lại chuyện hôm qua, dù biết rõ hai dì cháu nhà họ Hoàng là người bị hại, bị dồn vào tình thế phải đánh trả, nhưng lúc vào nhà, nàng vẫn muốn "hù" Nguyệt Minh một chút... cho cô chừa, và rút kinh nghiệm, dù bản thân họ có quyền lực, cũng không thể nuôi dạy Joy theo cái thói ỷ vào quyền lực mà bóp chết người, khi một mâu thuẫn xảy ra, nên nhìn nhận đúng sai ở cả hai phía.
-Thế nào? Em biết lỗi của mình chưa?- Gia An khoanh tay ngồi ở ghế sofa, gương mặt nghiêm túc, chờ mong một lời giải thích.-Thì là... như vậy đó... em với Joy đi chơi... gặp chuyện như vậy... Chị thấy như vậy là sai sao?-Hưm, chị không hỏi đúng hay sai, nhưng sau này mà gặp chuyện như vậy thì mình nên bỏ đi nha em, một điều nhịn chín điều lành, nếu bọn nhỏ kia không cho Joy chơi, thì mình về nhà mua cho Joy là được mà. Chúng ta hiện tại phải làm gương cho Joy, em cũng thấy hai đứa cháu của bác gái kia hành xử thế nào rồi đấy, đều là học theo tính cách ngang ngược của bà ấy. Nếu Joy nhà mình quen dùng bạo lực để giải quyết, lại được người lớn bao che, đâm ra thói ý lại, chị thật sự sợ tính cách sau này của bé sẽ không tốt đâu... Dù chị biết là chúng ta thừa sức cho Joy ỷ lại, nhưng tuyệt đối không nên như vậy, chúng ta lo cho con bé cả đời được sao? Em hiểu ý chị chứ?-Dạ, em hiểu rồi.- Nguyệt Minh thở dài. Nuôi dạy một đứa trẻ, thật sự quá khó, cô không dám tưởng tượng nếu phải một mình nuôi nấng Joy sẽ ra sao, có khi Nhật Minh sẽ sống dậy mà mắng cô không chừng...? Nếu không có Gia An xuất hiện trong đời cô, Joy sẽ sống trong môi trường có ba người dì mà hai trong số đó lại có rất nhiều tật xấu, e rằng một mình Khả Hân tốt đẹp cũng không cứu vãn được tương lai của bé...Nghĩ đến đây, Nguyệt Minh khẽ rùng mình.Gia An đang nói chuyện với Nguyệt Minh hết sức bình thường, nào ngờ, những hành động này lọt vào mắt Joy cục cưng lại như nàng đang trách mắng cô. Bé con được Ralph bế từ trên lầu đi xuống, bắt gặp cảnh tượng đồng minh bị phạt thế này, liền nổi máu anh hùng đòi chạy về phía Nguyệt Minh. Ralph hiểu ý, xuống đến nấc thang cuối thì thả Joy xuống. Đồng chí Joy liền lon ton chạy lại sofa, sau đó dùng đôi chân ngắn cũn nhún lên nhún xuống muốn chui vào lòng Nguyệt Minh. Truyện được post tại Wattpad Nonsugarfreshmilk, hãy đọc tại đây để ủng hộ tác giả cũng như đọc được bản hoàn chỉnh nhất.Gia An còn đang bận "dạy" cô vợ ngáo của mình, thấy cảnh này liền chịu không nổi, ngưng càu nhàu vài giây để bế Joy ngồi vào lòng Nguyệt Minh, rồi nàng lại ngồi ngay ngắn như cũ, muốn xem coi cục cưng sẽ làm gì. Đúng như nàng dự đoán, Joy cục cưng vừa ngồi được vào lòng của Nguyệt Minh đã dang tay ra ôm dì Nguyệt, mặc kệ cánh