Một lát sau, Vu tổ giơ tay lên, chân nguyên mạnh mẽ giữa đôi bàn tay lập tức tích tụ như nước biển.
Ngay sau đó, chiếc bát vàng lại hiện lên rồi phát ra âm thanh nhức nhối.
Uỳnh ...
Uỳnh uỳnh ...
Chiếc bát vàng úp xuống uỳnh uych liên tục, ngọn núi lún xuống càng nhanh hơn, cuối cùng thì sập hẳn.
"Thành công rồi!"
Trông thấy cảnh tượng này, mọi người đều mừng rỡ.
Nhưng Vu tổ thì tái mặt rồi ngồi phịch xuống đất, không thể đứng dậy nổi nữa, sau đó còn há miệng thở dốc.
“Lão tổ tông!"
Thấy Vu tổ mệt mỏi, Vu Vũ vội chạy tới rồi lo lắng hỏi han.
Nhưng bây giờ, mọi người không còn để ý tới lão nữa, ai nấy đều lập tức bay nhanh về phía hang rồng ngay.
Mục Vỹ đi tới cạnh Vu tổ, còn mọi người ở xung quanh thì dần giải tán hết rồi.
Chỉ còn người của Vu tộc ở lại.
"Vu Vũ, đi đị!"
Lão tổ yếu ớt nói.
“Lão tổ tông!"
"Con cứ yên tâm, lão tổ tông không sao đâu, Long Ngọc Tử sẽ đưa ta về!", Vu tổ hổn hển nói.
Sau khi được vài người kéo đi, Vu Vũ đã vào trong hang rồng. Thoáng cái, chỉ còn hơn chục võ giả của bộ tộc Cổ Long ở lại với Vu tổ, còn những người khác đều đã ở trong hang rồng rồi.
"Lão giỏi diễn trò quá đấy!"
"Tiểu tử thối, còn nói linh tinh nữa, ta khâu mỏ vào bây giờ!"
Vu tổ nhìn Mục Vỹ rồi cười khổ nói: "Lần này kiếm được chín trăm nghìn Linh Tinh cực phẩm, ta năm trăm, cậu bốn trăm, được không?"
"Được chứ!"
Mục Vỹ mỉm cười với vẻ đầy đắc ý.
"Được rồi, lão đừng giả vờ giả vịt nữa. Giờ ta đi đây, lão coi chừng hộ ta chút nhé!”
"Tiểu tử thối, phải đảm bảo an toàn cho Vu Vũ đấy, biết chưa?"
Mục Vỹ liếc nhìn rồi chán ngán nói: “Lão tổ tông, phiền ông xem lại đi. Vu Vũ là tầng thứ bảy cảnh giới Vũ Tiên rồi, còn ta mới là tầng thứ năm thôi, phải là ta nói câu trên mới đúng chứ?"
“Hừ, tưởng ta không biết gì à? Tiểu tử cậu mưu mô xảo quyệt, đám người kia nào có ranh ma được như cậu!"
Vu tổ hừ nói: "Thôi cậu mau đi đi, trong hang rồng nguy hiểm lắm, nhớ tính mạng là trên hết! À, mấy lão hồ ly kia chắc chắn không chỉ có vài ba người lộ mặt ra ở đây đâu, khi trứng rồng xuất hiện, chắc cường giả thật sự ẩn nấp phía sau mới thò mặt ra đấy!"
“Ta phải hồi sức chút đã, rồi xem rốt cuộc là tên nào đang có ý đồ xấu!"
Nói rồi, Vu tổ mỉm cười nhìn Mục Vỹ.
"Được!"
Mục Vỹ không nhiều lời nữa, lập tức nhảy xuống dưới ngay.
Thấy Mục Vỹ đi rồi, Vu tổ không còn vẻ mệt nhọc nữa, lão đứng dậy ưỡn thẳng ngực.
"Lão tổ tông, tên này ổn không ạ?"
Long Ngọc Tử là trưởng tộc của bộ tộc Cổ Long, đồng thời còn là người thân tín nhất bên cạnh Vu tổ.
Bí mật trong hang rồng đã được giấu kín cả vạn nằm, giờ Vu tổ lại mở hang ra, Long Ngọc Tử thật sự không hiểu được dụng ý của lão.
"Ngươi không thấy hắn rất giống một người à?"
"Vỹ tôn giả ạ?"
“Đúng vậy!"
Vu tổ thở dài rồi nghiêm túc nói: "Vu tộc ta ở Thập Vạn Đại Sơn đã sống tách biệt với thế giới bên ngoài cả vạn năm, so với Trung Vực thì người của tộc ta lương thiện và thật thà hơn nhiều!"
"Nhưng vài năm trở lại đây, những từ trên không thể dùng để hình dung về Vu tộc nữa rồi!"
"Người trong tộc liên tục đấu đá với nhau, tới lúc Vu tộc phải khôi phục trạng thai như xưa rồi!"
“Nhưng tên này có cảnh giới thấp quá, e là ... "
“Long Ngọc Tử này, ngươi phiến diện quá đấy!"
Vu tổ thở dài nói: "Đánh giá một người không chỉ dựa vào thực lực đâu, dù tên này mới là cảnh giới Vũ Tiên tầng thứ năm, nhưng đã có thể giết Huyền Vô Tâm ở tầng thứ bảy. Huyền Vô Tâm là người thế nào thì chắc ngươi cũng biết rồi, cả thiên bẩm và tinh ranh han ta đều không thiếu, đến ta cũng không biết hắn ta còn thiếu sót ở phương diện nào!"
"Nếu có thì chắc chỉ là thời gian thôi!"
Long Ngọc Tử cúi đầu với vẻ hổ thẹn.
"Ta làm Vu tổ của Vu tộc mấy nghìn năm là vì sao? Vì tộc ta chưa ai có tầm nhìn xa trông rộng hơn, Vu Vũ thì quá lương thiện, không thích cạnh tranh, nhưng nó đã kết giao với Mục Vỹ nên ta cũng yên tâm phần nào!"
"Lão tổ tông, người ... "
“Thôi, chuyện này kết thúc tại đây. Vu tộc cần chỉnh đốn lại, đến lúc ấy, ngươi phải dốc toàn lực để hỗ trợ Vu Vũ đấy!"
“Vâng!"
Dù không hiểu ý trong lời nói của Vu tổ, nhưng Long Ngọc Tử biết mình phải tuyệt đối tuân theo mệnh lệnh của lão.
Trong lúc Mục Vỹ nhảy xuống hang rồng, đã có một luồng đao gió sắc nhọn lướt qua.
Chúng lia qua khiến mặt hắn đau như bị đao thật cứa, không thể chống lại được.
May mà Mục Vỹ có ba tầng Lưu Ly Kim Thân nên đao gió này không quá nguy hiểm với hắn.
Nhưng ro rang khi roi xuong dưới, han đa gặp phải lực cản còn mạnh hơn cả lực hút của trái đất, đây mới là chuyện phiền phức.
Trong lúc rơi nhanh xuống, Mục Vỹ phát hiện có nhiều cái xác đang bay ra khỏi hang rồng theo cơn gió lớn.
"Xem ra đao gió ở phía dưới còn khiếp hơn!"