Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Mục Thần - Mục Vỹ (FULL)

Vu Vũ ngoảnh lại nhìn thì thấy có mấy người sóng vai bước tới, người đi đầu trông rất lãng tử với khí chất phi phàm, hắn ta đang nheo mắt nhìn y.

“Trĩ Thiên Thương, ngươi đến đây làm gì?"

Trông thấy người thanh niên tuấn tú ấy, Vu Vũ tức tối hỏi.

"Vu Vũ, ngươi nói thế là có ý gì?"

Trĩ Thiên Thương cười lạnh nói: "Ngươi là người thừa kế nhánh Vu thuật, Vu tổ là lão tổ tông của ngươi. Nhưng ngươi đừng quên, ta là người kế thừa nhánh Cổ thuật, Vu tổ cũng là lão tổ tông của ta!"

“Lão tổ tông không khoẻ, ta đến tổng đàn thăm là lẽ thường, có gì không ổn

u?”

"Ngưoi toi tham lao tổ tong? Đung là chuyen nực cười!"

Vu Vũ hừ nói: "Đừng tưởng ta không biết ngươi đang nghĩ gì. Nhánh Cổ thuật của ngươi mạnh hơn nhánh Vu thuật của ta, nhưng lão tổ tông đã nói rồi, dù sau này người thừa kế của nhánh nào lên quản lý Vu tộc cũng đều phải nghe lời ngưʼời!”

"Ôi dào, coi người lo lắng chưa kìa!"

Trĩ Thiên Thương vỗ tay rồi cười cợt nói: "Hoa ra ngươi vâng lời lão tổ tông như vậy, ta nhớ ngươi đã mang vảy của thần long về để chữa bệnh cho lão tổ tông, thế người đã khỏi bệnh chưa?”

“Ngưʼơi ... ”

"Bớt ra vẻ hiếu thuận đi, ngươi nghĩ vậy, nhưng cha và ông nội của ngươi thì sao?"

"Trĩ Thiên Thương, nếu ngươi còn an nói hàm hồ nữa thì lão phu tát chết đấy!"

Song, Trĩ Thiên Thương vừa nói dứt câu thì đã có một tiếng mắng nhiếc vang

lên.

Một người đàn ông trung niên đã xuất hiện trước tổng đàn.

Ông ta đứng thẳng tắp với khí thế bất phàm, rõ ràng là dáng vẻ của người ăn trên ngồi trước.

“Vu Sơn Vũ, ông quát mắng con trai ta thế à? Đánh chết nó ư? Ông đánh thử ta xem!"

Nhưng người đàn ông trung niên đó vừa dứt lời thì lại có một tiếng quát tháo khác vang lên.

"Cha!"

"Trĩ Tiệp, tốt nhất ông hãy dạy con mình cho tử tế, đừng để nó vạ miệng ở bên ngoài, không chết lúc nào cũng không hay đâu!"

Vu Sơn Vũ nhìn Vu Vũ rồi mắng: "Tiểu tử thối, qua đây ngay!"

Hiện giờ, lão trưởng tộc của Vu tộc không còn sống được bao lâu nữa, vì thế các thủ lĩnh của Vu tộc đều chạy đến tổng đàn.

Vu Sơn Vũ là vu chủ của nhánh Vu thuật, còn Trĩ Tiệp là cổ chủ của nhánh Cổ thuật.

Hai người họ vốn luôn cạnh tranh với nhau nên giờ khi lão trưởng tộc sắp không trụ được nữa thì càng nảy sinh mâu thuẫn.

Dù trên họ vẫn còn đại vu sư Vu Thiên Hành và đại cổ sư Trĩ Điêu, nhưng hai người này sống ẩn dật không màng sự đời đã lâu.

Vì vậy, lão tổ tông Vu tổ là người có tiếng nói nhất trong Vu tộc nên cục diện mới trở nên rối rắm. Nhưng một khi lão tổ tông qua đời, Vu tộc nhất định sẽ rối như tơ vò.

"Cha!"

Vu Vũ nhìn Vu Sơn Vũ rồi cúi đầu xuống.

"Con chạy đi đâu thế hả? Lão tổ tông muốn gặp con đấy!"

"Cha, coi đi mời Mục đại sư cho lão tổ tông. Mục đại sư rất giỏi luyện đan, còn luyện chế được cả thánh đan tuyệt phẩm cơ!"

Vu Vũ phấn khích nhìn cha mình rồi giới thiệu về Mục Vỹ.

"Nói ít thôi, mau theo ta đi gặp lão tổ tông!"

“Vâng!"

Vu Vũ ra hiệu cho Mục Vỹ chờ một chút, sau đó đi theo Vu Sơn Vũ vào trong tổng đàn.

Trĩ Tiệp ở một phía cũng vội vàng đi theo ngay, như sợ bỏ lỡ chuyện gì đó.

Mục Vỹ đứng bên ngoài tổng đàn rồi lặng lẽ quan sát các võ giả Vu tộc qua

lại.

Người dân của Vu tộc đều thích võ thuật, nhưng đa phần võ thuật của họ đều theo chiều hướng của Vu thuật và Cổ thuật.

Từ nhỏ, người Vu tộc đã thích tiếp xuc với các loại cố trùng ở Thập Vạn Đại Sơn.

Cũng chính vì vậy nên võ giả của Vu tộc vẫn có thể sống sót trong điều kiện khắc khổ, hơn nữa còn coi trọng nghĩa khí và chữ tín.

Nhưng cung vì lý do nay nen vo gia cua Vu toc deu khong song tho do nhiem độc vì quanh năm tiếp xúc với cổ trùng.

Đến cường giả đã đạt tới cảnh giới Vạn Thọ cũng khó mà sống tới mười nghìn tuổi.

Cổ trùng có độc tính bẩm sinh, nên dù võ giả của Vu tộc uống đan dược thì ít nhiều vẫn còn di chứng của chất độc.

"Ngưoi chính là đại su thiên tai luyen đan mà Vu Vũ luôn miệng nhắc tới đấy

u?"

Trĩ Thiên Thương đứng bên ngoài tổng đàn bước tới nhìn Mục Vỹ rồi khinh miệt nói: "Nói đi, Vu Vũ cho ngươi lợi lộc gì, ta sẽ cho ngươi gấp hai lần!"

"Hả? Thật sao?"

Mục Vỹ nhìn Trĩ Thiên Thương rồi lập tức thấy phản cảm.

Hắn ta có vẻ kiêu căng như ai đó đang nợ gì mình không bằng!

"Đương nhiên là thật rồi!"

Trĩ Thiên Thương kiêu ngạo nói: "Vu tộc ta coi trọng nhất là chữ tín!"

“Hắn nói sau này sẽ giao mọi mối làm ăn của Vu tộc cho ta quản lý!”

"Mẹ kiếp!"

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!