tay bị nẹp cố định của cô chiếm phần lớn diện tích, rất khó ôm. Nguyệt Minh làm sao có thể chịu được cái cảnh được yêu thương này, trực tiếp thiệt mạng từ lúc Joy ngồi vào lòng...Chỉ còn có Joy và Gia An ở chiến trường. Cháu Joy sau khi ôm Nguyệt Minh như thể truyền dũng khí, đã quay sang Gia An, hai mắt bé con mở to, tiếp đến là nói một tràn ngôn ngữ của trẻ nhỏ. Gia An không hiểu, nhưng nàng đoán là Joy đang bảo vệ Nguyệt Minh, đáng yêu thế này ai mà chịu được cơ chứ?Gia An liền muốn xem thêm một chút.-Cô An còn chưa nói đến con đó Joy, hôm nay vì sao lại đánh nhau?Joy đưa hai tay ra quơ quàng minh hoạ: %^&(%&*%^#&(*&)^%&*&(^-Joy không được đánh bạn, cắn bạn như vậy. Dù bạn có sai, nhưng con tổn thương bạn là con cũng sai đó, con hiểu chứ?- Gia An lại nhẹ nhàng diễn giải. Joy cục cưng chu chu môi, vẫn đáp lại bằng chuỗi ngôn ngữ của riêng mình.-Ba la bum bum bà ba bùm bum bum...Gia An:...Đến đây nàng không hiểu nữa rồi, nhưng mà Joy nghe hiểu lời nàng nói là được.-Lần sau không được như vậy nữa!Mặt Joy có vẻ không phục, bé con uất ức nói tiếp.-Ba la bà ba da da an an.Đúng lúc này, Nguyệt Minh từ trong cơn mơ màu hồng thức giấc, ôm lấy Joy cục cưng ra chiều bảo vệ.-Đúng vậy, chị đừng trách móc Joy, là em không đúng thôi... Nhưng tính tình như vậy sau này sẽ không thua thiệt người ta, người thừa kế của T Group phải thế này chứ!- Nguyệt Minh vì bênh cháu mà quên luôn mấy điều vợ vừa dạy lúc nãy.-Coá coá dét dét dét...- Joy gật gù như thể rất đồng tình với Nguyệt Minh. Kẻ tung người hứng như vậy là lần đầu tiên Gia An thấy, không phủ nhận rằng chính vụ đánh nhau này kéo gần hai dì cháu hơn, Nguyệt Minh hẳn cũng đã tin lời nàng nói, đó là Joy thật ra rất yêu thương cô. Gia An không nói lại tận hai người cùng lúc, chỉ im lặng ngồi lắng nghe, hai dì cháu nhà họ Hoàng lại được nước làm tới. -Gió đổi chiều rồi kìa honey.Bên này, Ralph và Gia Minh lặng lẽ quan sát con gái cưng bị song kiếm hợp bích tấn công. Ralph xoa cằm thích thú, Gia Minh không đáp, chỉ nhún vai tiếp tục nhìn, ông không tin gió sẽ đổi chiều.-Đúng vậy, em cảm thấy Joy thế này rất có khí thế, đúng là người họ Hoàng, ngày mai em sẽ cho người mua đứt công viên đó cho bỏ ghét!- Nguyệt Minh được đà vùng lên, vươn ngọn cờ khởi nghĩa. Gia An gật gù rồi ồ một tiếng.-De de, iu iu...- Joy vỗ tay ủng hộ.-Nói xong chưa?-Chưa, em còn muốn nói tiếp.-Dè dé!-Nói tóm lại hai dì cháu mấy người vẫn chưa thấy mình sai ở đâu đúng không?