Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Mục Thần - Mục Vỹ (FULL)

"Vách đá đen, vách đá đen ... "

Mục Vỹ lẩm bẩm không ngừng.

Quan trọng nhất là, khi nhìn vách đá đen, hắn có thể cảm giác được Cửu Linh Đoạt Thiên Bia trong cơ thể run rẩy mãi không thôi.

Điều đó chứng minh phải gọi vách đá này là bia đá mới chính xác.

Hơn nữa, rất có thể nó là một phần của Cửu Linh Đoạt Thiên Bia!

Tuy nhiên, Mục Vỹ tìm thấy rất nhiều khuôn mặt quen thuộc trong đám người này.

Đứng thứ hai trên bảng Thiên Mệnh, Bạch Tuyệt!

Thứ năm bảng Thiên Mệnh, từng muốn giết hắn lúc ở núi Thiên Tuyển, Trần Nhiễm!

Còn có đầu bảng Thiên Mệnh, Cổ Phi Dương!

Đáng ngạc nhiên là Chu Tử Kiện và Cừu Xích Viêm cũng có mặt trong này.

Nhưng không thấy người của Cửu Hàn Thiên Cung và Tần Mộng Dao đâu cả.

"Là ngươi?"

Thấy Mục Vỹ, Trần Nhiễm hơi ngẩn ra.

"Là ta!"

Mục Vỹ vẫn chưa quên lúc ở núi Thiên Tuyển, y từng muốn giết hắn đâu.

"Ơ? Chẳng lẽ là đột phá vào cảnh giới Vũ Tiên rồi nên không cần ẩn nấp nữa, dám lộ mặt thật rồi sao?", Trần Nhiễm nhìn Mục Vỹ cười đùa.

Y biết Mục Vỹ đang sở hữu một khối Cửu Linh Đoạt Thiên Bia.

Chẳng qua chỉ có người cầm đầu của một số ít tông môn trên tiểu thế giới Tam Thiên biết đến Cửu Linh Đoạt Thiên Bia, còn lại không một ai hay biết.

Bởi vậy lúc này Trần Nhiễm cũng không muốn lộ chuyện Mục Vỹ có Cửu Linh Đoạt Thiên Bia ra ngoài.

"Dĩ nhiên không phải vậy rồi!"

Mục Vỹ không tức giận, đáp: "Lúc trước che giấu thân phận là do sợ đánh ngươi đến khóc, mất công ông nội, lão tổ tông ở núi Huyền Không các ngươi rượt ta nữa, ta có đánh lại mấy con rùa già nghìn tuổi đó đâu. Nhưng bây giờ ta không sợ mấy người đó nữa, đương nhiên cũng không sợ ngươi!"

"Ngươi ... "

"Ngươi tưởng mình mạnh lắm chắc?", Mục Vỹ cười mỉa: "Nếu như ngươi rời khỏi nui Huyền Không bây giờ, có tin ta sẽ giết ngươi ngay và luôn không!"

Mục Vỹ nói với âm lượng vừa phải nhưng ai ở đây cũng có cảnh giới Vũ Tiên, đều nghe rõ hắn vừa nói gì.

"Nhiều ngày không gặp, bản lĩnh của ngươi chẳng cao được bao nhiêu mà mồm mép phết!”

"Nhiều ngày không gặp, bản lĩnh của ngươi chẳng cao được bao nhiêu mà mồm mép vẫn chó như vậy!"

Mục Vỹ đáp trả Trần Nhiễm không chút nể nang.

Hiện tại, hắn thật sự không sợ núi Huyền Không nữa.

Có Diệp Thu ở bên, người của núi Huyền Không đời nào giết được hắn!

Hơn nữa, một khi cứu Chu Á Huy và Chu Vân Văn ra ngoài, ở một trình độ nhất định nào đó nhà họ Chu sẽ trở thành trợ thủ đắc lực của hắn.

Mấu chốt là gần một nghìn đệ tử và trưởng lão của núi Huyền Không bị nhốt trong núi, ai nấy cũng đều là thiên tài, cứu họ đồng nghĩa với việc hắn sẽ có được một thế lực lớn chống lưng.

Hiện giờ, Mục Vỹ đang trên đà phát triển thế lực, bắt đầu chiêu mộ thành viên cốt cán cho tổ chức.

Điều hắn cần chính là thời gian.

Hôm nay gặp Trần Nhiễm mà tỏ ra nhút nhát thì chỉ có nước bị y ỷ mạnh hiếp yếu mà thôi, thà chửi thẳng mặt luôn cho rồi.

Nếu như Trần Nhiễm thật sự muốn đấu tay đôi một trận, ai thắng ai thua chưa nói trước được đâu!

"Ta thấy ngươi chán sống rồi đấy!"

Trần Nhiễm bước ra một bước, khí thế cuồng bạo trỗi dậy.

Y là người được vinh danh đứng ở vị trí thứ năm trên bảng Thiên Mệnh, lại còn là đệ tử thiên tài của núi Huyền Không. Nếu một năm trước, Mục Vỹ là con kiến thì hôm nay vẫn vậy!

"Trần Nhiễm, núi Huyền Không ngươi càng ngày càng lộng hành!"

Đúng lúc này, một giọng nói đầy khó chịu vang lên, một bóng người chậm rãi đi tới.

"Dám đòi giết cận vệ của Bảo Linh Nhi này, hay là núi Huyền Không các ngươi thật sự nghĩ mình là đệ nhất thiên hạ, không ai địch nổi chăng?"

"Hừ!"

Thấy Bảo Linh Nhi và mười mấy người nữa xuất hiện, Trần Nhiễm hừ lạnh một tiếng rồi đe dọa: "Mục Vỹ, hi vọng lần tới ngươi đừng thua trong tay ta!"

"Ta cũng muốn nói câu đó với ngươi!"

Mục Vỹ khẽ mỉm cười, đưa tay ra, dựng ngón giữa lên.

Hắn rất chướng mắt cái thói phách lối của Trần Nhiễm. Nếu không vì sợ bị núi Huyền Không cử người tới báo thù cho Trần Nhiễm thì hắn đã giết kẻ này từ lâu rồi.

Chưa kể, đến tận lúc này mà đám người Bạch Tuyệt, Vu Dương và Cổ Trúc chỉ thờ ơ đứng nhìn han và Trần Nhiễm cai nhau.

Có vẻ nội bộ núi Huyền Không không đoàn kết như người ta vẫn nghĩ!

Chỉ cần có lỗ hổng, Mục Vỹ ắt có cách làm cho nó rách toạc.

Tính đến thời điểm hiện tại, hắn và núi Huyền Không chưa có ân oán gì với nhau nên bọn họ sẽ không làm gì, nhưng sớm muộn gì biểu hiện hòa bình này cũng bị phá vỡ, hắn cần chuẩn bị thật kỹ.

Giờ phút này, càng ngày càng nhiều người tập trung tại đây. Không biết ai đã đụng chạm đến bia đá to lớn này khiến cho biến động nổi lên.

Núi Huyền Không nghiên cứu cả nghìn năm vẫn không phát hiện ra dấu hiệu gì, trong khi họ vào chưa đến một ngày thì vô tình gây ra biến hóa nơi đây, đúng là tạo hóa trêu ngươi.

"Ai đã động tới tấm bia đá này thế?"

Bạch Tuyệt mặc trường sam trắng, tới gần bia đá rồi lên tiếng.

Nhưng đáp lại gã ta lại là sự im lặng đến từ tất cả mọi người.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!