Thấy Mục Vỹ đưa Vương Tâm Nhã đi, Vạn Đạo Phu nói: "Tam trưởng lão, ông hãy đi cùng với Mục Vỹ để bảo vệ Tâm Nhi, đừng để kẻ khác có ý đồ xấu".
“Vâng!"
Vạn Lịch nhận lệnh rồi đi ngay.
Thiên Nhất trưởng lão chắp tay nói: "Vạn tông chủ, lão phu cũng sẽ đi nhờ mấy mối quan hệ để hỏi thử xem sao, xin cáo từ!"
“Ùm!"
Thiên Đan Tông cũng nhận được vảy rồng do Mục Vỹ gửi tới, hơn nữa Thiên Vô Viêm còn đi theo hắn để được trị thương nên đương nhiên Thiên Nhất cũng phải làm gì đó cho chuyện này.
Một lát sau, mọi người của Vạn Trận Tông cũng dần giải tán, nhưng ba mươi hai trận pháp đã bị phá thì đã tan tành.
Bấy giờ, Vạn Đạo Phu mới ngớ ra.
Rốt cuộc Mục Vỹ đã phá ba mươi hai trận pháp của Vạn Trận Tông ông ta bằng cách nào?
Đến cường giả cảnh giới Vũ Tiên tầng thứ mười cũng không thể phá được ba mươi hai trận pháp đầu này, vậy sao Mục Vỹ lại làm được?
Nhất thời, Vạn Đạo Phu chỉ thấy toàn thân rét run.
Ông ta nhớ là Vương Tâm Nhã luôn miệng nói là Mục Vỹ đã cho mình ba mươi ba Thiên Bách Trận Đồ, cũng chính hắn là người đã dạy cô ấy trận pháp.
Bây giờ xem ra lĩnh ngộ của Mục Vỹ về trận pháp mạnh thật, khéo phải tới cấp đại sư rồi cũng nên.
Vừa nghĩ vậy, Vạn Đạo Phu đã thấy không ổn.
Mục Vỹ chưa tham gia cuộc thi trận đạo, chứ nếu hắn thi thì thắng là cái chắc!
Sau khi quay về khách điếm của Thiên Bảo Các, việc đầu tiên Mục Vỹ làm là đi tìm Bảo Linh Nhi để nhờ cô ấy tìm mua Cửu Biện Hoa Liên giúp, còn Bảo Linh Nhi cũng đi ngay.
Có một tin tức đang lan truyền khắp thành Trung Thiên.
Thiên Bảo Các, Vạn Trận Tông, thậm chí đến Thiên Đan Tông đều đang vận động mọi mối quan hệ để tìm mua Cửu Biện Hoa Liên.
Họ se trả hai trăm tỷ!
Hai tram ty Linh Tinh thượng phẩm, ai mang Cửu Biện Hoa Liên đến cho họ thì sẽ được nhận số tiền này ngay.
Tin tức này lan đi rất nhanh không gì bằng.
Không lâu sau thì cả tiểu thế giới Tam Thiên đều đã biết tin này.
Tốc độ lan truyền của nó quả là đáng kinh ngạc.
Cùng lúc đó, có mấy người đang ngồi trước một chiếc bàn trong khách điếm của Lam Kim Lâu rồi cười nói rôm rả.
Huyền Vô Tâm cười lớn nói: "Mục Vỹ tưởng mình giỏi lắm chắc! Ta chỉ doạ cho cái, hắn đã sợ như con kiến bò trên chảo nóng rồi!"
"Huyền huynh tính toán chu toàn, tiểu đệ bái phục!"
Người thanh niên ngồi đối diện Huyền Vô Tâm lễ phép nói.
"Lãm Vân, lần này coi như ta báo thù cho Lãm Kim Lâu, chưa tới lượt Mục Vỹ giễu võ dương oai ở Nam Hải đâu!"
Huyền Vô Tâm cười lớn nói: "Tiểu tử ấy tưởng bán đấu giá được hai trăm tỷ là nuốt trọn được ư?"
“Huyền Vô Tâm ta sẽ bắt hắn phải nôn ra hết bằng sạch! Ta sẽ bắt tiểu tử đó phải quỳ xuống cầu xin ta, sau đó trả hết chỗ Linh Tinh đó cho ta, ha ha ... "
Thấy dáng vẻ tươi cười khoái chí của Huyền Vô Tâm, Lãm Vân chỉ mỉm cười, sau đó nâng chén rượu lên nói: "Tiểu đệ xin chúc Huyền huynh lập được đại công!”
"Đương nhiên!"
Sau khi uống cạn chén rượu, Huyền Vô Tâm vui vẻ nói: "Ta sẽ xử lý tên Mục Vỹ đó trong vòng mười ngày tới, để hắn biết kết cục khi đắc tội với Huyền Vô Tâm ta!'
"Được!"
Bọn họ cười nói vui vẻ rồi nhìn nhau với vẻ đắc ý.
Cùng lúc đó, Mục Vỹ đang luyện chế vài viên đan dược giải độc trong Thiên Bảo Các cho Vương Tâm Nhã uống tạm để tạm thời áp chế chất độc.
Chuyện đến nước này, không còn cách nào khác ngoài chờ đợi.
“Vỹ ca, tin tức đang lan truyền rất nhanh rồi, huynh đừng lo quá!"
Mục Vỹ nắm lấy tay của Vương Tâm Nhã rồi tự trách nói: “Là ta quá sơ ý mới khiến Huyền Vô Tâm có cơ hội, chắc bây giờ hắn đang chờ ta đến cầu xin đấy!"
“Lẽ nào ... ”
"Cứ chờ thêm mười ngày nữa rồi tính tiếp!"
Mục Vỹ im lặng cúi đầu.
“Mục Vỹ!"
Đúng lúc này, có một tiếng gọi vang lên ở bên ngoài.
"Bảo thiếu chủ!"
Mục Vỹ lap tuc moi Bao Linh Nhi vao rồi noi: "Co tin tuc về Cửu Biện Hoa Liên rôi ưʼ?”
"Chưa!", Bảo Linh Nhi chán nản nói: "Nhưng có một người nói muốn gặp ngươi, hắn nói có cách chữa cho Vương Tâm Nhã!"
“Cái gì?"
Mục Vỹ ngẩn người.
Trong phòng ăn trên tầng hai của Thiên Bảo Các.
"Là ngươi ư!"
Mục Vỹ khá bất ngờ khi trông thấy người đó.
Đây chính là người mặc áo bào đen đã tranh nhau viên Hư Tâm Đan với Huyền Vô Tâm trong buổi đấu giá ở Thiên Bảo Các.
“Đúng!"
Người mặc áo bào đen ngẩng đầu lên rồi tháo khăn che mặt xuống, sau đó cười nói: "Hân hạnh được gặp Mục đại sư!"
Chiếc khăn rơi xuống để lộ ra một gương mặt khôi ngô với đôi mắt có đường vân kỳ lạ, trông rất kỳ quái.
"Xin chào, ta là Vu Vũ, hân hạnh!”
"Chào!"
Mục Vỹ không có thời gian để dông dài nên nói luôn: "Ngươi có cách chữa cho Tâm Nhi ư?"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!