Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Mục Vỹ hơi ngoái đầu nhìn Diệp Thu.

Sau một tiếng soạt, Diệp Thu biến mất.

Một khắc sau, y xuất hiện tại vị trí cách mũi thuyền một nghìn mét.

"Mở!"

Diệp Thu tung một cú đấm. Một quyền ẩn chứa sức mạnh vô bờ của y khiến cho nước biển dậy sóng, dâng cao lên trời tạo thành một con rồng nước.

Rồng nước gầm thét điên cuồng, lao về nơi cách mũi thuyền năm dặm.

m ầm ầm ...

Trong chốc lát, khu vực vốn bình lặng ấy bỗng chốc hiện ra từng khung cảnh sặc sỡ sắc màu.

"Sát trận!"

Trước tình huống này, đồng tử Vương Tâm Nhã co lại.

Có kẻ bày sát trận chờ họ ở đây từ trước!

"Chuyện gì tới rồi cũng sẽ tới!"

Mục Vỹ nhếch mép nhìn về phía trước, nói: "Để xem màn trình diễn chào đón chúng ta có hoành tráng không nào!"

Sát trận lộ nguyên hình dưới một cú đấm của Diệp Thu.

Tiếng soạt soạt soạt liên hồi vang lên, khoảng một trăm bóng người xuất hiện và bao vây thuyền của mọi người.

"Mục Vỹ, ngươi có chạy đằng trời cũng không thoát!"

Một tiếng thét vang dội truyền đến ngay sau đó.

"Huyền Vô Tâm!"

Mục Vỹ nhoẻn môi cười, nhìn gương mặt quen thuộc đó.

"Ngươi tưởng chỉ có nui Huyền Không bọn ta muốn giết ngươi chắc?", Huyền Vô Tâm khịt mũi khinh thường: "Mở to con mắt chó của ngươi ra mà nhìn cho kỹ có bao nhiêu người muốn ngươi chết".

Sột soạt, sột soạt ...

Y vừa dứt lời, từng tiếng xé gió thình lình vang lên.

"Hàn Doãn trưởng lão!"

Người mới lộ diện chính là Hàn Doãn từng tham dự buổi đấu giá.

Phó cung chủ Cửu Hàn Thiên Cung!

"Hàn Doãn trưởng lão, sao ông lại ở đây?"

Giọng Tần Mộng Dao đầy lạnh lùng.

"Mộng Dao, về Cửu Hàn Thiên Cung với ta ngay. Chỉ cần Mục Vỹ đưa ta một chiếc vảy rồng, ta sẽ tha cho hắn một mạng, Cửu Hàn Thiên Cung cũng sẽ không so đo chuyện hắn giết Hàn Thiên Vũ!"

Hàn Doãn tuyên bố với gương mặt lạnh ngắt.

"Hàn Thiên Vũ là do hắn tự muốn chết cơ mà, hắn mà không đòi giết Vỹ ca thì làm gì có chuyện Vỹ ca ra tay với hắn!", Tần Mộng Dao giải thích: "Cung chủ đâu? Ta muốn gặp cung chủ!"

"Đương nhiên cô có thể gặp ông ấy, nhưng trước tiên phải đi về với ta!"

Giọng nói của Hàn Doãn đầy lãnh khốc.

"Cửu Hàn Thiên Cung đúng là toàn lũ bị đông đá, nói chuyện câu nào câu nấy cứ đều đều, như xác chết vậy!"

Mục Vỹ bước ra, cười khẩy nhìn Hàn Doan: "Hàn Thiên Vũ của Cửu Hàn Thiên Cung muốn giết ta nhưng đánh không lại thì bị ta giết thôi. Vốn dĩ ta đâu phải người gây sự trước. Ông muốn kiếm chuyện với ta thì ta không giải thích đâu, ta còn đách sợ nữa là!"

Sợ!

Từ này chưa bao giờ xuất hiện trong suy nghĩ của Mục Vỹ.

Vì có những chuyện đâu phải sợ là tránh được.

Chẳng hạn như hôm nay!

"Ai cũng nói minh chủ Huyết Minh ngông cuồng, tự cao tự đại, lôi kéo được một nghìn người của núi Huyền Không về phe mình đã tưởng mình một tay che trời, quả không sai chút nào!"

Giờ phút này, một giọng nói đùa cợt vang lên trong đám đông.

"Tam thúc!"

Thấy người đàn ông trung niên vừa lên tiếng, giọng Chu Á Huy man mác buồn.

"Chu Thiên Sinh này làm gì nuôi nổi đứa cháu có tiền đồ như ngươi?"

Chu Thiên Sinh! Tam gia nhà họ Chu!

"Tam thúc à".

Chu Á Huy ngỡ ngàng nhìn tam thúc từng đối xử với mình như con trai ruột.

Dù đã chẳng còn trông mong gì về nhà họ Chu nhưng y vẫn còn nhớ nhung một vài người trong gia tộc rất sâu đậm, từ đó đến giờ vẫn vậy.

Ngờ đâu hôm nay gặp lại Chu Thiên Sinh sẽ thành thế này.

Rõ ràng Chu Thiên Sinh đại diện nhà họ Chu bắt tay với nui Huyền Không.

Dù biết y bị núi Huyền Không hãm hại nhưng nhà họ Chu vẫn chọn đứng cùng chiến tuyến với núi Huyền Không.

Lòng Chu Á Huy cực kỳ căm hận.

"Á Huy ca bị giam giữ mấy chục năm, không biết thế giới bên ngoài đã thay đổi từ đời nào rồi!", một thanh niên đứng cạnh Chu Thiên Sinh hả hê: "Nhà họ Chu bây giờ không còn lấy làm tự hào vì Chu Á Huy nữa!"

"Chu Dục, ngươi dám nói vậy không sợ ta giết ngươi à?"

Chu Á Huy nói với giọng căm thù.

Trước đây Chu Dục hay lẽo đeo theo y, ngoan ngoãn vâng lời, Chu Á Huy xem gã như đệ đệ ruột thịt.

Ai mà ngờ được hôm nay hai cha con Chu Dục sẽ lật mặt thế này!

"Giết ta? Huynh tưởng ta ngu như tên Chu Tiếu đó hả?", Chu Dục giễu cợt: "Huynh của bây giờ chưa đủ tư cách giết ta!"

"Có xứng hay không không phải do ngươi quyết định!"

Chu Á Huy cười lạnh, xông tới.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!