- Gia An híp mắt. -Đún...Nguyệt Minh vì quá sung mà đáp theo phản xạ, mồm nhanh hơn não, sau khi nhận ra ánh mắt sắc lẹm của bác sĩ An, trong lòng liền "lộp bộp" hai tiếng. Cảm giác nguy hiểm tràn ngập cả hai lá phổi rồi chạm đến tận gan, báo hiệu nếu cô còn chém gió nữa, có khả năng nóc nhà sẽ chẳng còn... Truyện được post tại Wattpad Nonsugarfreshmilk, hãy đọc tại đây để ủng hộ tác giả cũng như đọc được bản hoàn chỉnh nhất.Joy cục cưng tuổi trẻ chưa trải sự đời nên vẫn đang khí thế đưa tay nhỏ lên tỏ vẻ đồng tình với Nguyệt Minh, liền bị dì Nguyệt bịt mồm lại, bé mở to mắt trong sự khó hiểu.-Bà xã, hai dì cháu em sai rồi.-Ồ, sai ở đâu?-Sai vì nãy giờ em với Joy đã không nghe lời chị chỉ dạy, á...Joy cắn tay Nguyệt Minh.-Chị nào dám.- Gia An mắt nhắm mắt mở nhìn khối thịnh vượng chung kia đang dấy lên màu nội chiến.-Em sai rồi, dì cháu em sai rồi, chị đừng giận!-Chị nào dám giận dỗi Chủ tịch cùng Chủ tịch tương lai của T Group, khéo em lại mua cả cái nhà này rồi đá chị ra ngoài...-!!!Ngay cả Joy cục cưng lúc này cũng ngửi được mùi nguy hiểm, liền tuột khỏi người Nguyệt Minh, chạy lại ôm chân Gia An. Nguyệt Minh "tsk" một cái, lại thua Joy một bước, nhưng chậm mà chắc, cô cũng lò dò ôm luôn chân còn lại của Gia An.-Tưởng gì...- Bên này, Ralph cũng dùng nửa con mắt mà nhìn Nguyệt Minh.- Cũng sợ vợ một cây số!-Không phải như vậy là tốt sao?- Gia Minh mỉm cười.-Hừ... anh nói cũng đúng.Sau đó một ngày, ba mẹ của hai đứa nhỏ kia ấn chuông cửa, Nguyệt Minh thảng thốt trong lòng, xắn cả tay áo chuẩn bị chiến đấu thêm lần nữa thì đã thấy hai vợ chồng nhà đấy cúi người liên tục nói xin lỗi.
Nguyệt Minh lúc đấy:???
Joy cục cưng lon ton chạy lại, vừa thấy hai đứa gây chuyện với mình, mắt đã như hoá thành viên đạn bắn thẳng vào hai đứa trẻ đang hết sức buồn bã kia.
Gia Minh bế Joy lên, mỉm cười nắm lấy tay của bé, vẫy vẫy.
- Nào, hai bạn đến tìm Joy đúng không nào?
Joy hừ một cái, hất mặt đi.
- Chúng mình xin lỗi Joy.- Đứa lớn cúi đầu.
Đứa nhỏ chưa biết nói rành, chỉ cúi đầu theo.
Nguyệt Minh:???
- Ngại quá ngài Waldo, tôi thành thật xin lỗi... Là do tôi dạy con không tốt, tôi xin hứa lần sau sẽ không như vậy.- Người đàn ông hối lỗi đáp.
- Tụi nhỏ chơi với nhau xích mích là chuyện bình thường, chỉ là cháu tôi có chút hoảng hốt về thái độ của bác gái ở nhà.
- Mẹ tôi mới ở quê lên, còn chưa quen nên còn hơi nóng tính, mong Chủ tịch thông cảm.
- Được rồi, hai người cũng quá khách khí, con nít trước lạ sau quen, không sao.
Và mọi chuyện cứ thế tiếp diễn, toàn thảy đều do Gia Minh làm chủ, Nguyệt Minh vẫn còn mãi loading, nhìn ba vợ mà trầm trồ.
Cái thế lực gì thế này?
Sau khi mọi người giải tán, Ralph đến bên cạnh hất mặt rồi vỗ vai với Nguyệt Minh.
- Thấy nào, thấy chồng của daddy oách chưa, ba cái chuyện nhỏ.- Ralph bật ngón cái, sau đó ôm lấy Gia Minh mà đi vào.
Nguyệt Minh:???
