Trông thấy vậy, tất cả mọi người đều hít thở dồn dập.
Bạch Tuyệt chết rồi ư? Cứ thế là chết thôi sao?
Gã ta đã ở cảnh giới Bất Tử Chi Thân mà vẫn bị Mục Vỹ kết liễu bằng một trảo!
Vậy U Minh Quỷ Trảo khủng khiếp đến mức nào?
Nhưng chỉ co Mục Vỹ biết rằng nếu han không hấp thu hồ máu của Thất Thải Thiên Long để thay đổi huyết mạch của mình thì chắc bây giờ, hắn không thể nào phá được tầng phòng ngự của Thiên Âm Huyền Xà.
Dẫu sao nó cũng là thánh thú cấp sáu!
Đòn tấn công lấy mạng của Bạch Tuyệt cũng đã khiến Mục Vỹ tổn thương nguyên khí rất nhiều, lượng máu huyết đã mất không thể hồi phục trong một sớm một chiều được.
Còn Bạch Tuyệt thì đã chết thật rồi!
Trông thấy cảnh tượng này, trận chiến đấu phía dưới cũng dừng lại.
Bạch Tuyệt chết rồi thì bọn họ còn đánh đấm gì nữa!
Nhưng cái chết của Bạch Tuyệt quả thực là một nỗi nhục nhã rất lớn với núi Huyền Không.
Đến đệ tử cấp cao còn bị người ta giết thì mặt mũi của họ để đâu bây giờ!
Mục Vỹ đáp từ trên cao xuống, một bóng hình xinh đẹp lập tức bay ra đỡ lấy hắn.
"Lại phô trương nữa rồi!"
Trông thấy vẻ tiều tuy của Mục Vỹ, Tần Mộng Dao tức giận mắng.
"Ta mà phô trương ư?"
Mục Vỹ cười khổ nói: "Muội không thấy khi giết Bạch Tuyệt trước bàn dân thiên hạ, trông ta rất đẹp trai à?"
“Đẹp trai chẳng quá ba giây, còn bắt muội phải ra đỡ, huynh thấy thấy thế là oách lắm hả?"
Nghe thấy vậy, Mục Vỹ liếc nhìn mọi người rồi cười khổ đáp: "Hơi bết bát nhỉ!"
Trận giao đấu này chắc chắn không thể giấu giếm, rồi tất cả mọi người sẽ biết tin này thôi.
Đúng lúc này, có một giọng nói lạnh lùng vang lên.
"Mục Vỹ, đa tạ, ta phải đa tạ ngươi!"
Sau khi giọng nói ấy vang lên, cơ thể của Bạch Tuyệt bắt đầu rung lên, một luồng sinh khí bay ra từ thi thể của gã ta.
Cải tử hoàn sinh ư?
Trông thấy người đó, Mục Vỹ cau mày.
“Không đúng!"
Tần Mộng Dao chợt nói: "Đó không phải là Bạch Tuyệt!"
"Xem ra nhờ duyên kỳ ngộ mà ngươi được hời to rồi nhỉ, Thiên Âm Huyền Xà!"
Mục Vỹ nhếch miệng nói.
"Đúng vậy! Máu huyết trong cơ thể ngươi đúng là phi thường, nhưng lực sát thương chỉ có tác dụng với tên ngông cuồng Bạch Tuyệt thôi, chứ không ăn thua gì với ta đâu!", Thiên Âm Huyền Xà cười lạnh nói: "Nhờ máu huyết của ngươi thì dù Bạch Tuyệt đã chết, nhưng Niết Bàn trùng sinh, ta đã là thánh thú cấp bảy rồi, cảm ơn nhé!"
Thánh thú cấp bảy!
Không ngờ nhờ kiếp nạn này mà Thiên Âm Huyền Xà đã thăng cấp.
"Thế ngươi định cảm ơn ta thế nào đây?"
