Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Mục Thần - Mục Vỹ (FULL)

"Chi tiết thế nào thì ta sẽ nói rõ với chưởng tộc của các cô sau, quan trọng là phụ thân cô vẫn còn quan tâm đến sự sống chết của con trai mình. Còn bây giờ, cả ta và cô hãy coi như không quen biết là tốt nhất".

"Ta hiểu rồi!"

Chu Vũ Tinh lập tức đứng dậy quan sát xung quanh.

"Chu tiểu thư, giờ ta mong cô hãy hạ lệnh cho Chu Đào tự vả vào mặt mình, được không?"

Bấy giờ Mục Vỹ mới lùi bước, sau đó nhìn Chu Vũ Tinh rồi cười nói.

Nghe Mục Vỹ nói vậy, Chu Đào có vẻ khinh bỉ, tên này tưởng mình là ông trời hay sao?

"Được!"

Nhưng Chu Đao con chua kip len tieng chế nhạo thì cau trả lời của Chu Vũ Tinh đã gã đứng hình.

Cái gì?

Được ư?

“Vũ Tinh, cô không nói nhầm đấy chứ?", Chu Đào nhìn Chu Vũ Tinh với vẻ khó

tin.

Ga không the tin được la Chu Vũ Tinh lại ha lệnh như vậy.

“Ta nói rồi đấy, ngươi điếc à Chu Đào?"

Chu Vũ Tinh cao giọng nói: "Ngươi coi thường thân phận của ta, hay coi ta không tồn tại?”

"Không ... ta không dám!"

Chu Đào sa sầm mặt nhìn Mục Vỹ với đôi mắt sắp phun lửa.

"Ôi chao, không phục à? Ban nãy còn định đánh ta mà giờ lại phải tự vả vào mặt mình, bực lắm đúng không? Nếu không phục thì tát hai cái nhé!”

Mục Vỹ nhìn Chu Đào rồi không chút khách sáo nói.

"Ta phục!"

Chu Đào nghiến răng nghiến lợi, sau đó tát bụp vào mặt mình đỏ ửng.

"Bộ nhuyễn giáp này vốn do người của Thất Tinh Môn phát hiện ra trước mà ngươi dám cướp, ta cho ngươi tự vả một cái còn nhẹ đấy. Cẩn thận sau này đắc tội với ai không dễ tính như ta là ngươi xong đời luôn!"

Mục Vỹ hừ nói: "Đừng lúc nào cũng nghĩ nhà họ Chu của mình lớn mạnh, dẫu sao các ngươi cũng chỉ là một gia tộc mà thôi. Nhưng các cường giả mà ngươi không biết thì như biển lớn, gia tộc các ngươi đã là gì?"

“Ngươi ... "

"Chu Đào, im miệng!"

Chu Vũ Tinh lạnh lùng quát: "Còn nói nữa thì khi về gia tộc, ngươi sẽ bị cấm túc một trăm năm!"

“Vũ Tinh ... ”

Nghe thấy vậy, Chu Đào đờ người, gã không hiểu tại sao Chu Vũ Tinh lại về phe của Mục Vỹ.

“Ta bảo ngươi câm miệng cơ mà!"

Chu Vũ Tinh lạnh mặt lườm Chu Đào rồi lập tức bỏ đi.

Chu Đào nghiến răng kèn kẹt nhìn Mục Vỹ, sau đó bực bội bỏ đi.

“Ha ha, mới một năm không gặp mà ngươi đã lợi hại thế này, nếu không nhờ tướng mạo thì chắc ta không dám nhận ngươi đâu!"

Tinh Tử Hàng mỉm cười rồi chắp tay nói.

Dù hắn ta không biết Mục Vỹ và Chu Vũ Tinh đã nói chuyện gì, nhưng hắn ta dám chắc Chu Vũ Tinh biết thứ ở trong tay của Mục Vỹ.

Nếu không, với thân phận của Chu Vũ Tinh, cô ta sẽ không để Mục Vỹ sỉ nhục Chu Đào như vậy được.

"Chắc tại ta đẹp trai chăng!”

Mục Vỹ cười lớn nói: "Ta nhớ phụ thân Tinh Vô Cực của ngươi còn nợ ta một điều kiện, ta có một chuyện cần hỏi ông ấy!"

“Nhớ chứ!”

“Sao rồi, có phát hiện gì không?"

"Haizz!", Tinh Tử Hàng chỉ vào bộ nhuyễn giáp trong tay rồi cười khổ nói: "Chỉ có mỗi món thánh khí trung phẩm thôi!"

Nghe thấy thế, Mục Vỹ hơi cau mày.

Đúng là một món thánh khí trung phẩm rất có giá trị ở tiểu thế giới Tam Thiên.

Nhưng đặt ở sào huyệt của Thất Thải Thiên Long thì sao? Chắc chắn nó chẳng thèm đếm xỉa tới!

Muốn thu hút nó thì chí ít cũng phải là thần khí, mà neu không có thì ít ra cũng phải là mảnh vụn gì đó của thần khí.

Nhưng nơi này trống không, chẳng có bảo bối gì.

Mục Vỹ thấy bộ nhuyễn giáp này được núi Huyền Không để ở đây để mê hoặc lòng người mà thôi.

Uỳnh ...

Song, lúc Mục Vỹ đang chán nản thì chợt có một tiếng động vang lên.

Di chỉ Cổ Long bắt đầu rung chuyển dữ dội.

Ngay sau đó, tất cả mọi thứ như đều rung lên, mặt đất cũng nứt toác.

Mỗi một vết nứt đều rộng chừng mười mấy mét, hơn nữa còn không ngừng lan ra.

“Coi chừng!"

Mọi người lập tức giở hết bản lĩnh thì mới không bị rơi xuống vết nứt đó.

"Chuyện gì thế nhỉ?"

Trông thấy cảnh tượng này, ai nấy đều đờ ra.

“Đi thôi!"

Nói rồi, Mục Vỹ nhanh chóng men théo vết nứt bay lên phía trước.

Di chỉ Cổ Long vẫn bình thường, là một không gian hoang vắng, nhưng có lẽ tiếng nổ kinh thiên động địa này không chỉ phát ra từ những khe vứt.

Mà có khả năng là ở nơi mà tất cả mọi người đang tìm kiếm.

Tinh Tử Hàng và Bạch Đồ Gian lập tức đuổi theo.

Cả đám bay theo vết nứt, khi khoảng cách giữa chúng càng rộng, Mục Vỹ biết trung tâm của nụ nổ đã ở gần.

“Trời ơi!"

Nhưng giữa chừng, Tinh Tử Hàng ngẩng đầu lên thì chợt ngây người như một tên ngốc.

Mục Vỹ cũng đầy ngạc nhiên và đờ đẫn.

Ở phía xa trước mặt họ chỉ có một bức tường màu đen cao lớn như một pho tượng đang đứng bất động.

Chấn động!

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!