.Một tuần sống chung cũng đủ để Nguyệt Minh biết Gia Minh là người toàn năng và đỉnh đến nhường nào, chẳng trách R&W từ thương hiệu non trẻ một đường đi lên giữa trường đua thời trang quốc tế. Nguyệt Minh không ngừng ngưỡng một Gia Minh, cô tự nhủ bản thân sẽ cố gắng hơn nữa, nhất định phải đạt được phong thái đó.
Còn về Ralph... À ừm...
Nguyệt Minh len lén nhìn Ralph đang dính chặt vào Gia Minh trên sofa, lặng lẽ vén tay áo pijama của mình ra, nhìn từng mảng từng mảng da gà đang nổi lên, không biết cô và Gia An với hai vợ chồng già này đâu mới là cặp đôi mới yêu?
Nguyệt Minh suốt cả tuần đầu làm dâu đã bị thồn những chiếc "cơm chó" chất lượng cao vào mồm bởi một Ralph trẻ con cùng một Waldo Gia Minh đầy trầm tĩnh nhưng không kém phần chu đáo...
- Honey, anh nhìn kìa.- Ralph chỉ vào màn hình tivi, lúc này đang chiếu một đoạn phóng sự.-Oa, công viên đẹp thế này, lâu rồi em chưa đi, anh dẫn em đi đi, nha nha..
Nguyệt Minh:...
- Em thích sao?- Gia Minh nhìn qua.- Anh còn định dắt em đi nước J, mùa này có hoa anh đào rất đẹp.
- Oa, em thích cả hai.
- Được rồi, vậy thì đi cả hai.
- Oui. C'est magnifique!!! (Tuyệt vời)
Vẫn là Nguyệt Minh nhưng lúc này bụng đã căng tròn do mớ "cơm chó" trộn lẫn với cơm tối vừa ăn lúc nãy:...
Nguyệt Minh bật đứng dậy, nhanh như chớp phóng thẳng vào bếp, Gia An còn đang bận pha ca cao nóng cho nàng và sữa ấm cho cô.
Ralph: Honey, anh nhìn con dâu ganh tị kìa.
Gia Minh: Em cố ý đúng không?
Mà lúc này, Gia An ở trong bếp còn đang khuấy cacao lại sửng sốt vì Tổng giám đốc đầu đội trời chân đạp đất đang làm ra vẻ mặt uất ức với mình.
Gia An:???
- Chị đừng có bỏ em một mình nữa.- Nguyệt Minh nắm lấy tay Gia An.
- Không phải chị chỉ vừa đi pha đồ uống có một chút sao? Daddy lại làm gì em à?- Gia An vô tội nhìn Nguyệt Minh.
- Một chút cũng không được.- Nguyệt Minh có chút giận dỗi đáp.
Gia An đối với loại thái độ này đã dần trở nên quen thuộc, nàng thừa biết daddy thích náo nhiệt và rất ưa trêu chọc, lại gặp ngay một Nguyệt Minh trẻ con nhạy cảm, thể nào cũng làm cho cô chủ tịch trẻ oai oai hùng hùng uất ức...
Gia An cười khúc khích, đưa ngón tay chọt chọt lên má của Nguyệt Minh.
- Càng ngày càng thấy em đáng yêu.
- Hừ, không được nói em đáng yêu!
- Khen em cũng không được?- Gia An giở giọng trêu đùa.
- Khen em đẹp gái thì được.
- Được rồi, em đẹp gái, rất đẹp gái, chị chưa thấy ai đẹp gái hơn em, a...
Gia An còn đang tìm từ để khen thì vòng eo chợt bị tóm lấy, tiếp đến là gương mặt Nguyệt Minh gần trong gang tấc, cô nhếch môi, thủ thỉ bên tai nàng.
- Bã xã, nói thật lòng thì em mong chị yêu con người em, chứ đừng mê em vì nhan sắc khuynh thành này nha.
Gia An:...
Nàng muốn cầm ống tiêm đâm thẳng vào mông Nguyệt Minh một cái!?
- Sao không trả lời? Vẫn còn u mê cô người yêu xinh đẹp tuyệt trần này sao?