“Ta rất có hứng thú với máu huyết của ngươi đấy Mục Vỹ ạ, nhất định ngươi sẽ là con mồi của ta. Từ giờ, ta sẽ là Bạch Tuyệt, và Bạch Tuyệt cũng chính là ta!"
Thiên Âm Huyền Xà cười lớn nói: "Ngươi yên tâm, giờ ta phải làm quen với thân xác này, nhờ công của ngươi mà linh hồn và thể xác của ta đã hoàn toàn dung hợp rồi. Mấy lão quái vật của núi Huyền Không chắc cũng không thể phát hiện ra đâu, vì thế ta sẽ sống tiếp bằng thân phận của Bạch Tuyệt. Còn ngươi ... "
“Là một kẻ rất đa mưu!"
Nghe thấy Thiên Âm Huyền Xà dùng lực linh hồn truyền âm tới, Mục Vỹ đáp: "Tiếc là sớm muộn gì thì ngươi cũng chết trong tay ta thôi!"
“Thế à?"
Thiên Âm Huyền Xà liếc nhìn Mục Vỹ rồi nói: "Mục Vỹ, Bạch Tuyệt ta là đệ tử cấp cao của núi Huyền Không, ngươi chưa đủ trình để giết ta đâu. Khi nào di chỉ Cổ Long mở, chắc chắn các trưởng lão của núi Huyền Không ta sẽ giết ngươi để đòi lại chín cái vảy rồng!"
Nghe thấy thế, Mục Vỹ cười khổ.
Hắn vừa giai quyết xong một Bạch Tuyet thì lại có một con Thiên Âm Huyền Xà quỷ kế đa đoan và khó đối phó hơn gã ta xuất hiện.
Đúng là tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa!
"Ngươi tưởng mình sẽ là Bạch Tuyệt thật sao?"
Tần Mộng Dao lạnh mặt bước ra, có tiếng động vang lên, thần phách Băng Hoàng ở phía sau cô ấy đã hoa thành một hư ảnh thần hoàng rồi lao về phía Bạch Tuyệt.
“Tần Mộng Dao, ta là đệ tử của núi Huyền Không mà cô cũng dám giết à?"
Khi thấy hư ảnh thần hoàng lao về phía mình, Bạch Tuyệt không thể phản kháng, lập tức kêu lên đau đớn.
Sau tiếng kêu rên ấy, một bóng người đáp xuống.
Người này mặc võ phục màu đen tuyền, làn da trắng trẻo, mái tóc dài búi cao, tay chắp sau lưng, trông rất phong tao.
"Huyền Vô Tâm!"
Trông thấy người này, Chu Tử Kiện tiến lên với vẻ mặt xám xịt.
"Chu Tử Kiện, uống Toa Thiên Mệnh Thần Đan xong, đôi tay của ngươi đã hồi phục rồi à, thần kỳ thật đấy!", người thanh niên đó nhìn Chu Tử Kiện rồi cười nói: “Nhưng dáng vẻ này của ngươi trông thảm thương quá, mới Vũ Tiên tầng thứ hai thôi à, kém thế!"
“Cũng nhờ ngươi đã không giết ta!"
“Ha ha, có gì đâu. Nhưng bây giờ, ngươi chỉ như một con kiến hôi thì sao có thể đối mặt với ta? Cổ Trúc, muội nói có đúng không?"
Huyền Vô Tâm nhìn sang một phía khác, khi nhìn thấy y, Cổ Trúc không khỏi run lên.
“Huyền Vô Tâm, ngươi đã hứa với ta là không giết huynh ấy rồi mà!"
"Đúng, nhưng nếu hắn tự dẫn xác tới thì ta sẽ không nương tay đâu!"
Huyền Vô Tâm nhìn Chu Tử Kiện, hoàn toàn phớt lờ Mục Vỹ.
Song, khi Huyền Vô Tâm xuất hiện, Mục Vỹ chỉ thấy người mình căng như dây đàn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!