Mục Vỹ cảm giác được có một sức mạnh dữ dội nào đó đang hút mình vào không gian từ trường lấy Bạch Tuyệt làm trung tâm kia.
Đây là cơ hội tuyệt vời để giết gã ta.
Nhưng Mục Vỹ càng hiểu rằng lúc này mà tới gần Bạch Tuyệt thì bí ẩn của không gian sẽ làm mình tan xương nát thịt ngay.
Mục Vỹ không muốn lại gần Bạch Tuyệt nhưng làm gì có chuyện gã ta sẽ bỏ qua cơ hội tốt này.
Âm thanh bịch bịch vang lên, Bạch Tuyệt tiến về phía Mục Vỹ từng bước một.
Nhờ có Hư Tiên Đan, gã ta đã bước vào tầng tám của cảnh giới Vũ Tiên.
Gã ta có thể từ từ lĩnh ngộ sức mạnh của pháp tắc không gian đến từ tự nhiên trong lúc này nhưng Mục Vỹ thì không thể!
Do đó gã ta sẽ lợi dụng pháp tắc của tự nhiên để giết hắn.
Chỉ cần Mục Vỹ dám can đảm phản kháng, chờ đợi hắn sẽ là cái chết!
"Dùng Thiên Âm Huyền Xà để giúp mình lột xác, đúng là một kẻ thông minh!"
Ngay lúc Mục Vỹ phải liên tục lùi về sau trong khi lực hút của không gian ngày càng lớn, một giọng nói bỗng vang lên.
Trong giọng nói bình thản này ẩn chứa chút gì đó mỉa mai.
Một bóng người đi tới từ nơi âm thanh phát ra.
"Nhậm Cương Cương!"
Thấy người nọ, Bạch Tuyệt hoảng hốt.
Nhưng nghĩ lại thì Nhậm Cương Cương mới hạng tư bảng Thiên Mệnh thôi, gã ta sợ gì chứ.
Trước đây thứ hạng của gã còn cao hơn y, sợ làm quái gì!
"Nhìn có vẻ là ngươi tới đây để giúp Mục Vỹ nhỉ?", Bạch Tuyệt nhếch mép nhìn Nhậm Cương Cương: "Cơ mà ngươi không thấy thực lực mình hơi yếu hả?"
"Vậy ư?"
Vẻ mặt Nhậm Cương Cương không thay đổi, y nhẹ nhàng đưa tay ra.
Trong chốc lát, pháp tắc không gian quanh thân Bạch Tuyệt tan thành mây khói.
Điều đó làm cho việc lĩnh ngộ của Bạch Tuyệt bị ngắt quãng, gã ta bị kẹt ở giữa tầng bảy và tầng tám nên vẫn chưa lĩnh ngộ được pháp tắc không gian một cách trọn vẹn.
"Ngươi, ngươi không phải Nhậm Cương Cương!"
Bạch Tuyệt ngỡ ngàng nhìn Nhậm Cương Cương.
"Ai nói ta không phải?", y phản bác: "Điều này chứng tỏ ngươi biết quá ít về ta thôi!"
"Trước giờ ngươi luôn ẩn giấu bản thân?"
Bạch Tuyệt thấy Nhậm Cương Cương lúc này giống con chim ưng mai phục trong bóng tối chứ nào phải một cao thủ bảng Thiên Mệnh ung dung bình thản, không tranh với đời.
Tất cả mọi người đều bị y lừa!
"Ngươi không cần biết!"
Nhậm Cương Cương lạnh nhạt trả lời: "Ngươi chỉ cần biết mình đáng chết là được rồi!"
Vừa nói xong, y lập tức chộp lấy Bạch Tuyệt.
Không ngờ thực lực của Nhậm Cương Cương kinh khủng đến thế, nét mặt Bạch Tuyệt trở nên kinh hoàng, gã ta không dám phản kháng!
"Đệ tử núi Huyền Không ta mà ngươi nói giết là giết được à!"
Đúng lúc đó, một trưởng lão hạt nhân lao tới.
"Cút!"
Chỉ với một từ đầy hờ hững, không còn gì khác.
Rầm ...
Trưởng lão hạt nhân đã bị đánh văng ra sau như va trúng tường.
"Mạnh thật!"
Mục Vỹ kinh ngạc thốt lên.
Rốt cuộc Nhậm Cương Cương này là ai vậy?
Soạt soạt soạt ...
Tên kia vừa bị hất văng thì lại có thêm ba trưởng lão hạt nhân của núi Huyền Không nhanh chóng chạy tới.
"Chậc chậc, lười đấu với các ông lắm. Ngươi mà không ra đây là ta đi đấy!"
Câu vừa dứt, một người mặc áo choàng đen xuất hiện.
Người áo đen nọ bỗng ra tay chống lại ba trưởng lão hạt nhân.
"Rốt cuộc ngươi là ai?"
Bạch Tuyệt nhìn Nhậm Cương Cương, nói với vẻ khó chịu.
"Nhân gian nhiều nỗi khổ vì tình, càng vô tình càng lụy tình!"
Điện Khổ Thiên!
Bạch Tuyệt nghe thấy câu này thì tỉnh ngộ.
Điện Khổ Thiên đã bị núi Huyền Không tiêu diệt năm xưa, ai ngờ lại lộ mặt lần nữa.
"Ngươi biết à? Không ngờ bao năm qua nui Huyền Không vẫn còn nhớ đến điện Khổ Thiên!"
Nhậm Cương Cương than thở.
Điện Khổ Thiên?
Thì ra là Khổ Thanh!
Hôm đó người này ngỏ lời hợp tác, hôm nay thì tới hỗ trợ, quả là rất có thành
ý.
Nhưng có một điều nam ngoài dự đoan của Mục Vỹ là Nhậm Cương Cương bề ngoài là cao thủ bảng Thiên Mệnh, trên thực tế lại không kém những người tai to mặt lớn trong các tông môn bao nhiêu.
Cả người áo đen kia nữa, đấu với ba trưởng lão hạt nhân núi Huyền Không cùng một lúc mà vẫn chiếm thượng phong!
Những người nắm giữ chức trưởng lão hạt nhân ở núi Huyền Không ít nhất cũng là cảnh giới Vũ Tiên tầng tám, tầng chín, là cường giả hàng đầu ở tiểu thế giới Tam Thiên rồi!
"Mục công tử, thánh chủ lệnh cho ta chuyển lời với công tử rằng khi nào có thời gian sẽ đến gặp công tử".
"Được thôi!"
Nhậm Cương Cương tỏ ra lễ độ cực kỳ.
"Hôm nay xem như lễ ra mắt, ta sẽ giúp Mục công tử xử lý người này!", Nhậm Cương Cương liếc nhìn Bạch Tuyệt, nói với giọng nhẹ bẫng.
Nhưng chính câu nói này lại làm toàn thân Bạch Tuyệt lập tức nổi da gà!
Bản thân gã ta đã không mạnh bằng trưởng lão hạt nhân nui Huyen Không, nếu đấu với Nhậm Cương Cương thì khác nào gặp thần chết đâu?
"Nhậm Cương Cương, dù gì đây cung là đệ tử của nui Huyền Không, Huyền Vô Tâm đã chết rồi, điện Khổ Thiên các cậu hãy dừng lại đi!"
Đúng lúc này, một giọng nói vọng lại trong hư không, đi thẳng vào lòng mọi người.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!