Gia An nghĩ nàng không nên để Nguyệt Minh tiếp xúc với Ralph nhiều, một mình Hạ Băng "không bình thường" đã đủ ảnh hưởng đến trí não của bạn lớn rồi.
- Nghe em nói thì chị mới biết là chị yêu em vì nhan sắc luôn á.
- Vậy chứ chị không yêu em vì em đẹp gái hả?
- Không.
- Chứ vì sao chị yêu em?
- Vì em trẻ con, xấu tính, nhõng nhẽo, sợ kim tiêm, hay cậy mạnh...
- ...!?
- Còn nữa...
- Chị đang liệt kê nhược điểm của em à?
Cảnh tượng ngọt ngào đến ngấy này lọt vào mắt của Ralph không sót một giây nào, từ trêu đùa tán tỉnh cho tới cuối cùng là hôn nhau trong phòng bếp. Ralph không chút phàn nàn mà đứng ở một bên thong thả nhìn tô "cơm chó", sau một hồi thấy đôi bạn trẻ vẫn chưa có biểu hiện dứt ra, mới tằng hắng một tiếng. Truyện được post tại Wattpad Nonsugarfreshmilk, hãy đọc tại đây để ủng hộ tác giả cũng như đọc được bản hoàn chỉnh nhất.
Gia An đang câu cổ Nguyệt Minh:...
Nguyệt Minh còn đang ôm eo Gia An:...
- Hôn con gái tui như zị thì còn gì con gái tui, ai rảnh đẻ ra cho cô hôn dữ zị hả? Tối nay hai cô vẫn là nên ngủ phòng riêng đi.
Ralph nói xong thong thả quay lưng rời đi, quên mất cả việc mình định đi lấy trái cây tráng miệng cho Gia Minh.
Chỉ có bạn trẻ Nguyệt Minh là khóc không ra nước mắt, nói cũng chẳng nên lời nhìn theo bóng lưng daddy lạnh lùng rời bước.
Gia An có chút buồn cười, bàn tay thon dài khẽ vỗ má Tổng giám đốc.
- Daddy nói như vậy chứ có đêm nào em không lẻn qua tranh giường với Joy đâu, còn buồn bã cái gì đây?
Tổng giám đốc thấy nàng chơi đùa với mặt mình vui như vậy, cũng cam chịu để bị cưng nựng, phải mất một lúc sau, cô mới nhớ đến nguyên nhân chính khiến mình chạy vào đây.
- Mình hẹn hò đi!
*****
Góc tự kỷ của tác giả:
Cách giải quyết của các người dì trong drama của Joy:
*Dì Băng: DCM tao phang cm cả lò nhà nó, mày mới bây lớn mà thích yangho không? Mày thích đánh cháu tao không?
*Dì Hân: Em sẽ tách mấy đứa nhỏ ra, mang về nhà rồi tìm cách trả thù sau ạ.
*Dì Nguyệt lắc ly rượu: Trời lạnh rồi cho nhà nó phá sản đi Hân.
*Dì Chi: Ê khoan đã, tôi thì liên quan gì ở đây mà hỏi tôi?
Tác giả: Giả dụ là cô thì cô sẽ xử sự thế nào thôi, câu hỏi trắc nghiệm, tham gia cho vui.
*Dì Chi: Ờ, nếu là tôi thì tôi sẽ mua đứt căn nhà đó, dìm chết hết cả nhà, tru di cửu tộc.
*Các dì còn lại:...
Mẹ Nhật: Cho tôi sống lại được không? Tôi cảm thấy rất lo lắng cho con gái mình.
*****
Tương tác ít nên mình đổi lại cách thức post, 1 chap đủ 10 like mình sẽ up chap tiếp theo và ngược lại:) nhiều khi 1 chương dài cũng có 2 like nên mình cũng nản (gần 40 chương gần đây chưa có cái nào qua được 10like). Cách thức up này nhanh chậm tuỳ vào tương tác, ví dụ hnay mình up mà đủ ngay 10 like thì hôm sau mình sẽ up tiếp không cách ngày nữa, ngược lại nếu k đủ thì tới lúc đủ mình up.