Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Mục Thần - Mục Vỹ (FULL)

Mọi người đã đi xuyên qua khu rừng rậm hơn mười ngày trời, chịu biết bao vất

vả.

Những người tham gia vào chuyến đi đều là cường giả cảnh giới Vũ Tiên nên chút gian khổ này không là gì với họ cả.

Song, Vu tộc vốn sinh sống ở đây nên đương nhiên có cách đối phó với chất độc của độc trùng, còn người của Lãm Kim Lâu và Ám Ảnh Các thì khổ hơn nhiều.

Mục Vỹ biết điều này nên phỏng đoán đó là chiêu trò của Vu tổ.

Qua hơn nửa tháng trời, cuối cùng Vu tổ đã dẫn dắt mọi người đi tới một rặng núi cao.

“Lão tổ!"

Một người đàn ông Vu tộc gầy gò với làn da trắng bóc đi tới cạnh Vu tổ rồi thì thầm gì đó.

Mục Vỹ biết người đàn ông trông trắng trẻo gầy gò này tên là Long Ngọc Tử, thoạt nhìn thì bình thường vậy thôi, nhưng lại là trưởng tộc của bộ tộc Cổ Long.

Người này luôn xuất quỷ nhập thần, Mục Vỹ nghe Vu Vũ nói từ nhỏ đến lớn, y mới gặp Long Ngọc Tử chưa quá ba lần.

“Hừ, không biết đám người của Vu tộc đang giở trò quỷ gì đây? Lão già kia dẫn chúng ta đi vòng vèo quanh Thập Vạn Đại Sơn, đây không phải vị trí chỉ cách điểm xuất phát ban đầu một ngày đường thôi à?"

Lãm Vân của Lãm Kim Lâu hậm hực nói.

"Này chàng trai, ăn nói giữ ý chút đi!"

Giọng Vu Thiên Hành như sấm rền: "Thần linh của Thập Vạn Đại Sơn sẽ trừng phạt ngươi đấy có biết không hả? Mỗi lần vào núi, Vu tộc ta đều phải khấn bái, lần này có nhiều người vào như vậy, đương nhiên phải đi quanh núi một vòng để bày tỏ thành ý rồi!”

Lãm Vân khẽ hầm hừ một tiếng rồi không nói gì nữa.

Mười mấy ngày qua, các trợ thủ tai giỏi mà Lam Kim Lâu dẫn theo đã chịu không ít cực khổ, hơn nữa còn có một võ giả cảnh giới Vũ Tiên bỏ mạng nên đương nhiên gã sẽ thấy không vui.

Mục Vỹ đã quan sát hết tất cả, nhưng chỉ cười chứ không nói gì.

Đây là kế mà hắn đã hiến cho Vu tổ.

Dù công khai hay len lut thì lan nay khong chỉ co Lam Kim Lâu và Ám Ảnh Các có ý với hang rồng.

Bọn họ đã đi vòng vèo hơn nửa tháng trời mà không thấy người của các thế lực khác xuất hiện, mấy người này nhịn giỏi thật.

Nhưng khi thấy dáng vẻ oán than của nhóm Lãm Vân và Tần Minh, Mục Vỹ thầm thấy khoái chí.

Cứ khiến họ bực dọc là hắn thấy vui rồi!

Nói theo cách của Vu tổ thì là Mục Vỹ lén chơi xấu.

Dù không thể ép những người khác xuất hiện trong mười mấy ngày qua, nhưng hắn cũng có thể bắt họ phải vất vả một phen rồi.

Nhưng trò chơi xấu của Mục Vỹ đâu chỉ dừng ở đó.

Điểm dừng chân phía trước của họ là Ngũ Chỉ Thần Sơn chập chùng.

Ngọn núi này có dốc theo phương thẳng đứng, chỗ thấp nhất cao hàng nghìn mét, còn chỗ cao nhất phải đến cả chục nghìn mét.

Vu tổ ngồi xuống đất, sau đó nhìn Ngũ Chỉ Thần Sơn rồi cúi lạy.

Miệng lão lẩm bẩm gì đó, sau đó đứng trước năm ngọn núi rồi toả chân nguyên vô tận ra.

Có tiếng động vang lên, một luồng kim quang chợt xuất hiện trên núi.

Luồng kim quang ấy ánh lên hình ảnh một chiếc bát vàng đang chụp cả năm ngọn núi lại.

Một lát sau, hình ảnh chiếc bát vàng đã rõ hơn, luồng kim quang bao quanh Ngũ Chỉ Thần Sơn cũng sáng lấp lánh.

Lúc này, mọi người mới nhìn thấy hình dáng của năm ngọn núi đã có sự thay

đổi

Mục Vỹ có thể thấy rõ đây là một ảo trận.

Đây không phải là năm ngọn núi thật, mà chỉ có một ngọn núi mà thôi.

Còn bốn phía quanh núi đều trống không.

Chỉ là một bình địa.

Cảnh tượng này trông như ngọn núi đứng sừng sững đó và bốn phía xung quanh là một chiếc dùi.

Vu tổ giơ hai tay lên, luồng kim quang phát sáng hơn, chiếc bát vàng cũng hạ thấp xuống.

Uỳnh ...

Các tiếng động liên tiếp vang lên, chiếc bát vàng đập liên tục xuống núi làm mặt đất rung chuyển, ngọn núi đó cũng dần lún xuống.

Hang rồng ở phía dưới!

Trông thấy vậy, mọi người dần hiểu ra.

Theo hành động của Vu tổ, tốc độ đập xuống của chiếc bát vàng ngày càng nhanh hơn.

Nhưng đột nhiên có một tiếng động vang lên, chiếc bát vàng đập mạnh xuống phần rìa của ngọn núi thì bị cản lại.

Một lực phản phệ bắn ngược lại, Vu tổ tái mặt, sau đó lùi lại rồi hộc ra một ngụm máu.

"Vu tổ!'

"Vu tổ!"

"Vu tổ!"

Trông thấy vậy, quân của Vu tộc tức tốc chạy đến.

Mục Vỹ nhếch miệng, nở một nụ cười khó hiểu.

“Già rồi còn cố!"

Vu tổ bất đắc dĩ nói: “Các vị, lão phu đã hết sức rồi, tiếc là không thể mở được kết giới được thiết kế từ hàng vạn năm trước, xin lỗi!"

Vu tổ cố gắng đứng dậy rồi chắp tay xin lỗi mọi người.

Nghe thấy thế, mọi người sốt sắng ngay.

Có các tiếng xé gió vang lên, mấy trăm người lập tức xuất hiện.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!