Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Mục Thần - Mục Vỹ (FULL)

Thần thú Huyền Vũ còn có tên khác là thần thú Huyền Minh.

Nghe đồn, nó được tiến hoa từ hai con rắn và rùa từ thời viễn cổ.

Mục Vỹ không biết rốt cuộc hoang thú thời viễn cổ mạnh tới cỡ nào, nhưng thần thú thì hắn hiểu rất rõ.

Huyền Vũ vốn là một con thần thú rất mạnh, hơn nữa lại thiên về phòng ngự, khôi giáp của nó còn vững chắc hơn cả phòng ngự của thần khí.

Thầy trận pháp sẽ tạo ra Huyền Minh Chu Tiên Trận bằng sự phòng ngự của Huyền Vũ cùng cơ thể của mình, kếp hợp với sự hiểu biết về trận pháp.

Thật ra, trận pháp này cũng không quá nổi tiếng ở đại thế giới Vạn Thiên, các môn phái lớn cũng không thèm đếm xỉa.

Nhưng Mục Vỹ biết nó sẽ là một trận pháp đẳng cấp ở tiểu thế giới Tam Thiên!

Điều quan trọng nhat là no la tran phap mạnh nhat ma Muc Vỹ co thể luyện chế vào lúc này.

May mà đảo Lạc Hồn có địa thế phù hợp, đây chính là lợi thế cho hắn.

Nhưng đại trận hộ tông không thể luyện chế xong trong một sớm một chiều được, nên Mục Vỹ cũng không vội.

Sắp tới, hắn sẽ ở lại đây để xây dựng trận pháp.

Có thêm trợ thủ là Vương Tâm Nhã nữa, Mục Vỹ quyết định sẽ đích thân chèo lái từng bước một.

Đêm đến, bầu trời đầy sao sáng, hai thân thể mềm mại được che phủ bởi lớp tơ tằm mỏng tang đang nắm trên giường, da thịt nửa ẩn nửa hiện khiến người ta sục sôi nhiệt huyết.

Tần Mộng Dao và Vương Tâm Nhã đã mệt tới mức ngủ thiếp đi.

Còn Mục Vỹ đang ở trần ngồi trước bàn sách rồi cầm chặt một cây bút trong

tay.

"Huyền Minh Chu Tiên Trận chủ yếu là phòng ngự, ngăn cản tấn công. Mình chỉ biết về nó, chứ chưa thật sự luyện chế bao giờ, không biết sẽ thế nào đây!"

Một trận pháp sinh động đã hiện lên trên tờ giấy trắng.

Sau khi nhìn trận pháp đó, Mục Vỹ lắc đầu, thấy mắt mình hoa lên.

“Thôi kệ đi, không thực nghiệm thì khó mà đảm bảo được, ngủ thôi!"

Mục Vỹ ngoảnh lại nhìn hai bóng dáng trên giường rồi nuốt nước miếng: "May mà mình khoẻ, không thì chắc toi luôn rồi! Kệ, làm phát đã rồi ngủ!"

Trong phòng dần vang lên tiếng kinh hô, mắng nhiếc rồi thở dốc.

Sáng sớm ngày hôm sau, Mục Vỹ tỉnh giấc.

Dù nói Huyền Minh Chu Tiên Trận thiên về phòng ngự, khắc chế tấn công, nhưng nó cũng có một hệ thống tấn công mạnh mẽ.

Đây chính là điểm nguy hiểm của trận pháp này.

Nếu chỉ có phòng ngự thì có lẽ không gây ảnh hưởng gì tới trận pháp, nhưng cả phòng ngự và tấn công thì cần phải từng bước áp sát.

“Bắt đầu từ nay, các thành viên và thầy trận pháp của Huyết Minh sẽ chế tạo đại trận hộ tông với ta, thầy luyện đan thì bắt đầu luyện đan, thầy luyện khí thì chuẩn bị luyện khí, các võ giả khác thì tu luyện. Huyết Minh ta ngủ đông đã lâu nên sắp khiến mọi người quên mất sự tồn tại rồi, nên chúng ta cần phải bắt họ nhớ đến mình".

Dứt lời, Mục Vỹ lập tức cất bước.

Hắn nhìn đảo Lạc Hồn rồi trỗi dậy một ý chí mạnh mẽ.

Thời gian cứ thế trôi qua, mỗi ngày Mục Vỹ đều dẫn dắt các thầy trận pháp lớn nhỏ thiết kế trận pháp ở đảo Lạc Hồn, cùng lúc đó, các toà kiến trúc cũng bắt đầu được thi công.

Hai trăm tỷ đủ cho Huyết Minh mua sắm vật liệu rồi.

Mục Vỹ biết rõ, trước khi núi Huyền Không nghĩ ra cách để xử lý hắn thì họ sẽ không hành động thiếu suy nghĩ.

Cứ thế, năm năm đã trôi qua.

Suốt năm năm qua, ngày nào Mục Vỹ cũng bận tối mắt.

Ngày bận, mà đêm cũng chẳng rảnh rang.

Trong thời gian này, Huyết Minh ở đảo Lạc Hồn đã có một sự thay đổi mạnh

mẽ.

Hôm nay, Mục Vỹ đứng trên ngọn nui phía trước đao Lạc Hồn rồi mỉm cười ngắm nhìn các lầu gác cao đồ sộ.

Thành công rồi!

Hắn giơ hai tay lên, giữa các lầu gác ấy có rất nhiều linh khí thuộc tính thuỷ dồi dào, núi sông ở Huyết Minh đều tĩnh lặng như một chốn yên vui.

Nước này chảy từ ngoai biển vao, sau đo được Huyền Minh Tru Tiên Trận chuyển hoa nên đã trở nên trong vắt, ngọt ngào.

Hiện giờ, Huyết Minh đã có tới hơn ba nghìn thành viên.

“Vỹ ca!”

Đúng lúc này, có một giọng nói vui vẻ vang lên.

“Tâm Nhi, sao thế? Dao Nhi sinh rồi ư?"

Mục Vỹ nhìn Vương Tâm Nhã rồi hạ tay xuống, ảo ảnh Huyền Vũ trên bầu trời dần biến mất.

"Chưa!"

Vương Tâm Nhã bất đắc dĩ nói: "Ba năm rồi mà bụng của tỷ tỷ chẳng thay đổi gì, dù có mang thai chân long thì cũng phải sinh rồi chứ nhỉ!"

Mục Vỹ chỉ biết cười khổ khi nghe thấy vậy.

Ba năm trước, Tần Mộng Dao nói mình đã mang thai.

Cô ấy có thể cảm nhan ro rang co mot sinh mệnh đang hình thành trong cơ thể mình, nhưng ba năm đã trôi qua mà cơ thể cô ấy không hề thay đổi gì cả.

Càng không có dấu hiệu sắp sinh nào.

Điều này khiến Mục Vỹ chẳng hiểu ra làm sao.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!